Ngay khi Hoa Mỹ Ngọc bóp nát ngọc bài, bên trong không gian bí ẩn ở hoàng cung Ngọc Kinh Thành, hoàng đế liếc qua ngọc bài vỡ vụn, thật không ngờ vừa đưa cho hắn lại lập tức dùng tới. Thường nói Diêm Vương dễ đỡ tiểu quỷ khó phòng, vốn cho là tống khứ đi, không ngờ vẫn còn phiền phức. Đường đường người Tàn Hồn Thái Cực Cảnh lại bị một tên sát thủ tán tu bức ép tới mức này.
Thôi vậy, đã hứa thì giúp hắn một chút, mau tống khứ hắn đi là thanh tĩnh.Thầm nghĩ vậy, hoàng đế khẽ lắc đầu, bước giữa không gian biến ảo, từ nơi này đi vào một không gian độc lập khác. Xung quanh hoang vắng lạnh băng, hoàn toàn là thế giới đóng băng, ở giữa có một nam nhân áo trắng đang ngồi, trên râu ria có đóng lớp sương băng trắng, có chút đặc thù người Lý gia Minh Ngọc Hoàng Triều.- Lại xảy ra chuyện gì, xem ra gần đây ta không thể tĩnh tâm tu luyện được, hiện tại Ngọc Kinh Thành này thật là thời buổi rối loạn.Nam nhân kia mở mắt, nhìn hoàng đế bước đến, nói.Nếu như người Minh Ngọc Hoàng Triều hơi lớn tuổi, hoặc là trên 40 tuổi nhìn thấy vị này, nhất định sẽ kinh hô. Bởi vì nam nhân to xác này có huyết mạch Lý gia Minh Ngọc Hoàng Triều, chính là Lý Trăn, Trấn Tây Vương.20 năm trước tuyên bố với bên ngoài là bế quan liền không còn tin tức, năm đó là hắn trấn thủ phía tây Minh Ngọc Hoàng Triều, tạo nên Trấn Tây quân, cũng là đại quân duy nhất có thể hơi chút chống lại Nhậm Thiên Hành đương thời, đủ thấy được lợi hại.Ngay cả hiện tại, địa bàn của Trấn Tây Vương vẫn vững vàng tách rời hai nhánh đại quân Tây Bắc, Tây Nam của Nhậm gia, có tác dụng cân bằng, ngăn cản, theo dõi.- Vạn năm đã qua, thiên địa đại biến sắp tới, đại sự tộc ta phải thành, không thể nào quá bình yên được. Nhưng mà hôm nay chỉ là chút chuyện nhỏ, tránh cho rước tới rắc rối, vẫn làm phiền hoàng thúc đi một chuyến, giúp phó đường chủ tổng đường Tàn Hồn kia, bắt lấy kẻ này.Lý Trăn chính là Thái Cực Cảnh trấn giữ Ngọc Kinh Thành hiện tại, mấy lần trước đều là hắn ra tay, cho nên mới nói lại xảy ra chuyện.- Người này rất không tầm thường, cảm giác còn quỷ dị thần bí hơn cả Nhậm Kiệt, nhìn người trong Tàn Hồn muốn bắt hắn, dường như có chuyện lớn nào đó.Lý Trăn cũng luôn chú ý tình huống này, cố ý nhắc nhở hoàng đế.- Hiện tại tộc ta đang cần thời gian, mặc kệ người khác muốn làm gì cũng không liên quan tới chúng ta, cứ để bọn họ làm đi.Hoàng đế gật đầu tỏ ý cũng biết, cũng không quan tâm:- Hoàng thúc giúp hắn bắt người rồi, cũng nên đi bế quan. Đã nhiều năm tích lũy chờ đợi, là lúc nên bùng nổ, đến lúc đó Tam Bảo cũng nên đạt tới Thái Cực Cảnh, vừa lúc cho hắn trấn giữ ở kinh một thời gian.- Nếu ngươi đã hiểu, cũng có quyết định, ta làm xong chuyện sẽ đi bế quan.Trấn Tây Vương Lý Trăn nghe hoàng đế nói thế, cũng không nhiều lời, đứng lên đã biến mất khỏi không gian này.Hắn vừa đi, nhiệt độ trong không gian này liền tăng vọt, khí tức lạnh băng xung quanh từ từ biến mất, khôi phục thành một không gian độc lập tràn đầy linh khí.