Tam Ẩn

Chương 3




Lâm Luật không hề nghĩ ngợi gì liền đi tới chỗ cô gái ấy.

"Tôi là Lâm Luật, người là Lâm Đường phải không?" Lâm Luật vô cùng đường đột hỏi.

Tình cảnh như vậy cho dù là ai gặp phải đều sẽ ngây ngốc một chút, cô gái kia cũng không ngoại lệ, nhưng Lâm Đường càng ngạc nhiên hơn vì nội dung trong câu hỏi của Lâm Luật. Bây giờ, Lâm Đường muốn đi con đường hoàn toàn khác với kiếp trước, cái tên Lâm Đường trước kia nàng muốn vĩnh viễn chôn sâu trong lòng, đối với kiếp trước nàng không có chút kỷ niệm nào. Nếu như nói nàng đối với kiếp trước có một thứ duy nhất không bỏ xuống được thì đó nhất định chính là Lâm Luật. Lâm Đường nhớ lại, nếu như nàng không lén đem hệ thần kinh mà cha nàng nghiên cứu cấy vào trong đầu Lâm Luật, thì Lâm Luật chỉ là một người nhân tạo không tình cảm, thì nàng đối với Lâm Luật cũng sẽ không có nhiều cảm giác tội lỗi như vậy. Vừa nghĩ đến nếu Lâm Luật có thể tái sinh, trong lòng Lâm Cận Nam cũng cuồn cuộn không ngừng, nếu như có thể gặp lại Lâm Luật nàng nhất định phải bù đắp cho Lâm Luật.

"Tôi không phải Lâm Đường, tôi là Lâm Cận Nam" Lâm Cận Nam có ý tốt nói với Lâm Luật, tuy rằng người này có thể chính là con gái kiếp trước của nàng nhưng chỉ dựa vào một câu nói, Lâm Cận Nam vốn cẩn thận sẽ không vội mù quáng mà đi tin, nàng muốn xác định đầy đủ nàng mới có thể cùng Lâm Luật nhận lại nhau, vả lại bên cạnh nàng còn có những người khác, nếu nàng đột nhiên thừa nhận mình là Lâm Đường, thì sẽ rất khó giải thích việc này.

Trần Hi ngạc nhiên đến nỗi cằm như muốn rơi xuống đất, thiếu nữ vô cùng đường đột xông đến gần cô gái này là Lâm Luật sao? Lâm Luật không phải trúng tà rồi chứ? Nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên Lâm Luật biểu hiện hứng thú mãnh liệt đối với một người xa lạ như vậy, còn nữa, Lâm Đường là ai? Trần Hi cũng không biết Lâm Luật còn quen biết một người tên là Lâm Đường, Trần Hi cố gắng suy nghĩ kỹ, cô xác định Lâm Đường này chưa hề xuất hiện trong sinh hoạt của hai người, thậm chí cũng chưa bao giờ nghe Lâm Luật nhắc đến, như vậy đây rất có khả năng chỉ là tùy ý bịa ra mà thôi.

Mà động cơ của Lâm Luật tiếp cận cô gái này là gì? Trần Hi không nghĩ ra được, tuy rằng chị gái xinh đẹp trước mắt nhìn qua rất dịu dàng thùy mị làm ai cũng mến nhưng lúc nào thì Lâm Luật lại cảm thấy hứng thú với gái đẹp vậy, chờ một chút, vì sao Lâm Luật cảm thấy hứng thú đối với gái đẹp, mà không phải là trai đẹp, không lẽ Lâm Luật thật sự thích con gái, mà còn là vừa gặp đã yêu nữa.

Suy nghĩ của Trần Hi đã vượt quá khả năng rồi, nói chung thì những chuyện xảy ra hôm nay làm Trần Hi cảm thấy vô cùng bất ngờ.

Lâm Cận Nam phủ nhận khiến Lâm Luật vô cùng thất vọng, không phải là Lâm Đường, Lâm Luật cảm giác bản thân giống như là vừa từ thiên đường rơi xuống địa ngục.

