Tái Sinh Thành Một Quả Trứng Rồng - Hướng Về Mục Tiêu Trở Thành Kẻ Mạnh Nhất

Chương 179-180




179: Năm Con Kiến Đỏ


Tôi đi thám thính xung quanh tổ kiến xem có con nào không.

Như thường lệ, tôi để Adofu và thỏ banh chờ ở một khoảng cách an toàn.

Kế hoạch vẫn chưa bắt đầu cho đến khi chúng tôi mang những viên mồi ra đặt trước tổ kiến.

Nhưng vấn đề không chỉ đơn giản là lấy tay rồi để chúng ngay trước mũi như thế.

Bọn kiến rất đề cao cảnh giác, chẳng thể nào tự dưng lại có sẵn miếng ăn cả.

Tôi có thể dụ một con để tha một viên về tổ.

Chắc cầu trời thì nó mới chịu chạy theo tôi, cho nên ý tưởng đó không thực tế.

Nói thật chứ có khả năng cao bọn chúng sẽ nôn ói ra giống bầy linh cẩu trước đó rồi vứt bỏ đống thịt này luôn.

Hơn nữa khả năng để chúng bị trúng độc càng khó hơn.

Nếu tôi là một con kiến, tôi chẳng dại gì đi mang một thứ dị tởm như vậy trình diện trước mặt kiến chúa.

Đó sẽ được xem như vi phạm lễ nghi và bị chặt đầu như chơi.

Cả cái tổ sẽ đầy mùi thịt rết.

Trở lại thế giới tiền kiếp, tôi từng thấy đàn kiến lôi về một con châu chấu vài lần.

Tuy tôi có thể ăn trùng hắc ám, nhưng châu chấu thì đéo ưng nổi.

Tôi nghĩ dù mỗi con kiến có vác mỗi viên mồi đi chăng nữa cũng chỉ gây được ít thiệt hại trong tổ chức.

Đó là nếu như kế hoạch đó thật sự thành công.

Tới lúc này rồi tôi cũng không thể bỏ mấy viên thịt rết được.

Đã quá trễ để quay lại.

Con rết vô cùng mạnh mẽ.

Ngay cả cái chết của nó cũng tác động đến tâm trạng của tôi.

Có lẽ tôi sẽ nếm trải món thịt rết xuyên suốt ngoài những món khác ra.

Không, đó là lỗi của tôi nên phải ăn cho hết.

Tôi hiểu chứ.

Trong lúc đi dò thám, tôi thấy một con bọ cạp dài khoảng ba mét bị bao vây bởi vài con kiến đỏ.

Tôi vội nấp vào sau một tảng đá rồi quan sát.

Con bọ cạp màu xám với cặp càng phía trước, rất dễ nhận biết.

Tôi đếm được năm con bên đội kiến đỏ.

Trong số đó có một con tôi từng đối đầu ở trong hang.

Ngoài ra, hệ thống chiến đấu chúng áp dụng cho thấy kết quả đã quá rõ ràng.

Con bọ cạp hoàn toàn không có lối thoát.

Một cái chết đẹp mắt.

Hai con kiến trước mặt bọ cạp tạo ra những hành động giả để gây chú ý.

Con còn lại lợi dụng điểm mù để cắn vào đuôi và chân.

Ngay khi con bọ cạp chuyển hướng về con kiến phía sau, những con còn lại lao lên.

Chiến thuật bẩn thỉu nhưng cực kỳ hữu dụng.

Nó giúp cho sát thương của tất cả đồng đội trong nhóm là nhỏ nhất.

Con bọ cạp ngửa bụng ngay lập tức.

Lũ kiến nhanh chóng nhai rời nó ra và nó ngừng động đậy.

Đây là lợi thế sinh tồn mạnh nhất ở đây, sức mạnh của số đông.

Chà, xem trạng thái của nó nào.

‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Bọ cạp lớn (Big Scissor)
Trạng thái: Chết
Cấp độ: 28/50
HP: 0/228
MP: 154/162
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chúng hạ một con quái hạng C trong thoát chốc!
Chu cha.

