Tái Sinh Thành Một Quả Trứng Rồng - Hướng Về Mục Tiêu Trở Thành Kẻ Mạnh Nhất

Chương 432




Không xong rồi đại vương ơi.

Tôi đã vô ý để con Slime tiếp cận trong khi chỉ số của nó vượt trội hơn hẳn.

Tệ hơn là ở thế cận chiến, kết cục có thể sẽ được quyết định ngay tức khắc.

Tôi không thể lựa chọn vừa chiến đấu vừa từ từ bòn rút MP của nó được.

Vì sự khác biệt về sức mạnh, tôi sẽ không giành được chiến thắng trong trận giao tranh trực tiếp.

Mà điều này là không thể tránh khỏi.

Tôi không có đủ những kỹ năng tầm xa để chiến đấu với đối thủ ngang ngửa hay mạnh hơn tôi ở phạm vi rộng.

Những đòn đánh từ xa của tôi sẽ bị chặn lại toàn bộ trước tấm khiên kia, cách gây sát thương duy nhất là ở cự ly gần.

Nếu tôi không chống chịu được thì xem như đã bại trận ngay từ khi bắt đầu rồi.

Con Slime giơ ba thanh kiếm lên cao.

Khi tôi tập trung vào chúng, con cú ở ngực nó kêu lên.

“PooooOOOOh!”

Một khối cầu lửa đỏ tươi xuất hiện ở trước mỏ của nó liền bắn về phía tôi.

〖Hỏa cầu〗!

Tôi đưa phần cánh trái ra trước đỡ lấy.

Khi tầm nhìn bên trái bị che khuất, con Slime vung thanh kiếm bên tay phải vào ngay điểm mù của tôi.

Tôi đưa chân trái lên và kịp bắt được nó.

Lưỡi kiếm cắm sâu vào da thịt giữa bộ vuốt khi tôi bẻ gãy nó thành từng mảnh.

Hai đường kiếm còn lại chém xuống.

Tôi cũng đưa chân phải lên phòng thủ nhưng tự buộc dừng lại.

Không bị ngăn cản, hai thanh kiếm đâm sâu vào cổ họng tôi.

Tôi đánh mất ý thức.

Cô bạn 〖Hồi sức tăng cường〗 liền lập tức.

「Sao anh không chặn lại?!」

…Chỉ có hai cẳng làm gì đỡ được hết.

Đòn tấn công tiếp theo vẫn sẽ đến.

Mục tiêu của tôi không phải là trốn tránh mọi thứ.

Tôi phải lựa chọn sát thương nào thì nên chịu.

“PooooOOO…”

Mắt con cú xoay tròn hội tụ ánh sáng đen trước mỏ.

Là 〖Chậm chạp tăng cường〗.

Nếu tôi bị ảnh hưởng là xem như chấm hết.

Đúng như dự đoán.

May mà tôi vẫn giữ chân phải sẵn sàng.

Trước khi nó kịp giải phóng bùa phép, tôi phi thẳng quyền cước về phía con cú.

Ưu điểm duy nhất của một thằng như tôi là kiểu lỳ đòn.

Tôi không còn sự lựa chọn nào khác ngoài phải vượt qua, cho dù có thịt nát xương tan.



“Vô ích.”

Con Slime lè lưỡi ra.

Chân phải của tôi bị cản lại bởi tấm khiên cứng cáp.

Tôi có hy sinh biết bao nhiêu đi nữa mà vẫn không thể hạ đòn dù chỉ một phát.

Tệ thật.

〖Chậm chạp tăng cường〗 của con cú có gai đó sắp tung ra rồi!

“GuuOOOOOOOh!”

Tôi dồn nhiều sức lực hơn vào chân phải, dùng hết ý chí đẩy qua tấm khiên.

“Ttoto!”

Cơ thể con Slime bị nhấn xuống.

Lợi dụng sức đàn hồi của đòn đánh để tôi bay về sau.

Ánh sáng đen 〖Chậm chạp tăng cường〗 của con cú bắn trượt.

“Ngươi là thứ ngoan cố cứng đầu! Dù ta có bảo bao nhiêu lần rằng ngươi sẽ sớm chết!”

Ba 〖Sóng xung kích〗 từ ba thanh kiếm lao tới.

Hai cái đầu tiên sượt qua đầu tôi.

Chúng ngăn tôi tìm đường trốn lên trên.

Cái cuối cùng nhắm ngay quỹ đạo bên dưới khi tôi bị ép đáp xuống mặt đất.

Tôi nhấc chân trước lên vừa khi hạ cánh để tránh.

Một vết nứt lớn hiện ra khi lưỡi chém va chạm.