Dáng vẻ Lâm Luật buồn bã thất vọng vô cùng rõ ràng khiến Lâm Cận Nam có chút không đành lòng, nàng muốn an ủi cô gái cực kỳ xinh đẹp này một chút nhưng Lâm Cận Nam vẫn nhịn xuống, dù sao người ngoài nhìn vào, cô gái này với nàng hoàn toàn chỉ là người xa lạ.

"Xin lỗi, làm phiền rồi" Khác với sự đường đột lúc nảy, bây giờ Lâm Luật lễ phép mà lại khách sáo hơn nhiều. Lâm Luật chưa bao giờ nghĩ Lâm Đường sẽ không nhìn nhận nàng, người không nhìn nhận nàng dĩ nhiên sẽ không phải là Lâm Đường, chẳng qua là người này có vẻ ngoài giống mẹ nàng vài phần mà thôi.

"Chờ một chút" Nhìn Lâm Luật muốn xoay người rời đi, Lâm Cận Nam gọi Lâm Luật lại, nàng sẽ không để Lâm Luật rời khỏi trước mắt nàng, dù sao thì cô gái trước mặt nàng có thể chính là đứa bé bên cạnh nàng mười năm ở kiếp trước, cho dù chỉ có một phần mười khả năng thì nàng cũng muốn lưu lại cách thức liên hệ với người này.

Lâm Luật dừng lại.

"Tôi và Lâm Đường có bề ngoài giống nhau phải không?" Lâm Cận Nam hỏi.

Lâm Luật gật đầu, bề ngoài có bảy tám phần giống nhau, đối với người có bề ngoài giống Lâm Đường, Lâm Luật vẫn có cảm giác thân thiết.

"Nếu tôi giống người bạn rất quan trọng kia của em, hẳn là em sẽ không chán ghét tôi, vậy chúng ta làm bạn nha, em cảm thấy thế nào?" Lâm Cận Nam cười hỏi, nụ cười lộ ra sự hiền lành.

Logic của chị gái xinh đẹp này có chút kỳ lạ phải không? Trần Hi âm thầm nghĩ vậy, không lẽ Lâm Luật thực sự quen biết một người tên Lâm Đường sao? Vì sao nàng không biết, chuyện này không khoa học nha!

Lâm Luật có chút choáng váng nhìn nụ cười của Lâm Cận Nam, ngay cả nụ cười cũng có vài phần giống, nàng thực sự không phải Lâm Đường sao?

"Được" Lâm Luật không chút do dự đồng ý, nàng cảm thấy người trước mặt rất có khả năng chính là Lâm Đường, có thể bởi vì có người ngoài ở đây cho nên mẹ mới không muốn nhận nàng. Cho dù không phải một người có bề ngoài giống Lâm Đường đưa ra yêu cầu này thì Lâm Luật cũng sẽ không từ chối.

Thái độ thuận theo của Lâm Luật đối với Lâm Cận Nam khiến Trần Hi lần thứ hai kinh ngạc, miệng cũng không khép lại được. Người này thật là Lâm Luật sao, vì sao có cảm giác ngoan ngoãn như thế chứ?

"Tôi còn có việc phải đi trước, em có thể để lại số điện thoại cho tôi không?" Lâm Cận Nam hỏi cô gái cao hơn nàng một chút, xinh đẹp hơn nàng một chút. Lâm Cận Nam đang suy nghĩ, nếu như con gái nàng có thể trưởng thành thì cũng sẽ xinh đẹp giống như cô gái đáng yêu trước mặt nàng đây, dù sao đứa trẻ kia nhìn giống như một thiên sứ, tính cách hay e thẹn, cho nên kiếp trước nàng mới không ghét bỏ đứa trẻ ấy giống như ghét bỏ những người nhân tạo khác.

Lâm Luật lưu lại số điện thoại của mình cho Lâm Cận Nam, đồng thời nàng cũng lưu số điện thoại di động của Lâm Cận Nam lại, thật ra không cần lưu Lâm Luật chỉ nhìn một lần cũng sẽ không quên mười con số ngắn ngủi kia.

