Chương 141: Tịnh Y gặp nạn - Thượng
“Nương tử à, nàng cố giãy giụa cũng chỉ tốn thời gian thêm mà thôi. Đầu hàng đi, ta dù sao cũng khá thích nàng mà.”
Hắn nói, thân thể chậm rãi di chuyển và mỗi nơi hắn tiến đến, băng đá bị phá huỷ.
Chắc chắn kỹ năng vừa rồi của Tịnh Y không đơn giản chỉ là đóng băng diện rộng, việc đóng băng này chỉ là một phần của nó thôi, vì thế mà Enol vẫn rất cẩn trọng trong từng hành động của mình.
Xoẹt!
Rắn nhỏ tan biến, Enol cau mày và ngay lập tức huỷ liên kết với con rắn đó tránh cho việc phản phệ xảy ra.
Tịnh Y đang có ý đồ bẫy hắn, Enol đã hoàn toàn có thể chắc chắn. Mặc dù hắn có thực lực hơn nàng, nhưng chưa đến mức đủ chênh lệch để áp đảo hoàn toàn. Và do bản tính vốn rất cẩn thận của mình nên dù cho có khả năng áp đảo nàng thì hắn vẫn sẽ lựa chọn sử dụng Pháp bảo để bào mòn mana và sau đó là áp đặt khế ước nô lệ. Tiêu chí từ xa xưa của hắn đã luôn là như vậy.
Xèo!!!
Vùng nước ngay vị trí Enol đang tập trung bỗng bốc hơi, hắn lập tức dịch chuyển lùi một đoạn dài và ngay trước mặt hiện lên một chiếc la bàn lớn, nó xoay tròn ba cây kim trên mặt và tất cả đều hướng về một phía.
“Chạy?”
Enol cười nói, hắn vận sức và la bàn tạo một đường kẻ màu đỏ thẳng tới vị trí đó, ngay sau đó là một tia sáng ánh vàng khiến vùng biển tách nước ra làm hai và chấn động đến cả không trung.
Ầm!!!
[Thuật pháp: Huyền thủ]
Cơ thể Tịnh Y bị đẩy bay đi một đoạn, vị trí eo nàng b·ị b·ắn thủng một lỗ lớn và máu tươi chảy ra không ngừng, gương mặt trở nên xanh xao và hai tay liên tục kết ấn.
Phụt!!!
Máu từ khóe miệng chảy dài, Tịnh Y nghiến chặt răng và mana trong cơ thể vận chuyển hoàn thành ấn kết.
Cạch!!!
Ba cây kim của la bàn lần nữa chụm lại chỉ thẳng vào vị trí Tịnh Y, đường tia màu đỏ chỉ thẳng vào chân nàng và gương mặt Tịnh Y bỗng chốc thể hiện sự hoảng loạn.
Ầm!!!
Ánh sáng lóe lên gần như ngay lập tức khi tia đỏ kia chíu trúng nàng, chân trái Tịnh Y b·ị b·ắn nát chỉ còn lại nửa bắp đùi tuông máu ra cả một vùng biển. Nàng chắp hai tay vào nhau và từng tầng vòng tiên thuật hiện lên sau lưng, một hư ảnh mèo trắng khổng lồ hiện lên phía sau Tịnh Y. Nàng xoay người tung chưởng về phía Enol và hắn dùng tám lá bùa cản lại.
Oành!!!
Dòng nước nổ tung, Tịnh Y bay thẳng lên bầu trời và xuyên qua từng tầng mây cao dày đặc. Nàng tập trung mana vào giữa trán và nơi đó hiện lên một quả cầu nhỏ màu xanh dương nhạt.
Bên trong quả cầu là một Tịnh Y tí hon đang cuộn tròn người lại, nàng chụp lấy quả cầu đó và nhắm thẳng về một tảng đá ngầm cách đó khá xa. Hàng loạt các vòng tròn tiên thuật xuất hiện, Tịnh Y búng tay và quả cầu xuyên qua không khí bay thẳng một đường tới đó.
“Ồ, cũng lắm trò thật.”
Enol đứng giữa bầu trời âm u mây đen, hắn phủi phủi vai mình và trên tay đang cầm một loạt lông mèo bạch kim sáng bóng.
