Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư

Chương 282




Editor: ChieuNinh

"Trở về trong tộc rồi nói, hắn không phải là Thủy Đình con trai Vô Nhai..." Không biết có phải cố ý hay không, Thủy Vô Nhai lại không hề đề cập tới chuyện trước đó đã gặp qua nữ tử này, giống như nàng thực sự chính là con trai Thủy Đình của hắn vậy, mặt mũi tràn đầy tức giận trừng mắt nhìn hắn.

Nguyên nhân trong đó, chỉ có bản thân Thủy Vô Nhai rõ ràng nhất.

Thấy thế, trong nội tâm thiếu nữ áo đỏ lộp bộp nhảy dựng, đáy lòng chợt hiện lên sự khác thường, ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía nam tử lục y ở bên cạnh, dường như đang hỏi thăm sự tình sao lại sẽ như vậy?

Nam tử lục y không đếm xỉa đến ánh mắt đầy nghi hoặc của thiếu nữ áo đỏ, nhàn nhạt liếc Thủy Vô Nhai một cái, vẻ mặt giống như cười mà như không mang theo vài phần lạnh lẽo có thâm ý khác, môi mỏng khẽ nhúc nhích, nói: "Nàng là ai không quan trọng, quan trọng là hiện tại các ngươi cần chính là cái gì? Chúng ta giúp các ngươi vượt qua khốn cảnh trước mắt, Thủy gia đáp ứng ta một điều kiện, song phương hợp tác cùng có lợi, có gì là không thể?"

"Nói điều kiện của ngươi một chút." Trầm mặc thật lâu, sau khi cân nhắc hơn thiệt, Thủy Vô Tình lên tiếng lần nữa.

"Ta muốn..."

Môi mỏng của lục y nam tử khẽ nhúc nhích, câu nói kế tiếp lại không phát ra thanh âm, mà là dùng phương thức truyền âm nhập mật cùng Thủy Vô Tình nói chuyện với nhau.

Thấy một màn trước mắt, đáy mắt thiếu nữ áo đỏ thoáng hiện lên sự đố kỵ, hận ý trong mắt càng đậm!

Một lúc lâu sau, lấy Thủy Vô Tình cầm đầu những người liên quan tự mình đưa lục y nam tử cùng thiếu nữ áo đỏ ra Thanh Long Thành.

Mọi người tận mắt nhìn thấy lục y nam tử có hơi thở tà khí giống như giẫm trên đất bằng mà đi đến phía trước thần thú Thanh Long và Chu Tước, dễ dàng ngăn trở hai con thần thú đang chiến đấu, cũng không biết hắn đã nói gì đó với thần thú Thanh Long. Xưa nay thần thú Thanh Long nóng nảy bạo ngược thế nhưng sau khi nói chuyện cùng với hắn lại gào to một tiếng phi thân rời đi.

Chu Tước sau khi thấy Thanh Long rời đi, thì cũng bay đi về một phương hướng khác.

Một màn này, lục y nam tử lại tăng thêm vẻ thần bí và cường đại ở trong lòng mọi người Thủy gia.

Mà giờ khắc này, Dạ Thất Thất hồn nhiên không biết chính mình đã thành vai diễn quan trọng trong mưu kế của người khác, cũng đang gặp phải một màn cực kỳ khiêu chiến tâm tính của nàng...

"Thất Thất, nếm thử món cá kho tàu này xem, là món nàng thích ăn nhất." Trong đôi mắt thâm sâu của vị Minh Vương nào đó chứa đầy thâm tình khẩn thiết, nhu tình như nước nhìn chằm chằm Dạ Thất Thất, cho đến khi nàng há miệng ăn một đũa thịt cá hắn tự đưa đến bên miệng nàng.

"Tuy thịt cá tốt, nhưng mà quá mức bình thường. Tiểu Thất Thất, nếm thử thịt Hỏa Loan Tam sư huynh cố ý nướng cho ngươi, linh khí sung túc, vị cũng vô cùng ngon, trước kia ở trong bí cảnh là sở thích lớn nhất của ngươi." Bạch Tử Tuyên không biến sắc kéo Dạ Thất Thất qua, trong tay cầm thịt Hỏa Loan đã nướng xong đút tới trong miệng nàng. Cố ý ở ngay trước mặt Viêm Minh khơi mào tán gẫu chuyện năm trăm năm trong bí cảnh cùng Dạ Thất Thất mà Viêm Minh chưa từng có mặt tham dự, giữa hai đầu lông mày tràn đầy vẻ sủng ái.

Hắn không tin tình cảm của mình đối với Thất Thất mấy trăm năm, vẫn không thể triệt tiêu tình cảm ngắn ngủi không đủ mười năm của nàng và Viêm Minh ở kiếp trước kia.

Bạch Tử Tuyên cũng là dùng loại phương pháp này nói cho Viêm Minh biết, tâm ý của hắn đối với Thất Thất, là tư thế quyết tâm!

"Sư huynh..." Ta sắp no chết rồi!

Dạ Thất Thất há miệng muốn nói bản thân không cần ăn nữa, nhưng lời còn chưa nói hết, trong miệng lại bị Bạch Tử Tuyên đút một miếng thịt, vừa vào miệng đã đầy mùi thơm, làm cho nàng ngoan ngoãn ngậm miệng ăn thịt.

Nhai kỹ thịt trong miệng, Dạ Thất Thất vừa híp mắt đánh giá Hoàng và Tam sư huynh. Hôm nay bọn họ, có vẻ giống như đều có chút gì đó là lạ nhỉ! Giống như có chỗ nào đó kỳ quái, mà cụ thể là cái gì, nàng lại không nói ra được.

Nhìn thấu tâm tư của Bạch Tử Tuyên, đáy mắt Viêm Minh hiện lên ánh sáng lạnh, bá đạo đưa tay một cái, ôm Dạ Thất Thất đặt nàng ngồi ở trên đùi của mình, động tác ôn nhu đè đầu của nàng xuống, môi mỏng lướt qua bên môi nàng, đầu lưỡi ấm áp đem thịt vụn trên khóe miệng nàng đưa vào trong miệng mình, mặt mũi tràn đầy vẻ hưởng thụ.