Rừng Noah nguy hiểm hơn so với những gì mà nó được đồn thổi.
Trong giai đoạn đầu của chuyến đi, chúng tôi dễ dàng đánh bại những con sói xám và quái vật nấm. Nhưng khi đang loay hoay tìm một con đường vượt qua vách đá, chúng tôi bị tấn công bởi một con nhện lớn.
Tôi có thể hạ được nó khi cùng với Yuno tạo thế gọng kìm, nhưng khá là nguy hiểm nếu phải đấu một chọi một.
Sau một thời gian dài đi bộ, khu vực xung quanh bắt đầu tối dần.
Thật may mắn khi Yuno vớ được một cây nấm phát sáng gần đó, chúng tôi sử dụng nó như một chiếc đèn rồi tiếp tục di chuyển.
Nửa ngày đã trôi qua kể từ khi vào khu rừng, chúng tôi vẫn không tìm được bất cứ manh mối nào liên quan đến Douz.
Sau tất cả, nó chỉ là một tin đồn thất thiệt mà thôi.
“… Yuno nghĩ chúng ta đã đi khá sâu vào khu rừng rồi đó…” (Yuno)
“Ừm, do tôi có chút tò mò thôi, nhiệm vụ cũng không yêu cầu chúng ta đi xa đến thế. Hơn nữa nếu gặp phải quái vật ở đây, chúng sẽ mạnh hơn những con trước đó rất nhiều.” (Merutia)
Đáp lại câu nói vô tư của tôi, Yuno nhìn tôi bằng đôi mắt ươn ướt.
“À thì… tôi nghĩ chúng ta đi đến đây thôi…” (Merutia)
Khi chuẩn bị quay lại, đập vào tầm mắt tôi là một cái hang kì lạ, trước cửa hang có đặt hai bức tượng.
Một bức mang hình dạng của một con rồng, bức còn lại trông giống như một con người.
Tuy tôi biết có một ngôi đền được xây giữa ngôi làng và khu rừng, vậy cái này cũng do dân làng xây nên sao?
Mặc dù vậy tôi chưa từng nghe ở trong làng về bất cứ tôn giáo nào tôn thờ rồng cả.
“Này, tôi nghĩ chúng ta nên kiểm tra nó.” (Merutia)
Khi tôi quay về phía Yuno và nói, mũi của cô ấy bỗng rung lên.
“Ểhh… Cái mùi này, là thịt sao?~ Có ngửi thế nào đi nữa vẫn không thể nhầm vào đâu được.”(Yuno)
Khi tôi nhìn về hướng Yuno chỉ, một lượng lớn thịt được xiên trên một cái cây trụi những lá.
Thành thật mà nói, đó là một cảnh tượng kì lạ.
Tôi đã quá chú ý cái hang và không để ý đến nó.
“Ồ! Tôi nghĩ là mình đã từng nghe về một loài chim quái vật với tập tính như vậy.”(Merutia)
“Thật ư? Việc cái cây bị vặt hết từng cọng lá cũng là do con chim sao? Mỗi miếng thịt cũng đều có kích thước rất hợp lý, giống như ai đó đã cắt chúng ra vậy.” (Yuno)
“À…. thì…” (Merutia)
Tôi chỉ cố tìm ra một lý do khớp với những kiến thức mà tôi có, nhưng nó đã bị Yuno phủ nhận một cách dễ dàng.
“Nhưng tôi không nghĩ có người nào đó trong làng lại sống ở một nơi sâu như thế này.”
Gượm đã.
Đừng nói với tôi là cái người đàn ông đang bị mất tích ấy sống ở đây nhé?
Nhưng tại sao anh ta lại làm thế? Do cú sốc nào đó chăng?
“Đ-Đúng như tớ nghĩ mà!~ Nhiệm vụ này thật quá mờ ám! H-hủy thôi, chúng ta phải hủy nó thôi!~ Ngay từ đầu chúng ta không thể hoàn thành yêu cầu cấp C chỉ với hai người!” (Yuno)
“…. Chờ chút nào, chúng ta hãy đến gần hơn để xem kĩ những bức tượng. Dù sao đi nữa thì điều này cũng quá đỗi đáng ngờ.”(Merutia)
Tôi chậm rãi tiếp cận bức tượng, Yuno cũng đành phải miễn cưỡng theo sau mặc dù không muốn.
“…………………”
Khi nhìn gần hơn, tôi nhận ra rằng chúng đã được tạo tác một cách vô cùng cẩn thận.