Nè, tôi có nên diễn ra trận chiến với lũ này không vậy?
Chỉ một bước sơ hở là tôi nằm y hệt đó.

Theo một cách nhận định, bọn này mạnh hơn cả con rết nhiều.

Lũ kiến bắt đầu mang xác con bọ cạp đi.

Năm, hmm… với một nhóm thế này mà tôi xông vào không có sự chuẩn bị là lật bàn như chơi.

Tôi chỉ xem chúng dùng chiến lược như thế nào để hạ đối thủ hạng C dễ dàng thế kia, trước khi tung ra những bước đi chắc ăn.

Thông cảm chứ rồi tôi cũng sẽ nhận kết cục thảm hại như ông anh bọ cạp đó thôi.

Mà khoan, chắc vẫn không sao cho đến khi mình chưa bị vây bắt nhỉ?
Nhờ cấp độ được tăng cường qua trận chiến cùng con rết khổng lồ mà chỉ số nhanh nhẹn của tôi đã thừa hơn lũ kiến.

Nếu chuyển biến xấu thì tôi cứ việc bay mất hoặc 〖Lăn〗 ra là xong.

Giao chiến một cách chuẩn xác tôi sẽ tránh được thế gọng kiềm và áp đảo chết chóc, như chú bọ cạp quá cố ấy.

〖Súng đất sét〗 là đòn tấn công tầm xa duy nhất mà lũ kiến có.

Khi cần bỏ chạy thì 〖Phong trảm〗 có thể hữu ích.

Sẽ là một trận chiến căng go vì chúng có khả năng 〖Tự tái tạo〗, nhưng nếu tôi tập trung hạ một con trước và lần lượt đến con thứ hai, thứ ba thì dần rồi tôi sẽ chiến thắng.

Xong xuôi, bắt đầu được chưa?
Tôi bay thẳng tới trước mặt lũ kiến khi còn đang bận vác con bọ cạp và tung ra 〖Phong trảm〗.

Điều quan trọng trước hết là tôi muốn rút bớt HP của chúng trước khi cuộc đụng độ thật sự nổ ra.

Nếu may mắn hơn là hạ được một tên.

“Kucha!” “Kuchach!” “Kuchach!”
“Kuacha!” “Kuacha!”
Lũ kiến trở nên náo động.

Quả thật bất ngờ dữ luôn mà.

Tôi đã không định ra tay trong khi bọn nó vất vả mang thức ăn về tổ như vậy, nhưng đây là môi trường hoang dã và phải chơi theo luật giang hồ.

Hãy nắm bắt bất kỳ cơ hội nào tôi có được lẫn chứng tỏ thần kinh thép tôi đang có không phải chuyện đùa đâu.

Tha thứ cho ta nhé.

Bốn con đồng thời buông bỏ xác con bọ cạp, làm ngã đè lên con còn lại.

“Gucha!” (Trans: tinh thần đồng đội vl)
Tôi không nghĩ xác con bọ cạp vẫn còn giá trị lợi dụng như vậy, thế là một con kiến bị bất động.

Nhắm đến mục tiêu gần nhất là bốn con kiến trước mặt, tôi nhanh chóng khai triển 〖Phong trảm〗 tới chúng.

Khốn thật, chúng di chuyển tốt hơn những gì tôi dự đoán.

Dễ dàng tránh được cả hai đòn tấn công của tôi.

Yeah, đừng dừng lại nào đôi cánh.

Cứ tiếp tục xổ hàng 〖Phong trảm〗.

Như thế tôi mới có thể ngay lập tức thu gọn khoảng cách.

“Kuacha!” “Kuacha!”
Thời điểm hai con kiến hàng đầu kêu lên, hai viên đạn đất sét đỏ bay tới chỗ tôi.

〖Súng đất sét〗 chứ đâu.

Tôi bay ngược về một khoảng kha khá để tránh.

