Tại Sao Rơi Trúng Anh?

Tại Sao Rơi Trúng Anh? - Chương 38: Tìm bóng dáng ai





------


" Sắp tới đây sẽ có một buổi tiệc rượu dành cho doanh nhân trong thành phố A này. Nếu tôi đoán không lầm thì nhà họ Hà cũng sẽ đến tham dự, và nếu Bảo Thiên quay về cô ấy cũng sẽ có mặt ở đó ..."


Diệp Ngôn nghe vậy, hắn vỗ vỗ vai của Vũ Ca, mặt đầy sự phấn khởi. Nếu Hà Tịnh Kỳ chính là Bảo Thiên, thì đêm đó chắc chắn cô sẽ xuất hiện, Diệp Ngôn lần này sẽ không tha cho cô, quyết phải bắt cô về bằng được, dám ngang nhiên bỏ rơi hắn, khiến hắn đau lòng đến thế . Hắn cất giọng nói :


" Vậy anh làm gì Vũ Ca, đến tiệc rượu cướp người công khai hả ..."


Vũ Ca ngồi cạnh nét mặt có vẻ hào hứng chờ đợi Diệp Ngôn. Nghe xong câu vừa phát ra từ miệng Diệp Ngôn có chút thật có chút trêu đùa đầy ẩn ý. Nhưng đã kích thích được sự thích thú, cá tính điên cuồng của tên họ Vũ biến thái nhà ta :


" Cậu đừng suy nghĩ lung tung, chúng ta cũng có danh tiếng, cướp vợ cũng không nên làm ầm lên như vậy, Tôi chỉ muốn gặp Bảo Thiên, hỏi cô ấy một số việc thôi... " Ai đó đang giả vờ làm người nghiêm túc haha


Diệp Ngôn vừa nói vừa nhìn xa xăm ra ngoài biển, đôi mắt hắn chìm trong cô đơn lạnh lẽo làm sao. Như biển khơi ngoài kia đang bị một màn đêm tịch mịch bao trùm lấy. Tận sâu đáy lòng hắn hơi thiếu điều gì đó, cảm giác này không hề dễ chịu.. ...


" Tiểu bảo bối của anh, đợi anh nhé... anh sẽ đường đường chính chính rước em về làm vợ Diệp Ngôn này..."


" .... "


Ai đó ngồi bên cạnh im lặng lắc đầu. Đúng là hết sức bá đạo, Vũ Ca nhìn ai kia chẳng khác gì kẻ bắt cóc trẻ em... Đàn ông mê muội đúng hết thuốc chữa mà.


------



Một tuần sau .....!!!!


Thời gian thấm thoát trôi qua, Diệp Ngôn nói với trợ lý Lý theo dõi hành tung của nhà họ Hà vẫn không thấy động tĩnh gì cũng không nhìn thấy Bảo Thiên xuất hiện bao giờ. Thật tình hắn muốn tự mình biến thành hắc y nhân đột nhập vào trong đó xem sao. Hắn nhớ vợ đến phát điên rồi.


-----


Diệp Tổng của chúng ta cũng tiều tụy đi rất nhiều. Ngồi thư phòng làm việc một chút lại cứ nhìn ra cửa, ăn cơm cũng nuốt không trôi, Phòng đầy mùi rượu vang. Người ở đây, tâm thì theo ai kia đi mất rồi . Kẻ cuồng công việc như hắn cũng có ngày chẳng dòm ngó gì mấy văn kiện trên bàn.


Quản gia Lâm cũng biết không có Bảo Thiên ở đây sẽ không còn tiếng cười nữa. Nhưng bà nào dám hỏi cô chủ nhỏ đã đi đâu.


----


TIỆC DOANH NHÂN THÀNH PHỐ A DIỄN RA ....


Đêm đó Diệp Ngôn không cho Vũ Ca đi chung chỉ dẫn theo trợ lý Lý thôi, vì Vũ Ca không khéo sẽ làm loạn cả lên, hắn là người thế nào thì ai ai chúng ta đều biết...


" Tên đẹp trai biến thái nhất hành tinh ..."


----


Diệp Ngôn trong bộ trang phục được thiết kế riêng của nhà thiết kế nổi tiếng, tóc vuốt cao lên, để lộ vầng trán thông minh, cùng ánh mắt lạnh lùng sâu thẳm, làm bất kỳ cô gái nào nhìn một lần cũng muốn đổ ầm ra đó...



Hắn bước xuống xe hiên ngang bước vào khách sạn 7 sao thành phố A....


Mọi người xung quanh đều gặp hắn cúi chào Diệp Tổng của chúng ta. Một phần họ nễ ba hắn Diệp Viễn, phần cũng biết được hắn chẳng thua kém gì ba mình còn thêm cả phần ngạo còn cao ngất trời hơn....


Hắn đến bữa tiệc chào hỏi mọi người bắt tay giao thiệp, trao đổi thương trường cũng uống vài ly... Mắt Diệp Ngôn vẫn liếc nhìn xung quanh tìm kiếm bóng dáng ai đó nhưng không nhìn thấy...


" Bảo bối em thật sự không chịu xuất hiện luôn sao? Hay là biết hôm nay có anh !! Anh xem em trốn được bao lâu ..."


-----


Lý An đi đến nói nhỏ vào tai Diệp Ngôn:


" Nhà họ Hà đang đứng bên kia anh có nên lại chào hỏi không Diệp Tổng có khi ....."


Hắn đưa tay chặn tiếp lời Lý An muốn nói tiếp


" Cứ bình thường tránh bức dây động rừng , mèo con chạy mất ..."


----


Lý An nghe thế lại che miệng cười sặc sụa nghĩ


" Diệp Tổng nhà tôi quay lại rồi, hôm nay còn biết đùa, có vẻ thích thú lắm ...phu nhân ơi người hãy coi chừng đừng dễ bị bắt ..."


----


Diệp Ngôn đi lại nhà họ Hà chào hỏi xã giao như bình thường không tỏ vẻ quan tâm chút nào rồi nhanh chóng bỏ đi qua nơi khác....


Hắn nghĩ mãi Bảo Thiên chắc chắn có đến nhưng xung quanh đây thì không thấy... Hắn đi ra khuôn viên thoáng bên ngoài hít thở tí khí trời....


Diệp Ngôn nghe được hai nam thanh niên to nhỏ nói với nhau


" Đại Mĩ nhân lúc nãy có gương mặt trong hiền lành yêu kiều, nhưng tính khí thật đáng sợ, tính lại bắt chuyện cô ấy thôi, suýt tí nữa đã bị...... haizz ...."


họ đang loay hoay nói chuyện thấy Diệp Ngôn đi tới bỗng dừng lại chào hỏi


" Diệp Tổng ngài cũng ra đây hóng gió à ..." Rồi họ cúi chào bước vào sảnh tiệc lại.


Diệp Ngôn đi theo hành lang cầm theo một ly rượu vang thong thả bước đi.


Hắn đi đến cuối dãy thấy bóng dáng ai đó thật quen thuộc, trong bộ váy lụa thướt tha cũng đang cầm một ly rượu như hắn.