Tuy vậy, tôi không thể ước lượng được độ tuổi của chúng.
Có vẻ như chúng được yểm ma pháp giúp bảo vệ khỏi sự bào mòn của tự nhiên.
Kể cả khi chúng được tạo ra từ 10 năm trước, nếu nói tận 100 năm trước thì tôi cũng tin. Vì vậy thật khó mà đoán được tuổi thọ của những bức tượng này.
Tôi chỉ có thể biết được rằng, vào thời điểm chúng được tạo ra, những bức tượng này mang một ý nghĩa nào đó rất quan trọng.
“Có chuyện gì thế~? Cậu cứ nhìn chằm chằm vào những bức tượng như thể muốn xực chúng luôn vậy.”(Yuno)
“……….. Những bức tượng này, không hề có một vết xước. Có vẻ chúng đã được phù phép bằng một loại ma thuật khá là mạnh mẽ.”(Merutia)
“………………”(Yuno)
Khi nghe tôi nói vậy, Yuno liền đặt cây nấm phát sáng lẫn cây búa xuống đất.
Cô ấy chạm thử vào bức tượng.
Trong khi sờ nắn bức tượng bằng tay không, Yuno không ngừng cảm thán với những tiếng “Chà…” hoặc “Wow…”.
Sau đó, cô ấy nhặt một cành cây ở gần đấy rồi đâm chọt vào bức tượng.
Cành cây liền bị gãy và văng ra, nhưng bức tượng thì không có lấy một chút vết xước nào.
“Hmmmm~”(Yuno)
Yuno nói với vẻ mặt hài lòng trong khi cầm lên chiếc búa bằng cả hai tay rồi thủ thế.
“Vũ khí của cậu có thể bị hỏng đấy.” (Merutia)
Khi tôi nói như vậy, Yuno đành buông thõng chiếc búa với khuôn mặt đầy nuối tiếc và nhặt cây nấm phát sáng lên.
“Haizz~…… vậy tớ đoán rằng ta nên vào trong?…..”(Yuno)
“Khả năng cao là nơi này có liên quan đến nhiệm vụ của chúng ta, nhưng nếu có gì nguy hiểm thì cậu cứ dùng hết sức bình sinh mà chạy nhé.” (Merutia)
Yuno cầm cây nấm phát sáng dẫn đầu, chúng tôi bắt đầu tiến vào miệng hang.
Có vẻ như cái hang trông khá là rộng.
Đi được một đoạn, đột nhiên tôi cảm thấy có thứ gì đó dưới chân mình.
Tôi lập tức nghĩ rằng đó là một con quái vật và dùng thanh kiếm đâm xuống một nhát.
*Kan*, tiếng kim loại vang lên.
Khi bình tĩnh và nhìn xuống, những gì tôi thấy chỉ là một tấm thảm bằng lông thú trải trên nền đất.
“C-Cái gì? Tôi đã có chút giật mình.”(Merutia)
Cơ mà, tại sao tấm thảm lại được trải ở một nơi như thế này??
Tôi quan sát một cách kỹ lưỡng, có vẻ như nó trông không được tốt lắm.
Tấm thảm dường như chưa được khử trùng hoàn toàn và còn rất thô, hơn nữa nó đã có một chút tổn hại.
Nếu hang động này ấm hơn một chút, tấm thảm này có thể sẽ thu hút lũ côn trùng đến.
Không kể đến những bức tượng, nó có lẽ đã được sử dụng nhiều lần trong vài năm trở lại đây.
Nói cách khác, gần đây chủ nhân của tấm thảm này đã ra vào khá thường xuyên.
“………….”(Merutia)
Vậy ra là cái gã bị mất tích sao?
Không thể nào, làm sao anh ta có thể sống ở một nơi hẻo lánh như thế này?
Phải chăng gã bị dân làng trục xuất? Nhưng nếu là trường hợp đó, tôi không tài nào hiểu được vì sao dân làng lại thuê chúng tôi làm việc này?
Cũng có thể đây là một di tích cổ bị một nhóm cướp nào đó sử dụng làm nơi trú ẩn??
Thực sự thì chuyện gì đã xảy ra?
Dù là giả thiết nào đi nữa thì chúng cũng đều không phù hợp với hoàn cảnh hiện tại cho lắm.
Dù sao thì, có lẽ chúng tôi nên rời khỏi đây và hỏi Marielle về việc này.