Dễ dàng di chuyển hơn nhiều trong không gian mở thế này thay vì cái hang kia khi tôi chẳng thể bay lên hay lách qua hai bên.

Ừ thì chỉ phù hợp với kích cỡ của tụi này thôi mà…
Hai con trước ra đòn rồi thì hai con sau cũng hỗ trợ thêm 〖Súng đất sét〗.

Tôi lại lui về xa hơn nữa, nhưng chúng sẽ dự liệu điểm đáp của tôi nả đạn nữa cho mà xem.

Không thèm tránh nữa, tôi lấy cánh để chống đỡ.

Xem ra tôi có chút bất lợi trước lượt tấn công phối hợp thế này.

Thế nhưng lũ kiến cũng không có nhiều MP.

Nói thẳng ra, tôi sẽ lành lặn tốt nhờ 〖Phục hồi HP tự động〗
Nếu qua khỏi đòn đánh liên tiếp này, chúng sẽ mất cả khả năng tái tạo lẫn tấn công.

Tuy cách này có kỳ quái nhưng sẽ tốt thôi.

Cứ để chúng nả 〖Súng đất sét〗 thay vì nới rộng khoảng cách ra.

Tôi tập trung đỡ lấy những đường đạn và ngưng dần 〖Phong trảm〗 lại.

Do tôi cố tình như thế.

“Kuacha!”
Một con kiến ngu dại phóng tới chỗ tôi.

Phải đó, giỏi lắm.

“Guuo!”
Sau tiếng gầm là ba nhát 〖Phong trảm〗.

Nó tránh được nhát đâu tiên đấy, nhưng nhát thứ hai luồn trên mặt đất cắt vào chân, hạn chế nước di chuyển của nó.

Nhát cuối cùng trúng thẳng vào đầu, ngã quỵ ngay lập tức.

Đúng vậy! Y hệt kế hoạch!
Lúc mãi dành sự chú ý cho con kiến tôi vừa gϊếŧ, ba con còn lại đã phân tán ra.

Bọn này định chèn ép tôi từ mọi phía luôn sao?
Tôi càng cố che đi sơ hở trong thế phòng thủ, chúng càng tìm đến hướng khác.

Cứ ra một vòng luẩn quẩn.

Quả thật khiến bực mình quá mà.

.

180: Vòng Lửa Đạn

Lũ kiến vây xung quanh hai bên và trước mặt tôi.

Từ lúc này chúng không còn tập hợp thành nhóm nữa, thế sẽ tốn thêm thời gian khi dùng 〖Phong trảm〗 cản chúng lại.

Không phải chúng phối hợp bầy đàn tốt lắm sao?

Tôi chủ động bức phá trước, lâu lâu tung 〖Phong trảm〗 vào lũ kiến.

Đồng thời đẩy lui những phát bắn 〖Súng đất sét〗 bằng cánh và đuôi khi tôi không tránh kịp.

Nhận phải ít sát thương là chuyện không thể tránh khỏi.

Hạn chế việc trúng đòn vào thân giữa thì thiệt hại chẳng có gì là to tát.

Tôi lại còn có 〖Hồi sức〗 nữa mà.

Con kiến thứ tư hứng đủ 〖Phong trảm〗 của tôi trước đó cũng bắt đầu bật dậy và lao tới tôi.

Đệt má, đáng lẽ tôi nên dứt điểm nó luôn dù cảm thấy có hơi quá đáng.

Bốn chấp một là đéo có công bằng đâu nhe.

Lũ này đủ thông minh để lấy số lượng áp đảo tung đòn vào những yếu điểm của tôi!

Tôi kẹt giữa làn 〖Súng đất sét〗 ở hai bên và phía sau gần như đồng thời.

Ugh, đồng tâm hiệp lực ghê nhỉ?

Nếu quá nóng vội và thiếu tĩnh táo, tôi sẽ để lộ ra quá nhiều sơ hở.