"Lâm Luật, Lâm Đường là ai?" Sau khi Lâm Cận Nam cùng bạn của nàng đi khỏi, Trần Hi lập tức hỏi.

"Nếu như mình nói, Lâm Đường là người mình quen ở kiếp trước, cậu có tin không?" Cho đến khi Lâm Luật không nhìn thấy bóng dáng Lâm Cận Nam nữa thì nàng mới thu hồi ánh mắt.

"Thật hay giả vậy?" Từ trước đến nay Trần Hi không tin những chuyện kỳ quái lạ lùng, nhưng Lâm Luật lại không giống như kẻ chỉ biết dọa người.

"Gạt cậu thôi" Lâm Luật nói xong liền bỏ lại Trần Hi đi trước, nàng cũng không định cùng người khác chia sẻ bí mật của bản thân, đặc biệt là chuyện liên quan đến Lâm Đường.

Trần Hi không biết có phải ảo giác của bản thân hay không, nàng cảm giác Lâm Luật đột nhiên hòa đồng hơn, dĩ nhiên, hiện tại càng nhiều chính là cảm giác u buồn, nhà khoa học lập dị trong tương lai của nàng có bí mật rồi, mà còn không dự định nói cho nàng biết.

"Sao cậu lại đột nhiên muốn cùng em gái nhỏ kia làm bạn bè vậy?" Phương Vĩ Kỳ hỏi Lâm Cận Nam đang nhắm mắt nghỉ ngơi bên cạnh.

"Đứa nhỏ kia rất vừa mắt mình" Lâm Cận Nam không mở mắt, sống hai kiếp cộng lại cũng hơn bốn mươi tuổi, Lâm Cận Nam nói dối còn dễ hơn uống nước.

"Đó là một cô bé rất xinh đẹp" Phương Vĩ Kỳ nghĩ đến khuôn mặt trẻ tuổi xinh đẹp của Lâm Luật nói đúng trọng tâm.

"Người đẹp có rất nhiều, nhưng có thể nhìn vừa mắt, cảm thấy thân thiết cũng không nhiều" Lâm Cận Nam nói xong cũng nhớ lại tình cảnh lần đầu tiên nàng nhìn thấy Lâm Luật. Trong thế giới tương lai, gần như mọi người nhân tạo đều xinh đẹp không chỗ nào chê nhưng duy nhất đối với đứa bé ấy nàng cảm thấy có điểm bất đồng so với những người nhân tạo khác.

Phương Vĩ Kỳ khẽ cười một chút, đối với lời của Lâm Cận Nam cô không có ý kiến gì.

***

"Lâm Đường, bà xã của tôi mang thai rồi, cô ấy muốn tôi hủy diệt cô người nhân tạo kia, cô biết bà xã tôi từ trước đến nay không thích người nhân tạo, nếu không phải bà xã tôi uy hiếp tôi muốn tôi phải lựa chọn giữa cô người máy kia và cục cưng trong bụng, tôi cũng không muốn đem cô ấy tặng cho cô, cô có thể giúp tôi giúp đỡ nàng ta không?" Nam đồng nghiệp của Lâm Đường, Lưu Thành khẩn cầu hỏi.

"Anh cũng biết, tôi không thích người nhân tạo" Trong mắt Lâm Đường người nhân tạo cũng chỉ là máy móc lạnh băng, cho dù có giống con người thế nào đi nữa thì nói cho cùng vẫn không phải con người thực thụ.

"Cận Nam, cô không nên đối xử với người nhân tạo có thành kiến như vậy, nếu không cô thu nhận nàng trước một tháng đi, nếu như vẫn không thích nàng thì tôi sẽ nghĩ biện pháp khác, xem như tôi xin cô được không" Thiếu chút nữa Lưu Thành quỳ xuống cầu xin Lâm Đường.

Lâm Đường suy nghĩ, dù sao thì cũng chỉ có một tháng, nên nàng mới miễn cưỡng đồng ý.