Tôi nhảy lên phần nhánh cây cao hơn.
Thân cây to nơi tôi vừa đứng bùng cháy thành than ngay lập tức rồi vỡ vụn.
Chỉ chậm một chút là tôi đã có hậu quả tương tự.
Liếc ra phía sau, tia nhiệt vươn cao lên đuổi theo.
Những nhánh cây bên dưới cháy rụi hết rồi.
Tôi tiếp tục bay lên.
「Phía sau tôi lo! Anh chú ý đằng trước đi!」
Cô bạn nhắc.
Đ- Đã rõ.
Trông cậy vào cô đấy.
Eldia thật sự quá mạnh.
Một con rồng khỏe nhất ở thế hệ hiện tại, ông ta vượt ngoài tiêu chuẩn.
Có khi là hạng nhất thế giới rồi ấy chứ.
Để loại trừ ông ấy, đáng lẽ tôi phải ra tay khi còn chưa tỏ thái độ thù địch mới phải.
Lilixira đủ can đảm để thực hiện, riêng tôi thì không.
Eldia còn chảy máu từ những đường nứt trên lớp vảy.
Đôi cánh vẫn tàn tạ.
Chấn thương trên cơ thể khá đáng kể.
Tôi nghĩ ông ấy khó mà bay nổi.
Không còn đủ khả năng để 〖Tự tái tạo〗.
Sau khi chịu thiệt hại của ma pháp trọng lực 〖Trường hấp dẫn〗, Long vương lo sợ tôi cùng Lilixira sẽ tấn công nên ông ấy tập trung phản đòn thay vì trị thương.
Không cần nghi ngờ nữa, ông ta đã bị dồn vào đường cùng.
Nhưng ánh mắt vẫn dõi theo tôi và Lilixira.
Âm thanh hủy diệt của 〖Bộc long phá〗 dừng lại.
Cạn MP rồi sao?
Hay do chúng tôi đang rời đi nên ông ấy đổi sang 〖Tự tái tạo〗.
「Nghỉ xả hơi thôi! Chuẩn bị tiếp nữa kìa!」
B- Biết rồi… không thể tin ông ta còn MP dự phòng, nhưng đây cũng là cơ hội tốt.
Nhanh đón lấy Aro và mọi người khi còn có thể.
Tôi liền lao tới nhánh cây chỗ bọn họ.
Cúi đầu để Aro trèo lên, Nightmare nhả tơ bám vào lưng.
Mộc quái thì dzẫy đéo biết phải làm cái gì, tôi lấy chân trước nắm lấy nó.
Lilixira cùng trợ thủ Alphiss cưỡi Thánh long ở đằng trước.
“Hãy nhân cơ hội này để bỏ chạy. Hắn vẫn còn bị thương nên chưa chắc sẽ đuổi theo. Những đòn tấn công bừa bãi đó để khiến chúng ta không thể đến gần. MP của hắn đã giảm khá nhiều rồi. Hắn khó mà di chuyển vào lúc này.”
Lilixira nói to, tôi gật đầu đáp lại.
Eldia gần như đã bị đánh bại, nhưng thế cũng tốt.
Từ đầu ông ấy đâu dùng tới 〖Bộc long phá〗.
Chẳng biết vì không muốn gϊếŧ tôi, thương xót cái cây hay tự cao tự đại, nhưng rõ ràng ông ấy đã tỏ ra sơ suất.
Đó là lý do giúp tôi có thể tiếp cận để hạ đòn cùng với ma thuật hỗ trợ của Lilixira, cũng như thi triển thành công 〖Trường hấp dẫn〗.
〖Bộc long phá〗 là để buộc chúng tôi phải giữ khoảng cách khi Long vương không thể cử động, cho dù phải trả giá phần lớn MP.
Nhưng lần tới chắc chắn ông ta sẽ sử dụng chiêu thức đó kỹ lưỡng.
Khi đã đề cao cảnh giác, 〖Trường hấp dẫn〗 của Lilixira sẽ khó để thực hiện.
Cho dù có Aro và đồng đội, họ cũng không phải là đối thủ với Eldia.
Thậm chí thổ thuật của Aro, tơ nhện của Nightmare và ma lực trọng trường của Mộc quái chỉ xem như gãi ngứa.
Ông ấy không thể bị đánh trúng được nếu cứ bay lượn khắp nơi, kể cả tôi có ra đòn chính xác thì cũng vô dụng trước thân hình cường tráng và sức mạnh áp đảo.