Tôi cứ tuần tự đối phó chúng bằng đôi cánh hai bên và đuôi ở phía sau.

Tình hình hiện giờ trông không ổn rồi.

Tôi có nên tạm thời 〖Lăn〗 ra phá vỡ vòng vây để lấy lại ưu thế không chứ?

Đừng, tôi còn hàng đống HP với MP cơ mà.

Nếu cứ đơn giản đè nát bọn này sẽ không hiệu quả, tôi sẽ không có cơ hội để nắm bắt được thêm kinh nghiệm.

Có công mài sắt có ngày nên kim.

Giữa những con kiến có khoảng trống khá lớn.

Nếu giải quyết từng mục tiêu, tôi sẽ tàn sát được hết bọn chúng.

Tới đây sẽ là khoảng khắc sôi nổi giữa chúng ta.

Hạ được một con thôi thì cũng khiến tình hình trở nên khá hơn, cho dù có nhận phải sát thương đi nữa.

Tôi cuộn lại trong tư thế 〖Lăn〗.

Tưởng rằng tôi định bỏ chạy, lũ kiến tăng cường nhịp độ.

Tôi xoay mạnh đảo hướng về con kiến bên phải.

“Kuchaaa!”

Nó nhất mực tung 〖Súng đất sét〗 lên tôi.

Tránh được đấy, nhưng sẽ đánh mất thời gian.

Mấy con kiến còn lại chạy đến hỗ trợ.

Thế sẽ rắc rối lắm đây.

Tôi gia tăng vận tốc, đánh bật cả những viên đạn đất sét đỏ.

Với lực tác động như vậy, tôi đã khiến con kiến bay đi.

Nó bị hất ngược về phía sau rất mạnh, tôi nhanh chóng đuổi theo.

Mới chỉ một hit thôi! Còn phát thứ hai nữa nè!

Tôi vẫn bám theo con kiến bị tung mình giữa không trung.

Chân trước của nó tan nát và một phần cơ thể móp méo.

“Gudji!!”



Nó nôn chất dịch cơ thể ra khỏi miệng, ngã đập lưng xuống đất.

Tôi chơi ác đè qua luôn.

【Đã thu được 416 điểm kinh nghiệm】

【Danh hiệu 〖Trứng đi bộ: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm 416 điểm kinh nghiệm】

【Cấp độ của 〖Hắc long tai ương〗 đã tăng từ 57 lên 59】

Yeah, xong một con! Thế là sẽ gọn gàng hơn.

Mà chắc chẳng giúp ích gì hơn, tôi đã mãi chú tâm cho một con kiến.

“Kucha!” “Kucha!” “Kuacha!”

Trong lúc đang giải quyết con kiến đầu tiên, những con còn lại đã bao vây tôi.

Lần này chắc chúng lại muốn tiếp tục nã 〖Súng đất sét〗 từ ba hướng.

Lực tác dụng của 〖Lăn〗 đã suy giảm mạnh khi xô đẩy nhiều lần.

Tôi buộc phải tăng tốc lên và giành lại khoảng cách.

Nếu đủ nhanh, tôi có thể đỡ bật viên đạn và hạn chế sát thương cho mình.

Vừa mới chuẩn bị dồn sức lực quay, cơ thể tôi bị trượt xuống.

Sao mặt đất bị lún vậy?

Không phải chứ, chúng dùng 〖Đất sét〗 để thay đổi dòng chảy mặt cát sao?

Thế là giờ đây chuyển động của 〖Lăn〗 lại đang khiến tôi gặp rắc rối?

Liệu tôi có nên cố gắng hơn để thoát ra không đây?

Ầy, có lẽ phải bay lên nữa rồi.

Tôi thích nó hơn.

Mới chỉ ngừng lăn là ba đường đạn 〖Súng đất sét〗 nhắm tới không chút nhân từ chẳng cho tôi lo xong tư thế.

Tránh có nổi nữa đâu.

Tôi chỉ có thể lấy vuốt đỡ lấy và đôi cánh che chắn.