“Dù cho ngươi có phân tách bản thân làm ba thể thì vẫn không thể chạy được đâu, thật là một cô mèo tinh nghịch mà.”
Hắn nói với chất giọng tự tin, từ dưới nước chậm rãi bay lên một khối lập phương sáng đang có một con mèo trắng bên trong, nó có hai đuôi và đôi mắt màu vàng kim đặc trưng.
Tịnh Y im lặng nhìn Enol, máu từ đùi nàng đã ngừng chảy nhưng tạm thời vẫn chưa thể tái tạo lại ngay. Vết thương đó cần rất nhiều mana để tái tạo và nếu hiện tại sử dụng lượng lớn mana, sẽ là dấu chấm hết dành cho nàng.
[Pháp khí: Tam Quang La Bàn]
Enol chỉ tay, chiếc la bàn lần nữa xuất hiện và ba cây kim hợp nhất thành một. Tịnh Y tạo một vòng kết giới nhưng ngay khi tia màu đỏ chiếu thẳng vào bụng nàng, một cơn đau đớn chấn động khiến toàn thân Tịnh Y b·ị b·ắn nát đi một nửa.
Cơ thể nàng gầy gò nhưng vẫn rất thon gọn, giờ đây thân thể chỉ còn lại một nửa bên. Toàn bộ từ vai phải cho đến vòng eo nhỏ kia chỉ còn lại máu thịt, gương mặt gần như mất đi toàn bộ sức sống. Hiện tại Tịnh Y trông như thể sẽ c·hết đi bất cứ lúc nào.
“Đừng diễn trò nữa, ta thừa biết đây chỉ là một thế thân của ngươi thôi. Cả con mèo trắng này và thứ trước mặt ta chỉ là giả.”
Enol nói, hắn đưa tay ra giữa hư không và bóp lại.
Khối lập phương kia cũng co rút lại, con mèo trắng bên trong hoá thành một vũng máu và bốn cây trụ tách ra bay trở về với hắn.
Vung tay giũ đi v·ết m·áu dính trên tứ trụ, Enol chậm rãi nhìn về phía tảng đá ngầm phía xa xa kia - nơi Tịnh Y trước đó đã bắn quả cầu xanh dương kia đi.
Cái đó, chính là bản thể thật của nàng, Enol mỉm cười chắc nịch.
[Bùa truy tìm]
[Bùa khoá chặt]
[Bùa nổ]
Hắn búng tay bắn ra hàng trăm lá bùa khác nhau về đó, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Tịnh Y bên này.
“Dù sao cũng chỉ là thế thân, dù không ảnh hưởng gì nhưng để an toàn thì.”
Enol chỉ tay và la bàn hướng ba cây kim vào thẳng nàng, tia đỏ kéo dài và ngay khi ánh sáng lóe lên, giữa không trung chỉ còn lại một làn hơi chậm rãi tán đi.
Hắn giơ hai lá bùa và quét thêm một đợt, chắc chắn rằng thế thân của Tịnh Y đã hoàn toàn tan biến, sau đó mới yên tâm rời đi về phía tảng đá ngầm.
[Pháp hộ thuẫn] di chuyển che chắn trước mặt Enol, hắn liên tục duy trì thần thức và vẫn đang rất cảnh giác, thông thường nếu Linh thú một khi đã thả ra bản thể để bỏ chạy sẽ luôn luôn lưu lại sát chiêu để phản kích đúng lúc hắn đi vào trong phạm vi.
Enol hạ xuống mảng đá ngầm, hắn chậm rãi bơi xung quanh và [Tứ trụ] vây lấy tảng đá kia, nó không quá lớn nhưng cũng cần kha khá thời gian nếu phải dò xét từng vị trí một.
Kong!
Kong!!!
[Pháp hộ thuẫn] di chuyển liên tục đỡ đi những chiếc kim châm sáng bóng màu bạc của Tịnh Y, hắn vẫn đang chậm rãi tiếp cận và trên tay lơ lửng [Pháp khí: Tam Quang La Bàn].
“Tiểu nương tử à! Thế thân hay mồi nhử của nàng đều mất rồi, hiện tại cũng nên ngoan ngoãn tiếp nhận chủ nhân đi chứ hả?”