Lúc đầu ông ta không chiến đấu theo cách đó, nhưng vào bây giờ thì không có gì là lạ.
Ngoài ra… tôi không nên nói điều này, xét về mặt tình cảm, tôi không muốn tranh chấp với ông ấy nếu không thực sự cần thiết.
Ngay khi biết sự có xuất hiện của Quỷ vương, có lẽ ông sẽ phục vụ hết mình rồi đi gϊếŧ người.
Tôi không thể để mặc một quái thú như thế.
Tuy nhiên nếu tôi hạ gục Quỷ vương trước khi hắn phát triển và đến giai đoạn đỉnh điểm, Eldia có thể tiếp tục cuộc sống an nhàn trên hòn đảo kia.
〖Thần ngôn〗 có lẽ đã tiết lộ cho ông ta, nhưng không chừng chưa nói gì liên quan tới Quỷ vương.
Tôi vẫn còn thời gian trước khi ông ấy phát hiện.
Kiểu suy nghĩ ngây thơ đó lấp đầy trí óc tôi.
Với quan điểm của Eldia thì sẽ thật tàn nhẫn.
Tôi thường xuyên nhìn về phía sau khi bay.
Giữa đường chân trời có vách đá dựng lên, một cột khói đen bốc bên trên hòn đảo của Adam, hình ảnh từ từ lùi xa dần.
Chẳng biết Eldia có còn ngồi bên dưới gốc cây đại thụ không.
“Ng- Ngươi giải thích thế nào, Ouroboros ghê tởm?! Ngươi quen biết con quái vật đó! Thánh nhân, chúng ta có thể tin tưởng con thú này được hay sao?”
Alphiss, người chẳng làm ra tích sự gì ngoài việc lải nhải bên cạnh Lilixira trong trận chiến với Eldia hét lên.
Seraphim quay lại nhìn với vẻ mệt mỏi.
“Hơi thất lễ rồi đó Alphiss.”
Nụ cười hiền dịu của Lilixira biến mất lạnh lùng nhìn Alphiss.
Cô ta bỏ tay khỏi thanh kiếm trên thắt lưng rồi thu người lại, Lilixira trở lại vẻ thường ngày.
“S- Sai sót của tôi thưa Thánh nhân.”
“Àrế, xin lỗi tôi có ích gì? Cô đúng là đứa trẻ kỳ lạ.”
Bờ vai run lên vì kiềm chế sự ác ý, Alphiss cúi đầu trước tôi thật thấp.
V- Vâng… dù sao tôi cũng quen rồi.
“Thế nhưng nếu ngài có liên hệ với Long vương hoặc biết gì đó về hắn, không phiền chia sẻ với tôi chứ?”
C- Con rồng đó chỉ là ông chú hàng xóm sống bên cạnh.
Do không có mâu thuẫn gì nên tôi cũng tránh đối đầu với ông ta.
Ông ấy sống qua nhiều thế kỷ rồi, chỉ là một hikikomori không thích loài người, vì thế thái độ của ông ta đối với cô cũng không phải là lý do để truy đuổi theo đâu.
Lilixira nhìn tôi trong khi cắn móng tay, có vẻ trầm tư.
T- Tôi không nói dối…
Cô ta có nhận ra còn nhiều điều tôi không đề cập chứ?
Để những dòng suy nghĩ đáng chú ý không bị 〖Thần giao cách cảm〗 phát hiện, tôi cố tình đánh trống lảng sang chủ đề khác.
Tôi tưởng tượng tới hàng tá Thỏ banh lăn lóc, rồi tập trung tới việc chúng xếp chồng lên nhau.
Trong một thế giới rộng lớn toàn màu trắng tinh tươm, nhiều Thỏ banh với những kích cỡ khác nhau nằm rải rác, dựng lên một cái tháp khổng lồ chạm tới cả bầu trời.
Trong đầu tôi toàn những tiếng kêu “Pefuh?” chí chóe.
(Trans: sức sáng tạo của chú mày giỏi thật…)
“Tôi hiểu rồi. Tuy tôi đã nghe rất nhiều lời kể về hòn đảo… nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng nó lại là nhà của một quái thú kinh khủng đến thế. Tầm hiểu biết của tôi vẫn còn hạn hẹp quá.”
Lilixira cau mày một lúc nhưng liền trở lại vẻ mặt nở nụ cười.
H- Hiệu quả hử?
Tuyệt vời, lần tới muốn đánh lừa thần giao cách cảm tôi sẽ sử dụng cách này.