Cả đuôi và cánh tập trung phòng ngự ở phía trước.

Khoan nào, tôi nghe thấy ba âm thanh, sao lại chỉ có hai viên đạn?

Chẳng bận tâm suy nghĩ, tôi lần lượt chống chịu được cả hai.

Khuất sau viên cuối cùng, viên thứ ba xuất hiện.

Oh, bọn ngươi hay lắm.

Tôi đưa tay định dùng móng đẩy lùi viên đạn.

Tuy nhiên nó sượt qua và bay thẳng vào người.

“Guuo!”

Tôi lãnh trọn viên đạn vào giữa bụng,

Phát bắn có sức mạnh đáng nể thật đấy, nhưng tôi cũng không được đánh mất tập trung.

Nếu phân tâm chỉ vì cơn đau, tôi sẽ còn bị gϊếŧ theo cách bầm dập hơn.

Kết thúc đón chào hệt như bé bọ cạp.

Tôi nhảy khỏi mặt đất, tránh vùng cát bị ảnh hưởng bởi 〖Đất sét〗 của lũ kiến.

Chắc vì đã quá lạm dụng đôi cánh mà khả năng bay không theo ý muốn.

Mọi thứ chấm hết nếu tôi để mất điều khiển ngay trên không trung.

Tôi vội vàng hạ cánh và chạy trên tứ chi.



“Kuchaa!” “Kucha!” “Kuchaaa!”

Lẽ dĩ nhiên, chúng vẫn bao vây tôi khi vừa chạy theo song song.

Ít nhất tôi muốn 〖Bay〗 ngay để thoát khỏi chỗ này.

Từng con một, tôi dùng 〖Phong trảm〗 để áp chế chúng lại trong lúc chạy.

Lũ kiến hẳn cũng đã yếu đi.

Chúng không bắn ra 〖Súng đất sét〗 nữa.

Cạn sạch MP rồi hử.

Ai bảo lại đi xả cả băng như khùng mà túi đạn lại rủng rỉnh.

Vừa rồi quá nguy hiểm, nhưng tôi đã thấy lũ kiến hết giới hạn rồi.

Con chạy theo phía sau và bên phải trúng 〖Phong trảm〗 ngã cái đùng xuống đất.

Tôi nghĩ con bên phải ấy tránh được ấy chứ, sức lực của nó cũng cạn rồi à?

【Đã thu được 400 điểm kinh nghiệm】

【Danh hiệu 〖Trứng đi bộ: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm 400 điểm kinh nghiệm】

【Cấp độ của 〖Hắc long tai ương〗 đã tăng từ 59 lên 60】

Ủa chết luôn hả?

Mày cũng ngoan lì dữ lắm.

Không có nhiều con kiến có thể theo nổi con rồng tới mức độ này.

Ít ra tôi chưa từng thấy cảnh nào như thế trong thời tiền kiếp.

Không phải do tôi nhớ được nhiều, mà do tôi có thể quả quyết như vậy.

Nếu loài kiến này mà tồn tại thì trái đất trụi hết.

Vậy là chỉ còn lại hai con nhỉ?

Tôi đã định 〖Lăn〗 đi để kéo giãn khoảng cách khỏi nhóm, nhưng tôi dễ dàng hạ chúng rồi giành chiến thắng.

Một nháy là xong.

‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐

Chủng loài: Kiến quỷ đỏ (Red Ogre Ant)

Trạng thái: Bình thường

Cấp độ: 24/55

HP: 46/226

MP: 12/69

‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐

‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐

Chủng loài: Kiến quỷ đỏ (Red Ogre Ant)

Trạng thái: Bình thường

Cấp độ: 26/55

HP: 55/230

MP: 8/71

‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐

Thế chứ, cả HP lẫn MP của chúng đều gần bay sạch.

Tôi muốn giảm bớt tiêu hao MP nhiều nhất có thể.

Sao không ngừng chạy rồi xử đẹp cả hai một lúc luôn?