Hắn nói với chất giọng cao ngạo giễu cợt, nhưng thần thức vẫn rất tập trung và cảnh giác.
Cạch!!!
Ba cây kim của la bàn bỗng chỉ về một hướng, Enol thu tay và gương mặt nở một nụ cười dâm đãng.
Ngay tầm mắt của hắn là một lỗ trốn nhỏ, chỉ cỡ bàn tay nhưng lại sâu không thấy đáy. Hiển nhiên đây chính là nơi Tịnh Y đã gửi bản thể chạy trốn vào đó, thời gian quá gấp gáp không cho nàng khả năng ngụy trang nơi trốn.
[Tịnh liên hỏa: Hồng liên]
Một vòng kết trận hình thành, Enol ngay lập tức dịch chuyển tránh thoát nhưng hắn lại bị vô số kim châm sáng bạc bay từ mọi phía xung quanh nhắm vào.
Kong!!!
[Pháp hộ thuẫn] chỉ có thể chống đỡ một vài vị trí trọng yếu, dù cho nó đang không ngừng di chuyển khắp nơi để che chắn cho hắn. Enol thả ra mười hai thanh phi kiếm và tạo một vòng bảo hộ xung quanh mình, phép dịch chuyển bị ngắt giữa chừng khiến hắn hao tổn một lượng lớn mana.
Kong!!!
Kong!!!
Kong!!!
Enol liên tục dịch chuyển, nhưng hắn mỗi lần dịch chuyển đều sẽ bị kéo trở lại trận pháp mà Tịnh Y đã bày ra. Hai tay luân chuyển mana không ngừng, một vòng sáng màu xanh dương bao phủ cả vùng biển nơi đây, hắn nhắm mắt và mở rộng thần thức tìm kiếm vị trí trọng yếu để phá huỷ trận pháp.
Hộc!!!
Khóe miệng phun ra một ngụm máu đen, Enol tiếp nhận phản phệ và thần thức bị tổn thương nặng.
“Con khốn!!!”
Tịnh Y bày ra trận pháp không quá mạnh nhưng lại có khả năng giữa chân rất khó giải quyết, và ngay thời điểm Enol lan rộng thần thức đã gặp công kích từ một trận pháp khác với mức sát thương cao đến không hợp lẽ thường.
Nếu đây là trận pháp dùng để t·ấn c·ông thì Enol thật khó chống trả, nhưng nếu trận pháp này chuyên dùng để t·ấn c·ông thần thức thì Tịnh Y rõ ràng đã dụ hắn mở rộng thần thức của mình ra và ngay thời điểm hắn tập trung lại một chỗ sẽ t·ấn c·ông ngay lập tức.
Từ ban đầu, nàng đã nhắm đến việc t·ấn c·ông thần thức hắn!
Enol lấy ra một lọ thuốc màu xanh lục, trong đó có hơn mười viên đan dược và nhanh chóng uống vào. Hắn nghiến răng di chuyển [Pháp khí: Tam Quang La Bàn] và ba cây kim chĩa thẳng vào một hướng. Mặc dù thần thức chưa hoàn toàn hồi phục nhưng hắn cho rằng hiện tại là thời điểm thích hợp nhất để sử dụng [Pháp khí: Tam Quang La Bàn] để tìm ra vị trí của Tịnh Y, nếu hắn dành thời gian hồi phục thì nàng sẽ lợi dụng lúc hắn không dùng được Pháp khí mà bỏ chạy.
Oành!!!
Lần nữa nước biển bốc hơi, Enol lắc tay và một vùng không bị nước x·âm p·hạm được tạo ra. Hắn tế ra một loạt tượng đá nhỏ và phá huỷ toàn bộ, chúng vỡ nát thành những mảnh li ti và bám vào kết giới đang giữ chân hắn.
Với tốc độ có thể thấy rõ bằng mắt thường, kết giới giam cằm bị ăn mòn và biến mất hoàn toàn. Enol chuyển hướng [Pháp khí: Tam Quang La Bàn] quét một vòng xung quanh.
Oành!!!
Oành!!!
Oành!!!
Phụt!
