Tái Sinh Thành Một Quả Trứng Rồng - Hướng Về Mục Tiêu Trở Thành Kẻ Mạnh Nhất

Chương 47




Làn khói độc bắn ra từ thằn lằn đen che khuất phần lớn tầm nhìn.

Cả cơ thể tôi như phát sốt lên, kèm theo đó là cảm giác muốn nôn mửa.

Tuy nhiên con khuyển hai đầu cũng cảm thấy như vậy.

Tôi cho một đấm vào mặt con bên trái, lúc này nó mới chịu nhả ra, con chó nhảy về phía sau để thoát khỏi phạm vi làn khói độc.

———————————————

Loài: Plague Kid Dragon

Trạng thái: Nhiễm độc α (nhẹ)

Cấp độ: 33/40

HP: 69/149

MP: 135/143

———————————————

Trạng thái bất thường〖Nhiễm độc α (nhẹ)〗sao?

Không phải là cắn, nhưng hiệu quả của khói độc vẫn phát huy rất tốt.

Sau khi giải độc, con thằn lằn nhìn vào vết thương trên vai của tôi.

Con chó có vẻ đang bị bất động.

Tuy nhiên vẫn còn quá sớm để nói rằng phần thắng đã thuộc về chúng tôi.
Tôi cố gắng nâng cánh tay trái của mình lên, nhưng nó không chịu nghe lời mà cứ run lẩy bẩy.

Vết cắn quá sâu! Không những thế, dường như chất độc từ làn khói đã xâm nhập vào cơ thể qua miệng vết thương.

———————————————

Loài: Twin head

Trạng thái: Sợ hãi / Cuồng nộ / Nhiễm độc α

Cấp độ: 39/45

HP: 113/155

MP: 190/221

———————————————

Có thế chứ! Hơn nữa, nó không có chữ〖(nhẹ)〗trong đó.

Bởi vì tôi có〖Kháng độc〗nên hiệu ứng đã được giảm bớt.

Cơ mà sau ngần ấy sát thương… Chắc chắn con chó chết tiệt này đã sử dụng〖Nghỉ ngơi〗để hồi phục.

Đây là lý do chúng tôi vẫn có thể thua, thật khó để gây ra đòn chí tử lên nó.

“Kuuon!”

Cái đầu bên phải của con chó rống lên một tiếng.

Nơi mà tôi đã cho một cú trời giáng vào cằm của nó đang nhanh chóng hồi phục.
Mỗi lần tôi cố gắng tấn công dồn dập cái đầu bên phải, thì cái đầu bên trái luôn ngăn không cho tôi cơ hội đó.

Dựa theo những gì tôi quan sát được, cái đầu bên trái thuần sát thương vật lý, còn cái đầu bên phải chuyên về ma pháp.

Kỹ năng〖Trọng lực〗cũng từ cái đầu đó mà ra.

Hiện giờ nó đang lâm vào thế bị động, tôi quyết định bồi thêm sát thương bằng cách hít một hơi sâu rồi thổi ra〖Hơi thở rồng con〗.

Cùng lúc ấy, cái đầu bên trái cũng phun ra một ngọn lửa chói lòa.

Ngọn lửa của nó át cả lửa từ〖Hơi thở rồng con〗và phóng ngược về phía tôi.

Khốn thật, nó biết tôi định làm gì sao?

Tôi mở hai đôi cánh và nhảy lùi ra xa để tạo khoảng cách.

“Baou!!”

Khuyển hai đầu nhanh chóng lao tới chỗ tôi nhằm ngăn chặn điều đó.

Nhắm vào cơ thể nó, đạn bởi〖Súng đất sét〗bắn ra từ một vị trí không xác định trong bãi cỏ.
Vì đang trong tốc độ cao, con chó không thể né được hoàn toàn, một vài viên trúng phải hai chân sau của nó và trở nên mất thăng bằng, khiến cho nó bị khựng lại ngay tại chỗ.

Làm tốt lắm thằn lằn đen! Cú đó được đấy!

Con khuyển hai đầu này hẳn có thể dùng〖Khứu giác〗để tìm ra nơi con thằn lằn ẩn nấp, nhưng vì động tác của thằn lằn đen quá nhanh nên nó vẫn đang gặp khó khăn để xác định vị trí cụ thể của mục tiêu.

Thêm vào đó, con chó không thể nào đoán được quỹ đạo của những đường đạn bởi〖Súng đất sét〗, vì chúng có thể được bắn ra từ bất kỳ đâu trong bãi cỏ.

Có lẽ tôi không cần phải xông vào nữa, cứ để con thằn lằn sử dụng chiến thuật hiện tại là tốt nhất.

Bốn con mắt của khuyển hai đầu lườm về phía tôi.

Dường như cuối cùng nó cũng đã mất bình tĩnh.
Động tác của nó cũng trở nên rối loạn, có lẽ vì độc tố trong cơ thể nó đang bắt đầu lan nhanh hơn.

“Vaughan!”

Cái đầu bên phải con chó cất tiếng sủa rồi há miệng thật to.

Thứ ánh sáng màu đen dần tập trung trong miệng của nó.

Cái gì đấy?

Tôi kiểm tra lần nữa những kỹ năng mà nó sở hữu.

———————————————

〖Nghỉ ngơi: Cấp 4〗〖Trọng lực: Cấp 2〗〖Ma thuật thổ (rất lớn): Cấp 3〗

〖Cắn: Cấp 3〗〖Vồ mồi: Cấp 4〗〖Hơi thở thiêu đốt: Cấp 3〗

〖Đánh dấu: Cấp 4〗〖Bạn đồng hành: Cấp –〗

———————————————

Sau khi loại trừ các khả năng, tôi đoán nó đang sử dụng〖Ma thuật thổ (rất lớn)〗

Có thể kỹ năng này cũng sẽ dữ dội không kém, thậm chí còn hơn cả〖Trọng lực〗nữa.

