Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Chu Dương và đám phụ nữ không có chú ý tới trên bầu trời đang có một con Hắc Ưng đang bay lượn, mục tiêu từ đầu đến cuối đều nhìn chăm chú chiếc Batmobile.
Gọi nó là Hắc Ưng cũng không đúng, nó có cánh và đầu chim ưng, móng vuốt chính là móng hổ, nhìn hết sức quái dị.
Quái ưng vỗ cánh, thật nhanh đã cách xa, hướng về phía khu Sâm Lâm mênh mông bay đi.
Một nơi bóng tối trong sơn động, không khí tràn ngập mùi máu tanh nồng nặc.
Từng cổ thi thể thối rữa phát ra mùi hôi ngã đông ngã tây, hình như là bãi tha ma.
Những thi thể này phần lớn đều bị tàn khuyết không đầy đủ, hiển nhiên đã trải qua một loại thí nghiệm nào đó.
Một loại quái vật hình người và thú đang bận rộn ở trước sơn động.
Nó giống như được hợp thành từ nhiều loại động vật, mọc ra hai cái chân gấu lớn, lưng mọc cánh ưng, lại mọc ra tai mèo và đuôi bò cạp lớn, duy nhất giống với nhân loại chính là hai cánh tay.
Nhìn qua hết sức tà ác.
Quái nhân đang bận rộn, dưới đất để chó và gà, hai vật này để thí nghiệm.
Đầu gà và đầu chó bị chém xuống, không để ý động vật gào thét bi thương, đem hai con động vật liều mạng tiến tới.
Oánh oánh bạch quang sáng lên, vết thương của động vật đã nhanh chóng khép lại.
Một lát sau, một cái đầu gà mọc lên từ thân chó và đầu chó mọc trên thân gà.
Bọn chúng vốn là động vật thông thường, sau khi trao đổi đầu thì khí tức cũng trở nên bất đồng so với lúc trước hoàn toàn, tựa như đã biến thành sinh vật biến dị.
Hắc Ưng bay tới lẳng lặng ở đó chờ đợi.
Quái nhân đi tới, đem tròng mắt của Hắc Ưng tháo xuống thay cho mình.
Từ trong mắt Hắc Ưng có được tin tức mà mình muốn biết.
Thanh âm khàn khàn thuận theo không khí phiêu về phương xa.
Dốc hết toàn lực chấp vá động vật quái dị, hướng về phía đoàn người Chu Dương đoàn rời khỏi mà đuổi theo.
Batmobile một đường chạy như bay, nhanh đến mức có tia chớp giật, tốc độ cực nhanh, gặp phải đường phức tạp, địa hình khó đi qua, T-1000 trực tiếp biến thành xe cao to bọc thép, thông suốt đường đi.
Sắc trời dần dần đen xuống, chiếc xe dừng lại ở biên giới thành thị.
Mọi người tụ tập ở trước lửa trại, lấy ra những vật liệu mình mới vừa lấy được từ siêu thị tiện lợi.
Rau cải gìn giữ trong thời gian dài, số ít thực phẩm ăn nhanh, Chu Dương còn từ trong nhẫn không gian lấy ra rau quả và thịt tươi, mọi người vây chung chỗ, làm nồi lẩu để ăn.
Nồi lẩu tổng cộng phân hai phần, phân thứ nhất tăng thêm thịt thú biến dị, một phần khác là thức ăn bình thường.
Phụ nữ phân chia hai đợt, vây ở trước nồi lớn.
Chu Dương oán thầm mà nói.
Anh cảm thấy thịt thú biến dị có khẩu vị khá hơn một chút, đáng tiếc rất lâu chưa bao giờ gặp thú biến dị thú.
Dương Ca, tôi có phải hoa mắt hay không, vừa mới nhìn thấy một con chó.
Con chó thì có cái gì kỳ quái?
Chẳng lẽ là chó biến dị hay sao?
Chu Dương có chút hoài niệm thịt chó biến dị rồi...
