Tại Thượng Tổng Tài

Chương 46: Hãm hại




Lúc này Kim Trạc Quân cũng đi đến, nhìn vợ mình có sắc mặt hơi lạ ông hỏi nhỏ "bà không được khoẻ sao?" Kim phu nhân nhẹ lắc đầu rồi nhìn sang Phương Bách Giao nói với Kim Trạc Quân "ông thấy cô gái đó rất là giống tôi đúng không" cô gái ở bữa tiệc lần trước ông cũng nhận ra, quả thật cô gái này có một nét gì đó kha khá giống với vợ ông thật "chắc là người giống người thôi mà...".

Phương Bách Giao cùng Âu Duật Phong đi đến chào hỏi các thương nhân có tiếng tâm trong ngành, giống như là cặp vợ chồng mới cưới vậy khiến ai cũng phải ngưỡng mộ nhìn theo. Âu lão thái rất hài lòng, liên tục cười nói vui vẻ vô cùng đã lâu lắm rồi bà mới có được tâm trạng thoải mái vui vẻ như thế này.

Ngô Ái Ngọc sau khi nghe Ngô Đạm Vân thì thầm gì đó vào tai rồi nhanh chóng cầm ly rượu của cô ta nhẹ nhàng bỏ một viên thuốc gì đó vào ly rồi tan ngay lập tức.

Phương Bách Giao đúng lúc rời khỏi định vào nhà vệ sinh thì đụng mặt một cô gái lạ "chị Giao Giao...em là fan cứng của chị đấy...thật vui khi được gặp chị ở đây chị có thể uống với em một ly không" Phương Bách Giao có chút nhân nhượng nhưng rồi cũng uống hết ly rượu cô ta đưa rồi cười nhẹ nhanh chóng rời đi.

Ngô Ái Ngọc đứng ở phía xa quan sát khuôn mặt nở lên một nụ cười thâm hiểm. Cô gái lạ mặt kia chính là người do Ngô Ái Ngọc thuê cố tình đóng giả buộc cô phải uống ly rượu mà ả đã sắp xếp bỏ thuốc vào đó.

Phương Bách Giao ở bên trong nhà vệ sinh rửa tay và mặt xong thì định nhanh chóng quay lại bữa tiệc ngay ai ngờ lại bị hai tên đàn ông to lớn chặn lại "không hổ danh là đệ nhất mỹ nhân của ngành giải trí..thật là đẹp đó nha.." cô hoảng sợ lùi lại "các..người.." đầu cô đột nhiên đau như búa bổ, choáng váng ngất đi.

Ở một nơi nào đó trong buổi tiệc, Tề Thiên Hạo nhìn thấy Ngô Ái Ngọc đưa một khoản tiền dù không biết rõ là bao nhiên nhưng chắc hẵn là con số không nhỏ đưa cho người phụ nữ lạ mặt đứng nói chuyện với cô lúc nãy. Hắn nghi ngờ nên nhanh chóng đi theo Ngô Ái Ngọc ra tận phía sau vườn nhà là tần phòng dành cho khách mời nghĩ ngơi.

Hai tên đàn ông cẩn thận che mặt cô lại dìu cô đi vào một căn phòng đã được chuẩn bị sẵn gần đó. Cửa vừa được đóng lại, người đã bất tĩnh nằm trên giường thì một tiếng "rầm.." cửa bị đạp như bay ra khiến hai tên kia cũng hoảng theo.

Âu Duật Phong tràn đầy sát khí tiến vào đá thẳng vào mặt hai tên kia lăn nằm xuống đất, cẩn thận đi lại bế Phương Bách Giao đi. Hắn lạnh giọng ra lệnh "bắt hai tên này giam lại cho tôi" cảnh vệ ngay lập tức bắt trói hai tên đàn ông này lại nhốt xuống tần hầm.

Tề Thiên Hào đứng ở bên ngoài, mặc dù hắn đã chậm hơn Âu Duật Phong một bước nhưng hắn lại cảm thấy nhẹ lòng, chỉ cần Phương Bách Giao an toàn là tốt rồi.

Ngô Ái Ngọc đi vào thì nhìn thấy Âu Duật Phong từ bên trong đi ra còn bế theo Phương Bách Giao trên tay khiến cô ta hoảng hốt chạy lại "Duật..Phong..anh" hắn không rảnh quan tâm tới cô ta chỉ cần biết nhanh đưa Phương Bách Giao quay về nghĩ ngơi cho thật tốt còn lại hắn sẽ tính sổ với từng người sau.

Hắn không thèm nhìn lấy Ngô Ái Ngọc một cái ngang nhiên đi thẳng ra ngoài. Sự bồn chồn lo lắng khiến cô ta không ngừng gọi điện cho Ngô Đạm Vân, từ phía sau truyền đến một giọng nói khàn lạnh lãnh đạm "là cô đúng không" Tề Thiên Hạo từ tốn từ xa đi lại, hắn có dáng người cao lớn rất đẹp không hề thua kém Âu Duật Phong, gương mặt cũng sắc lạnh ngũ quan tinh tế mê người.

Ngô Ái Ngọc suýt nữa bị hắn làm thẫn ra nhưng vội vàng thay đổi sắc mặt ngay "tôi..có làm gì đâu..tôi đi trước đây" cô ta nhanh chóng rời đi y như bị ma đuổi vậy. Dáng vẻ này nhìn thôi cũng đủ hiểu là cô ta làm rồi cần gì phải hỏi chứ, Tề Thiên Hạo vốn không thích xen vào của người khác hay lo chuyện bao đồng. Hôm nay hắn lại phá lệ chỉ vì một cô gái xa lạ mới chỉ gặp mặt nhau mấy phút...cả hắn cũng nghĩ mình bị điên rồi đáng để nói hơn người con gái đó lại là nữ nhân của Âu Duật Phong.