Tôi đã hiểu ra, bởi vì có hai cái đầu, cho dù đang ở giữa trận đấu, con chó vẫn có thể tự tin dùng những kỹ năng với thời gian thi triển lâu như vậy.
Trong quá trình tích tụ ma thuật, cái đầu bên trái sẽ cảnh giác xung quanh cũng như chịu trách nhiệm đánh bật mọi đòn tấn công của kẻ thù. Giống như điều nó đã từng làm khi phản lại đòn phun lửa của tôi bằng〖Hơi thở thiêu đốt〗.

Trong mọi tình huống, hai vẫn luôn tốt hơn một.

Hiện tại cái đầu bên phải của nó không thể di chuyển, và cũng không thể sử dụng〖Trọng lực〗lên tôi, nó đang dành phần lớn sự tập trung cho việc niệm phép.

Tuy nhiên, bởi sự bảo vệ nghiêm ngặt của cái đầu bên trái, tôi cũng khó có thể lợi dụng điều này để tung ra đòn quyết định.

Đây là thế kìm kẹp, nhưng đồng thời cũng là cơ hội.

“Gaa!!”

Tôi quyết định thi triển〖Hơi thở rồng con〗lần nữa.

Nếu nó phóng ra〖Hơi thở thiêu đốt〗để ngăn chặn tôi giống lần trước, cả hai cái đầu của nó đều sẽ bận rộn và khi ấy sẽ là cơ hội dành cho thằn lằn đen.
Ngay lúc miệng của cái đầu bên trái há ra, nó bất giác đóng trở lại và quyết định né đòn của tôi bằng cách nhảy bật ra bên cạnh.

Sao con chó này khôn thế nhờ?

Quyết định chơi cảm tử lần nữa, tôi vòng ra phía bên phải con chó và nhanh chóng tiếp cận mục tiêu.

Đáp lại điều đó, cái đầu bên trái khiến cả cơ thể nó xoay về phía tôi.

Tôi có khả năng kháng độc nên sẽ ổn thôi.

Miễn tôi không bị cắn trực tiếp bởi〖Nanh độc〗của con thằn lằn, tôi sẽ không chết.

“Kishii!”

Xuất hiện từ bụi cỏ, thằn lằn đen phối hợp với tôi để đưa con khuyển hai đầu vào thế gọng kìm.

Đúng như tôi nghĩ, dù tỏ ra không lúng túng nhưng cái đầu bên trái vẫn còn đang bận rộn đối phó với tôi nên nó sẽ không thể né được.

Kích hoạt〖Sương độc〗lần nữa, con thằn lằn tích tụ toàn bộ độc tố trong miệng nó rồi phun ra một làn khói lớn về phía con khuyển hai đầu.
“Guou!”

“Tsu!”

Cái đầu bên phải cố gắng kiềm chế cái miệng để không kêu lên thành tiếng.

Có vẻ như nếu nó không cẩn thận, quá trình thi triển〖Ma thuật thổ (rất lớn)〗sẽ bị giải trừ.

Từ trong làn khói độc, tôi cố gắng ngăn không cho con chó đang hoảng loạn chạy thoát khỏi khu vực ảnh hưởng bằng cách dùng〖Nắm đấm rồng〗đấm liên tiếp vào người nó.

Con thằn lằn cũng nhanh chóng nhảy theo tôi vào làn khói.

“Hikyain!”

Cái đầu bên phải con chó phát ra tiếng rêи ɾỉ, và tôi có thể thấy rõ thứ ánh sáng màu đen phát nổ ngay trong miệng nó.

Sau khi làn khói tan biến, hình dáng của con khuyển hai đầu dần hiện ra.

Hơi thở của chúng trở nên thô ráp và nặng nề, nhưng vẫn tiếp tục lườm tôi và thằn lằn đen bằng con mắt sắc lẻm.

Lúc trước khi tôi thấy gương mặt chúng biểu lộ ra hai cảm xúc sợ hãi và tức giận hoàn toàn trái ngược, thì giờ đây chúng đều có chung biểu cảm của một con quái thú bị dồn vào đường cùng.
Có lẽ do ảnh hưởng bởi độc tố, trên mắt chúng có một vệt dài đỏ như máu làm cho cảnh tượng càng thêm đáng sợ.

Bởi vì kỹ năng〖Ma thuật thổ (rất lớn)〗đã bị hủy bỏ, những chiếc răng nanh của cái đầu bên phải trông vô cùng tả tơi, đôi môi bị tróc vẩy và máu cũng bắt đầu trào ra từ miệng nó.

Thêm vào đó, một đường rạch lớn cắt ngang một bên mắt khiến cho nó phải nhắm chặt lại.

Có lẽ đây là “tác phẩm” của thằn lằn đen.

Chắc hẳn lúc này nó đang cảm thấy rất đau đớn.

Cuối cùng mọi chuyện cũng diễn ra theo ý chúng tôi muốn. Qua những vết thương hở, làn khói độc đang dần ngấm vào cơ thể nó.

Khi còn chiến đấu với thằn lằn đen, nếu lúc đó tôi không nhanh chóng băng bó bả vai của mình lại, có lẽ tôi đã lên bàn thờ ngồi rồi.

Trong trường hợp của con chó, nó không còn cách nào khác ngoài việc phải quấn băng quanh cổ của cái đầu bên phải thật chặt để ngăn độc tố lan rộng.
Dĩ nhiên, nó sẽ không thể nào thở được nếu làm thế.