“PooOOOOh! PoooOOOOh! PooOOOOOOh!”

Ba khối hỏa cầu bay tới, vẽ những đường lửa uốn cong giữa không trung.

Tôi đào móng vuốt xuống khe nứt khi nãy cố sức nhấc tấm sàn lên.

Sàn nhà bong ra trở thành lá chắn.

Những quả hỏa cầu đâm vào phát nổ bốc lên thành cột lửa.

G- Giỏi, mày nhanh trí lắm…

Tấm sàn kim loại này khá hữu dụng trong việc phòng thủ.

“Ngươi…!”

Con Slime bò trên mặt đất bằng phần thân dưới của con bọ cạp, tiến đến xung quanh tấm khiên của tôi.

“〖Trọng lực〗!”

Ánh sáng đen lan tỏa ra từ chỗ con Slime.

Khi bao phủ lấy, tôi bị đè xuống bởi sức nặng cực hạn đến nỗi cúi thấp người dưới đất.

Nặng quá, tôi không cử động được…

Nhưng so với lần đầu tiên thì phạm vi và sức mạnh yếu hơn nhiều.

Còn nhiều thứ khác luôn muốn kéo tuột quần tôi, thực tế là nghịch cảnh khó khăn của tôi vẫn chẳng có gì thay đổi…

“Guu…”

Tôi gầm gừ thử khiêu khích bằng 〖Thần giao cách cảm〗.

…Sao vậy?

Nó tệ hơn hẳn 〖Trọng lực〗 ban đầu của ngươi.



Có vẻ ngươi đang nương tay.

Ngươi hùng hồn tuyên bố có thừa thãi thời gian để gϊếŧ ta mà, hay là đang thầm hoảng loạn về lượng MP mà mình đang sử dụng?

Con Slime cau mày trừng lấy tôi.

“Đây là kết thúc. Thánh ý cũng đang nhắc tới thời khắc này. Ngươi thật nhàm chán, mau chết đi!”

…Tôi hy vọng sẽ biết được gì đó, nhưng chỉ là lời phản hồi trống rỗng.

Tôi muốn biết nó còn lại bao nhiêu MP sau trận chiến này, hay liệu khôi phục bằng 〖Năng lượng sống〗 có khả thi không, nhưng tôi không nhận được gì qua phản ứng đó.

Những thanh kiếm nhắm về cơ thể bất động của tôi.

Từ phía bên trái, hai trong ba thanh kiếm vung xuống.

Cô bạn vươn đầu ra tóm gọn cả hai vào miệng.

Vài cái răng bị gãy, máu xanh chảy ra từ miệng.

Hay! Đã chặn được hai đường kiếm! Giúp được nhiều lắm!

“Chậc!”

“GaaAAA…”

Cô bạn gầm gừ trong cổ họng.

Mắt bừng sáng đỏ.

Đó là 〖Quỹ nhãn khống chế〗.

Nhưng không phải con Slime hoàn toàn miễn nhiễm ư?

Ngay cả khi nó không được tính là gây tác động lên trạng thái, tôi chẳng nghĩ nó sẽ điều khiển được đối thủ có lượng ma lực cao đến thế.

Dù cũng sẽ rất tuyệt nếu nó có thể mang lại cho chúng ta một cơ may nhỏ…

“Ah? A-a-aaah!”

Con Slime đánh rơi thanh kiếm từ bàn tay đã đưa lên rồi ấn vào đầu…

C- Có hiệu quả thiệt hả?

Nó lườm lấy tôi qua những khe hở giữa ngón tay.

“PogoooOOOOO!”

Con cú gào lên.

Hỏa cầu, thủy cầu, thổ cầu và phong cầu liên tiếp xuất hiện bay về phía tôi.

N- Nè! Chơi vậy ai ȶɦασ?

Để cho con cú đó thi triển ma pháp mà không hề có sự hạn chế!

Ăn lol thật, nhiều phát bắn thế này tôi không còn cách nào khác đành phải tránh thôi.

Từng khối cầu trong số chúng đều chứa đầy uy lực.

Đây không phải lúc để xông pha.

Với quái thú hệ chuyên phục hồi, sử dụng MP cũng giống như cạo bay HP.

Chưa cần thiết phải tung ra đòn tấn công thật sự.

Tôi lấy chân sau bật khỏi mặt đất, nhảy lui về cũng như nâng người lên.

Cô bạn giật lấy hai thanh kiếm của con Slime ở trong miệng, nhưng khi tách rời ra chúng mất màu và trở lại thành dịch nhầy vỡ vụn.

「Gớm, phèo phèo!」

Cô ấy phun bãi nhờn ra khỏi miệng.