- Hả...Tuy rằng Nhậm Kiệt không biết Hoa Mỹ Ngọc lén bóp nát ngọc bài cầu viện, nhưng giao phong toàn diện, Nhậm Kiệt nhạy cảm nhận ra Hoa Mỹ Ngọc co rút, chuyển từ trực diện chém giết muốn bắt lấy mình, biến thành co rút phòng thủ vững chắc.Nhậm Kiệt lập tức nhận ra không đúng, vậy là có biến cố, đây là báo trước có biến hóa, không phải muốn bùng nổ chiêu mạnh, vậy là muốn lui, hoặc là...Muốn lui thì không thể, bùng nổ chiêu thức mạnh cũng không cao, có lẽ hắn còn năng lực liều mạng hay gì khác, nhưng lúc này vẫn chưa tới lúc vận dụng, hơn nữa co rút phòng thủ như có vẻ chờ đợi. Nhậm Kiệt nghĩ lại phân tích ban đầu, lập tức cho ra câu trả lời, chờ chi viện.Nhậm Kiệt phát giác ra biến hóa rất nhỏ không đúng, phân tích ra Hoa Mỹ Ngọc chờ chi viện, lực thần hồn đã nhận ra một đạo khí tức mạnh mẽ phóng lên từ hoàng cung Ngọc Kinh Thành, mục đích thẳng đến chỗ này.Đệch! Hoàng đế thật là phục vụ tận nhà, trực tiếp phái ra Thái Cực Cảnh trấn giữ Ngọc Kinh Thành tới hỗ trợ.Tới được, tới đúng lúc, vừa rồi đánh trận pháp không đã, hiện tại xem cực hạn của mình là đâu. Thân phận gia chủ Nhậm gia có quá nhiều hạn chế, tuy rằng trước đó đánh chết Đan Vô Kinh, nhưng cũng không đánh đã, hôm nay phải đánh thả ga.Tuy rằng sớm phát hiện, nhưng Nhậm Kiệt vẫn không có ý lùi, đánh, hôm nay hắn muốn xem cực hạn của mình, không đánh đến cực hạn, hắn cảm thấy rất khó tăng lên. Đến bên ranh giới Thái Cực Cảnh, mới cảm giác bước này khó khăn cỡ nào, tại sao lão Đan Vương Ngọc Trường Không, Hải Vương, Kiếm Vương Long Ngạo, thậm chí Sát Thủ Vương, những nhân vật như bọn họ đều bị nhốt ở chỗ này, thậm chí đa số cả đời khó mà đột phá.Dù sao Nhậm Kiệt có tự tin cùng nắm chắc tuyệt đối, không bại lộ thân phận, không cần người giúp, dù đối mặt cùng lúc hai đại Thái Cực Cảnh, hắn cũng có lòng tin rút lui, vậy còn gì phải sợ.Oành...Khoảng cách mấy ngàn dặm không là gì đối với tồn tại Thái Cực Cảnh, Lý Trăn nhanh chóng xuất hiện trên bầu trời, cách mười mấy dặm đã vung lên nắm đấm.- Sát Tràng Quân Quyền, Vạn Tiễn Tề Phát. Oành... Ầm ầm ầm...Trấn Tây Vương Lý Trăn sáng tạo ra Sát Tràng Quân Quyền, đánh ra một quyền, nháy mắt chia làm vạn đạo bóng quyền đánh vào Cửu Cửu Âm Dương đại trận, mỗi một đòn đều dấy lên ánh sáng, nháy mắt làm cho đại trận co rút rất nhiều.- Trấn Tây Vương Lý Trăn, tên này chưa chết.- Không ngờ là hắn, lực lượng thật mạnh, hắn mới bao nhiêu tuổi, chẳng lẽ đã đạt đến Thái Cực Cảnh tầng thứ tư.- Thì ra là hắn tọa trấn Ngọc Kinh Thành, sao hắn lại ra tay?- Lực lượng thật mạnh, sát phạt quyết đoán, bá khí kiêu hùng, quả nhiên không hổ là Trấn Tây Vương.- Không xong, trận pháp trăm năm khó gặp sắp bị đánh phá rồi...- Tên này sắp xui xẻo, bị cao tầng Tàn Hồn chú ý, lại có hoàng tộc Minh Ngọc Hoàng Triều hỗ trợ, xem ra hôm nay hắn chạy không thoát.Lý Trăn vừa ra tay, đám người lão Đan Vương Ngọc Trường Không, Văn Mặc, Hạ Cửu Hạc lập tức nhận ra hắn. Những người nhỏ hơn Lý Trăn hai ba bối phận, nhưng cũng đều biết người này, đều kinh hãi vì hắn bất ngờ ra tay.Lực lượng mạnh mẽ hơn Hoa Mỹ Ngọc mấy lần, sau khi đột phá Thái Cực Cảnh tầng thứ ba, lực lượng biến hóa to lớn. Tuy rằng Lý Trăn chỉ mạnh hơn Hoa Mỹ Ngọc một tầng, nhưng lực lượng mạnh hơn rất nhiều, một quyền làm cho Nhậm Kiệt ở trong trận pháp phải cảm thấy áp lực cực lớn.- Bát Giác Hối Tập! Phá!Lúc này, Hoa Mỹ Ngọc lập tức bùng nổ, ầm ầm ngưng tụ tia sáng xung quanh Bát Giác Bàn, đánh vào một điểm, thúc đẩy lực lượng Ngọc Tinh đến tận cùng, mượn lực lượng bên ngoài đánh vào, ầm ầm xuyên thấu Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ của Nhậm Kiệt.