Tâm Duyệt

Chương 52




*Tâm Duyệt*

52

...

Côn thịt rốt cuộc không chịu nổi khiêu gợi mê hoặc của nam nhân diễm lệ trước mắt,  tách cánh mông mà đâm thẳng vào bên trong. Được mị thịt non mềm gắt gao mút lấy.

"A~... Diệp Nhi... dùng sức... mau dùng sức làm ta"

Hàn Diệp giữ chặt eo y, phần hông không ngừng đánh tới. Động tác đâm vào rút ra như vũ bão. Từng lớp từng lớp cuộn tới. Đánh đến mông Cơ Phát đều đỏ lên. Nam nhân anh tuấn thấp giọng thở dốc, ánh mắt trêu chọc

"Hoàng thượng... nam hậu ta phục vụ người có sảng khoái hay không?"

"ưm..." - Cơ Phát ánh mắt mê ly, tóc dài rối loạn một mảnh. Bị hắn đẩy tới nghiêng lệch. Nhìn qua chật vật không thôi. Hàn Diệp nhìn tới, bên dưới càng hung hăng, vừa nhanh vừa thô bạo. Mỗi lần đều đâm sâu đến tận cùng. Đỉnh đến điểm mẫn cảm khiến Cơ Phát càng nức nở gào loạn. Dịch thể từ nơi giao hợp của hai người chảy ra ướt đẫm nệm.

Hai tay Cơ Phát siết chặt lấy ga giường. Bị tình dục xâm chiếm khiến khoái cảm càng mãnh liệt. Dục tiên dục tử. Đầu óc lại trống rỗng một mảnh mơ hồ.

"ưm... a... sâu quá rồi Diệp Nhi... sẽ chết mất... sẽ đụng đến bảo bảo a~... chậm lại a~"

Hàn Diệp chạm tay lên bụng người bên dưới, xoa loạn: "Thái y nói bây giờ mới chỉ là một chấm nhỏ xíu, sao có thể đụng đến chứ?"

Hắn thâm nhập càng cuồng dã, chuyển sang nắm lấy cổ chân Cơ Phát, xoay mặt qua liếm liếm lên lòng bàn chân y. Khiến mấy ngón chân không chịu được đầu lưỡi trêu chọc mà co quắp lại.

"UM... đừng... đừng mà"- Cơ Phát ưỡn người. Quy đầu run rẩy bắn đến bụng.

Hàn Diệp rút cự vật khỏi mông y, nâng  bụng người  lên cao tầm mắt. Sột soạt liếm hút tinh dịch dính nhớp kia. Nuốt sạch sẽ.

"Không... Ngươi..." - Cơ Phát trợn mắt nhìn đến. Còn chưa định thần thì phân thân vừa bắn đã xìu xuống kia bị Hàn Diệp ngậm lấy, đảo loạn.

Bên trong miệng hắn vừa nóng vừa ướt. Gậy thịt tựa như muốn tan ra, không chịu nổi kích thích lại cương cứng thẳng đứng.

"Người là của ta. Tất cả đều là của ta" - Hàn Diệp tà mị nói, sau đó đem người Cơ Phát lật úp lại, kéo mông tới sát hạ vị của mình. Quy đầu thô to cạ cạ đến cửa huyệt còn ướt đẫm kia. Phụt một phát lại hùng dũng tiến thẳng vào trong. Miệng huyệt bị banh tròn không một khe hở nào.

Vừa trướng lại vừa đau nhưng lại sướng đến tê dại da đầu. Cơ Phát vô thức nhướng mông càng cao, nghênh hợp với từng trận cuồng dã đánh tới của Hàn Diệp. Miệng rên rỉ phun ra hồ ngôn loạn ngữ khiến bản thân cũng phải xấu hổ đỏ bừng mặt.

Hàn Diệp đánh bôm bốp vào cánh mông trắng nõn, in hằn năm dấu tay đỏ rực. Xấu xa hỏi

"Phu quân làm người có sướng không? hửm?"

Thấy Cơ Phát mím môi không trả lời, lại bôm bốp đánh tới.

"Hả?... sướng không?"

"Um.. thật sướng... gậy thịt của Diệp Nhi đâm chết ta... mau đâm chết ta... muốn chết a~" - Cơ Phát nghe giọng mình khàn đi, nghẹn ngào kêu rên. Cảm nhận được dương vật thô to bên trong mình. Vừa nóng như lửa, lại vừa lớn đâm vào khiến toàn thân đều run rẩy. Da đầu tê dại. Bị dục vọng điều khiển đến thống khoái. Không nhịn được lại bắn đến, ướt đẫm bên dưới.

"Hàn Diệp... ta... không chịu nổi nữa.... ngươi tới.. đi... bắn đi..." - giọng Cơ Phát vỡ vụn, nước mắt không kiềm được lăn dài bên khóe.

Hàn Diệp để nguyên cự vật bên trong. Kéo Cơ Phát xoay một vòng quay mặt qua đối diện với mình. Nâng y ngồi lên trên hắn. Mặt đối mặt hôn tới. Chạm vào môi y.

"Ta yêu người nhất trên đời này... Làm sao đây? Ta muốn phát điên mất" - Lưỡi kia lại cắn qua vành tai, liếm xuống cổ, ngậm lấy yết hầu y mà hôn mút. Giọng hắn trầm khàn lướt qua như có mê dược. Ve vuốt khắp làn da. Gương mặt tuấn tú bất phàm, đôi môi kiều mị câu dẫn phát ra đều là mật ngọt chết người.

...