Tịnh Y bay ra một đoạn từ dưới đáy biển, nơi đây đã bị c·ách l·y khỏi nước nên nàng không còn khả năng ẩn thân để trốn truy tìm. Hai tay tập trung chữa trị v·ết t·hương ngay chân và gương mặt xinh đẹp dần dần trở nên khó coi, nàng đã gần như cạn kiệt mana và khả năng phục hồi giảm mạnh trong thời gian dài.
Cạch!
[Pháp khí: Tam Quang La Bàn] lần nữa chỉ hướng về nàng, Tịnh Y ngay lập tức dịch chuyển đi một đoạn khá xa nhưng tốc độ của la bàn lại quá nhanh so với nàng.
Phụt!
Máu tươi bắn ra, tình cảnh hoàn toàn giống với thế thân lúc trước của nàng. Một chân của Tịnh Y b·ị b·ắn nát chỉ còn lại nửa đùi trắng nõn, giờ đây chỉ còn máu chảy và Enol xuất hiện ngay trước mặt Tịnh Y với khoảng cách cực gần.
“Cũng giãy giụa kinh đấy!”
Enol nói, chân hắn giơ cao và sút thẳng vào bụng Tịnh Y đá nàng bay đi một đoạn dài, kéo lê cả một đoạn đá ngầm lớn.
Toàn bộ nội tạng của Tịnh Y gần như bị dập nát, nàng phun máu từ miệng và đôi mắt trở nên cực kỳ đờ đẫn. Hai tay gần như mất đi sức lực và mana đã hoàn toàn cạn kiệt.
[Khế ước: Thiên linh tượng]
Enol dịch chuyển đến chỗ Tịnh Y, hắn giơ tay và tượng nhỏ xuất hiện trước mặt nhanh chóng hóa thành một dòng nước màu đen sẫm. Một giọt máu của Tịnh Y được hoàn quyện vào dòng nước đen đó. Dòng nước di chuyển một cách quỷ dị như rắn và sau vài vòng bay lượn, nó đâm thẳng vào giữa trán Tịnh Y.
“Sau khi khế ước hoàn thành, chủ nhân sẽ chữa trị cho ngươi, cứ yên tâm mà tận hưởng.”
Enol cười nói, nhưng chợt có dị tượng khiến hắn ngay lập tức vung tay bóp lấy cổ Tịnh Y.
“Ngươi nghĩ ngươi có thể t·ự s·át ư? Ta mới là người quyết định ở đây!”
Hắn nói, Tịnh Y vừa rồi đã định t·ự s·át bằng [Liên tịnh hoả] nhưng Enol phát hiện rất nhanh và ngăn cản nàng. Cơ thể gần như mất đi khả năng khống chế, Tịnh Y tự cười trong lòng và đôi mắt nhắm chặt.
“Tư Không… Cho đến cuối cùng, anh lại bỏ rơi em.”
Nàng tự nghĩ trong thâm tâm mình, chỉ mới gặp lại sau hơn 30 năm.
Và…
Lần nữa anh ấy lại bỏ rơi mình.
Tịnh Y cố không khóc, nhưng hiện tại nàng hận anh, hận Hirio vì đã xuất hiện lúc trước và gọi nàng là gia đình.
Diệu Tiên cũng chỉ còn lại một mảnh tàn hồn, và có lẽ sắp tới cũng chẳng thể sống lại lần nữa.
“Tư Không, em vẫn không thể hận anh được.”
Đôi mắt lần nữa mở ra, Tịnh Y gần như đã từ bỏ.
Nàng cảm thấy nhẹ nhõm, từ giữa hai ngón tay trái xuất hiện một chiếc lông cực nhỏ. Nó sáng bạc và cực kỳ sắc bén, Tịnh Y nhắm kỹ vào tim mình, chỉ cần một vết đâm nhỏ từ thứ này, nàng sẽ ngay lập tức rời bỏ cuộc sống.
“Kiếp sau, anh đừng tìm em nữa.”
...