- Oành... Quân Lệnh Như Sơn. Chết đi!Trấn Tây Vương Lý Trăn là một đời kiêu hùng, Vạn Tiễn Tề Phát nhìn như công kích toàn diện, nhưng thật ra là dò xét trận pháp đối diện. Nhưng Nhậm Kiệt khống chế điều khiển trận pháp Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ vững như núi, làm hắn đồng thời công kích vạn chỗ dù tạo thành áp lực cực lớn, nhưng không tìm ra sơ hở nào. Nhưng ở bên trong Hoa Mỹ Ngọc bùng nổ, trong ngoài phối hợp, xuất hiện lỗ hổng, Lý Trăn không nói hai lời xông qua lỗ thủng đó.Hai đấm tụ lại đánh xuống, một cái quân lệnh to lớn thật như ngọn núi đè xuống.- Tới tốt, khép lại. Ngọc Hoàng Quyết, Trấn Thiên Ấn.Nhậm Kiệt đã sớm chuẩn bị, trong lòng biết rõ cùng lúc đối mặt hai đại Thái Cực Cảnh, kẻ tới sau còn mạnh hơn, áp lực tuyệt đối to lớn. Chỉ đơn thuần dựa vào Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đã không đủ đối phó, trước đó Hoa Mỹ Ngọc bị mình kéo đi, rơi vào trong trận pháp, đành phải liều đấu trận pháp, pháp bảo với mình.Mà bản thân mình có lực thần hồn Thái Cực Cảnh tầng thứ bảy, cùng với năng lực trận pháp gần ngang Tông sư trận pháp cao cấp, lại vận chuyển Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, tự nhiên áp chế cứng ngắc. Nhưng bây giờ Lý Trăn đến thì khác, hắn chỉ cần công kích bên ngoài, bản thân mình đã không thể chịu nổi, hiện tại nhất định phải dốc sức ngăn cản Lý Trăn, sau đó tiếp tục dùng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ kiềm chế Hoa Mỹ Ngọc.Nếu như không phải Nhậm Kiệt có kế hoạch, dù cho Hoa Mỹ Ngọc ngưng tụ Bát Giác Bàn bùng nổ cũng không thể dễ dàng phá vỡ phòng ngự của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ như thế. Bởi vì phải tự mình ra tay, Nhậm Kiệt khống chế Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ khép lại ngay khi Lý Trăn lao vào, làm người khác không thể nhận ra chuyện bên trong, chỉ có thể cảm nhận được biến hóa khi Hoa Mỹ Ngọc đánh vào Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ.Còn Nhậm Kiệt thì lập tức không chút sợ hãi lao tới, tuy rằng trước đó đã từng đấu với Hải Vương, nhưng lúc đó là mượn cận vệ đội, lực lượng của mình quá yếu. Không lâu trước mới đấu với Đan Vô Kinh, nhưng dù sao hắn không phải Thái Cực Cảnh chân chính, lần đầu tiên trực diện đối đầu với Thái Cực Cảnh, Nhậm Kiệt trực tiếp dùng Trấn Thiên Ấn, lúc này lực lượng, cường độ thân thể của Nhậm Kiệt đã có thể chống chịu được nhiều lần bùng phát Trấn Thiên Ấn ngưng tụ bảy thành.Nếu như nói Quân Lệnh Như Sơn của Lý Trăn đột nhiên đánh xuống như núi cao vạn trượng, như vậy Trấn Thiên Ấn của Nhậm Kiệt lúc này có oai lực như đảo ngược trời đất.- Đây là chiêu thức gì?Lý Trăn cũng cả kinh, vốn dùng bảy phần lực lượng thi triển Quân Lệnh Như Sơn, hắn cũng bị một chiêu này làm cả kinh.Oành...Va chạm kinh thiên động địa, bùng phát uy lực khủng bố không thể tưởng. Nếu không phải Nhậm Kiệt khống chế Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, chuyển phần lớn uy lực đánh thẳng về phía Hoa Mỹ Ngọc, lần này đã đủ để biến mọi thứ trong mười mấy dặm xung quanh thành phấn vụn.Mượn Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ di chuyển lực lượng, đổ lên đầu Hoa Mỹ Ngọc, đây cũng là nguyên nhân Nhậm Kiệt dám đồng thời đối mặt hai đại Thái Cực Cảnh.Bùm bùm... Hộc...