Mọi người rối rít nhìn tới, xác thực thấy được đầu của con chó, nhưng mà dưới đầu con chó đó lại là thân con gà.
?
Đây là cái quỷ gì?
Biến dị phẩm loại gì?
Chó và gà lai giống với nhau hay sao?
Hai con này không phải sinh ra đã cách ly hay sao?
Trên tin tức ngược lại gặp qua (chó nối gà), nhưng cho tới bây giờ bọn họ vẫn không có chân thực thấy qua quái vật đầu chó thân gà đâu.
Nơi bóng tối mờ mờ ảo ảo, không ngừng có bóng người hướng tới gần nơi này hơn.
Từ chó thân gà, người quái vật, đầu heo thân bò, các loại các dạng đều có, làm cho người khác một cảm giác màu sắc sặc.
Họ sẽ không đi vào bên trong truyện cổ tích rồi chứ...
Ánh mắt Chu Dương không ngừng đánh giá quái vật chấp vá trên người, tự lẩm bẩm.
Chúng nữ không nói gì nhìn Chu Dương, người bình thường nhìn thấy loại quái vật này không phải nên sợ hãi à?
Dương Ca dám đang suy nghĩ ăn thế nào? Quả nhiên không phải người thường.
Không biết có phải sau khi biến dị làm cho trí lực tăng lên hay không? Hay là tính tình trở nên càng thêm tàn bạo, quái vật quái dị toét miệng ra, đi về phía Chu Dương.
Chu Dương đang muốn đánh quái vật hình người này ra ngoài, đột nhiên nghĩ tới mình còn có sủng vật, đến phiên nó biểu hiện lúc này.
Tử Vong Chi Dực là thần thú, có không gian dành riêng cho mình, sau khi gia hỏa này ăn hết vỏ trứng không bao lâu bắt đầu ngủ, trực tiếp bị Chu Dương ném vào không gian riêng.
Nó đang ngủ nướng, còn chưa kịp phản ứng, đã bị chủ nhân vô lương tâm ném ra cho đám chó ngoài kia.
Tù trưởng đầu chó lạ lùng hét lớn một tiếng, mạnh mẽ đánh Tử Vong Chi Dực bay ra ngoài.
Tử Vong Chi Dực ngơ ngác, chuyện gì vậy?
Mình đang ngủ say mà, sao lại bị đòn?
Dương Ca, đây là sủng vật của anh à? Sao anh có thể bắt nạt chú chó dễ thương như vậy?
Nó hình như còn chưa tỉnh ngủ...
Phương xa, từng quái vật vọt về phía Tử Vong Chi Dực, nó còn mở mắt to ngơ ngác nhìn về phía chủ nhân mình?
Tử Vong Chi Dực rất tủi thân.
Đây là chủ tử lừa bịp gì chứ? Chẳng lẽ không biết mình vừa ra đời à?
Chưa gì hết đã lấy mình làm bao cát, còn chủ nhân thì ở phương xa nhậu nhẹt.
Mình đúng là một con rồng bi thảm.
Mình nói như thế nào cũng là Hủy Diệt Chi Long, bò sát nho nhỏ cũng dám khiêu khích mình?
Còn không đợi quái vật Tù trưởng đầu chó nhào tới, đã thấy Tử Vong Chi Dực há miệng ra, một ngọn lửa màu đen từ trong miệng mãnh liệt cuộn trào ra.
Không đợi nó xông lại, ngọn lửa màu đen đã phun lên người, nhìn qua ngọn lửa nhỏ tầm thường không chút bắt mắt nào rơi vào trên cơ thể của tù trưởng đầu chó, bộc phát ra uy lực khiến người trố mắt nghẹn họng.
Quái vật tù trưởng đầu chó ngay cả cơ hội kêu thảm cũng không có, trong nháy mắt hóa thành bụi.
Chênh lệch giữa cả hai quá xa, hoàn toàn không phải là một cấp bậc.