[Chủ nhân: Hàn Tư Không - Hirio]
[Tuổi: 67]
[Chủng tộc: Fairyn lai Elf]
[Level: 3 - Nhất tinh]
[Cảnh giới: Lý nhân cảnh đỉnh phong - Đã phong ấn thể nội]
[Thể chất: Cực hạn – Chiều cao: 1m97 – Cân nặng: 92kg]
[Tâm niệm: Hỗn Độn Chân Tâm – Hoàn Thiện]
[Không gian lưu trữ: 19 đơn vị]
- Tẩy Cốt Đan – 8 viên
- Phá Không Cự Kiếm – 1 thanh
- Thân xác Tiên nhân Thiên tiên – 1 bộ
- Linh hồn cường hóa Ác Sinh Linh – 4 đơn vị
- Đá năng lượng luân hồi – 1 viên
- Giáp cốt xuyên tiên – 1 bộ
- Tiên pháp Thiên cấp ??? – 1 quyển
- 2 lần sử dụng tra cứu thông tin mức độ bí mật
[Nhiệm vụ: Đột phá Level 4 - Nhất tinh]
[Điểm tích lũy: 12410]
[Danh hiệu: Hỗn Độn ???? ???]
[Hệ thống: Cấp độ giới hạn 11]
[Năng lượng quy tắc thế giới còn lại – 395 đơn vị]
Bảng trạng thái xuất hiện, Hirio nhìn thật kỹ và ra lệnh trong đầu mình. Trên tay cậu ngay lập tức hiện lên một quyển trục được làm từ các thẻ ngọc và đã được cố định rất chắc chắn.
“Thiên cấp Tiên pháp ư? Có lẽ cũng có thể nhìn thử một chút.”
Thả tay để quyển trục lơ lửng giữa không khí, Hirio giơ ngón trỏ và truyền từng đợt mana của mình vào bên trong nó. Ngay lập tức quyển trục mở rộng ra và hoá thành vô số các ký tự bay xung quanh cậu.
[Thiên cấp Tiên pháp: Sáng tạo pháp]
Cậu có thể nghe được âm thanh chui thẳng vào thần thức mình, đôi mắt đen lướt nhanh qua các ký tự và ngay lập tức vận dụng sức mạnh linh hồn hấp thu toàn bộ vào cơ thể mình.
[Thuộc tính có thể sáng tạo: Phong - Hỏa - Kim]
[Cấp độ Tiên pháp: Lý nhân cảnh]
[Cấp độ hiện tại: Tâm nhân cảnh]
“Hmm~”
Hirio xoa cằm, cậu thôi động ý thức và môi trường xung quanh xuất hiện từng đợt gió gợn sóng không ngừng thổi. Sách của Lauriel gần như sắp bị thổi bay đi toàn bộ nhưng Hirio vẫn đang rất tập trung, cậu chấp hai tay vào nhau và cuồng phong nổi lên từ hư vô.
Ào!!!
Tiếng gió rít kéo dài, một c·ơn l·ốc x·oáy nhỏ được hình thành xung quanh cơ thể cậu. Hirio búng tay và nó ngay lập tức tan biến.
“Hỏa nguyên tố thì sát thương cao hơn, Kim thì sẽ cho thêm phòng ngự. Nhưng hiện tại mình cần Tiên pháp hệ Phong để tăng thêm tốc độ và khả năng đào thoát.”
Cậu nói, trước mặt lần nữa xuất hiện các ký tự di chuyển không ngừng.
Đây là một quyển Tiên pháp cho phép sáng tạo kỹ năng, nhưng giới hạn thuộc tính về duy nhất một loại mà thôi. Hirio cũng không suy nghĩ quá lâu mà lựa chọn Phong nguyên tố để có thêm kỹ năng tăng tỷ lệ đào thoát, đó cũng là điểm yếu của cậu lâu nay.
Quá thiếu các kỹ năng, mặc dù cảnh giới có cao đi chăng nữa thì việc quá thiếu thốn công cụ giao tranh sẽ khiến cậu rất bị động trong đa phần các tình huống.
“Mình cần tốc độ, uy lực cũng cần thiết. Tầm hoạt động đủ xa để không cần lo về việc gặp những đối thủ như hắn ta.”
Hirio nghĩ đến cuộc chiến với Hanakii, hoàn toàn là một trận chiến một chiều. Cậu bị đối phương áp đảo mọi thứ, dù cho cấp độ có bằng nhau thì Hirio vẫn tin rằng mình sẽ chỉ thua chậm hơn mà thôi.