Áp lực, lực lượng đột nhiên bùng phát làm cho Hoa Mỹ Ngọc không đề phòng, bị chấn đến phun máu.Bùm... Hộc...Còn Nhậm Kiệt đối đầu trực diện Lý Trăn cũng không xong, Trấn Thiên Ấn ngưng tụ bảy thành uy lực kinh người, nhưng tu vi Thái Cực Cảnh tầng thứ tư của Lý Trăn khủng bố cỡ nào. Nếu không phải thân thể đủ mạnh, chỉ riêng dư sóng chấn động đã đủ làm Nhậm Kiệt vỡ vụn.Nhậm Kiệt phun máu, cảm giác lực lượng trong người muốn rối loạn, không thể khống chế.Mạnh, thật là mạnh. Thái Cực Cảnh tầng thứ tư hoàn toàn bất đồng với thân thể đạt tới Thái Cực Cảnh, lực lượng ngưng tụ thi triển pháp thuật quá khủng bố. May mà Trấn Thiên Ấn đủ mạnh, nghịch chuyển không ít lực lượng, mình còn có thể mượn một phần uy lực Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, bằng không lần này đã mất mạng.- Hả...Lý Trăn mới xông vào trận pháp cũng bị đánh bay mấy trăm thước, thân mình miễn cưỡng ngừng lại, cũng hừ nặng một tiếng, mạnh mẽ kiềm chế lực lượng dao động trong người. Tuy rằng không bị thương, hơn nữa không dùng toàn lực, nhưng đối phương lại dám đối đầu trực diện, ngăn cản Quân Lệnh Như Sơn, hơn nữa cảm giác như nghịch chuyển thiên địa, trấn áp tất cả, chỉ là bị thương chứ không chết, điều này đã làm Lý Trăn trừng mắt khó tin.Sao lại thế này, một tên còn chưa đến Thái Cực Cảnh, không mượn pháp bảo, không mượn trận pháp, đây là chân chính đối đầu trực diện, hắn vẫn còn sống, hắn còn sống được?- Tổ cha nó, xảy ra chuyện gì, mau cho ta ra ngoài, mau lên...Lúc này, Sát Thủ Vương cũng bị Nhậm Kiệt nhốt trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đã nóng nảy không thôi, hận không thể lập tức xông ra. Nhưng cố tình bây giờ hắn không dám, cũng không thể mạnh mẽ đánh ra. Bởi vì hắn cảm nhận được, lúc này Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đã vận chuyển đại trận đến cực hạn, hơn nữa, còn cảm nhận được một cỗ lực lượng mạnh mẽ khác xuất hiện, chuyện gì thế này?Nếu mình còn đánh lên, vậy chẳng phải giúp người khác đối phó Nhậm Kiệt, lỡ như xảy ra chuyện thì sao?Nhưng không ra tay thì hắn gấp gáp không thôi, chỉ có thể ra sức la hét, bởi vì hắn biết đây là do Nhậm Kiệt khống chế trận pháp, hắn mới có thể nghe được.Cổ Nguyệt được Hoa Mỹ Ngọc một mực bảo vệ trong trận pháp cũng sợ ngây người, lúc này không biết nói gì được nữa. Sao tên này lại mạnh như thế, một mực áp chế Hoa Mỹ Ngọc còn không nói, lúc này Thái Cực Cảnh Minh Ngọc Hoàng Triều hùng mạnh đến đây, vậy mà cũng dám liều mạng trực diện.Trời ạ! Chẳng lẽ hắn không biết mình còn chưa phải Thái Cực Cảnh hay sao?Chẳng lẽ hắn không biết, Thái Cực Cảnh và Âm Dương Cảnh có khác biệt về bản chất hay sao?Chẳng lẽ hắn không biết, Thái Cực Cảnh hùng mạnh hay sao?Điên! Điên thật rồi! Lúc trước nhất định là hắn vẫn còn che giấu, che giấu lực lượng biến thái khủng bố như thế. Bằng không, với lực lượng như vậy, lúc trước mình hoàn toàn không thể trốn, nếu hắn dùng Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm thi triển đại trận uy lực như thế, mình dốc hết sức cũng không thể xông ra được.