Chương 92: Trả thù Tôn gia - Trung
Ánh sáng hoàn toàn chiếm trọn tầm nhìn Hàn Tư Không, trong đầu cậu vẫn còn vang vọng thanh âm của cô gái ấy. Đôi mắt chợt mở ra một cách chậm chạp, nơi đây hoàn toàn là một vùng tâm tối, khác hẳn với không gian sáng sủa và thoải mái ban nãy.
Cậu đã trở về, trở về với thực tại mệt mỏi.
[Nhiệm vụ phụ: Gặp lại Lâm Uyển Nhi – Thời gian: 3 ngày]
“Ha...”
Hàn Tư Không giơ tay phải lên và vung nhẹ, hang động tối tăm ngay lập tức được thắp sáng và mọi thứ lại hoàn toàn được nhìn thấy rất rõ ràng.
Nơi đây chỉ toàn đất và đá, bụi bặm cùng những vũng nước đọng với đầy côn trùng và các loại muỗi to nhỏ.
Trái tim vẫn còn đang dao động rất lớn, cảm giác mà người tên Lâm Thiên Nghi mang lại cho cậu hoàn toàn là một dạng cảm xúc mới lạ. Đó cũng là loại cảm xúc mà trước đây Hirio đã từng luôn ao ước có được.
Tình mẹ con.
“Vui thật.”
Hàn Tư Không cười khổ, cậu đang có những cảm xúc rất kỳ lạ và suy nghĩ cũng hoàn toàn không theo lẽ thường chút nào. Một cô gái trẻ đẹp như thế lại khiến cậu có cảm giác được tình cảm mẹ con sao?
Lâm Thiên Nghi, là người thuộc Lâm gia. Nhưng dường như người này có thân phận rất sâu, sâu đến mức cậu chẳng thể biết đến.
“Mình... có thật là cần phải trả thù hay không?”
Hàn Tư Không cúi người, hai tay ôm chặt lấy lồng ngực. Cảm giác đau đớn từ trong thâm tâm từ từ xuất hiện.
[Nhiệm vụ phụ: Gặp lại Lâm Uyển Nhi – Thời gian: 3 ngày]
[Nhiệm vụ phụ: Trở về Tôn gia – Đánh bại Tôn Di]
[Thông tin: Trí lực đã đạt đủ điều kiện đột phá]
“Sự thay đổi đồng nghĩa với hậu quả, mình có thể gánh chịu hậu quả hay không?”
Hàn Tư Không ngước mặt và hít sâu một hơi, đôi mắt nhắm chặt và chỉ sau vài giây ngắn, cậu mở ra.
“Trận chiến đã bắt đầu.”
Lẩm bẩm trong miệng, Hàn Tư Không mỉm cười nhẹ.
Đôi mắt cậu đã không còn đồng tử cùng màu trắng của tròng mắt, hiện tại chỉ là một đôi mắt đen tuyền không mang theo sự sống.
Phập!
Hai tay vỗ mạnh vào nhau, Hàn Tư Không chấp tay trước ngực và cơ thể bắt đầu luân chuyển năng lượng. Cậu đang trong quá trình đột phá.
Cứ thế tiếp diễn, thời gian một ngày dài nhanh chóng trôi qua.
Thân thể Hàn Tư Không được một lớp khói đen dày đặc bao phủ, toàn bộ không gian xung quanh đang không ngừng luân chuyển. Các dòng năng lượng như bị thôn phệ về hướng trước ngực cậu, nơi đó đang tồn tại một hắc tinh cực nhỏ.
Hiện tại hắc tinh đã nhỏ đến mức của một hạt bụi, nhưng nó vẫn đang không ngừng hấp thu năng lượng thiên địa và chuyển hoá hoàn toàn vào cơ thể Hàn Tư Không.
Mái tóc màu đen của cậu đang càng ngày trở nên tối màu hơn, hiện tại phần tóc đã không còn tản mát ra một màu sáng nào nữa, chỉ hoàn toàn là đen tuyền như màn đêm.
Trên trán Hàn Tư Không xoáy ra một lỗ đen, hắc tinh trước ngực cậu bắt đầu di chuyển dần về phía mặt và nhanh chóng đến trước lỗ đen đó.
Sau vài khắc, hắc tinh chui tọt vào trong lỗ đen kia và cơ thể Hàn Tư Không giật nhẹ lên.
Hai tay cậu dần buông lỏng ra và rơi xuống, đôi mắt vẫn đang khép chặt bắt đầu có những sự di chuyển đầu tiên.
Đôi mi được nâng lên, đôi đồng tử đen được lộ rõ và Hàn Tư Không bắt đầu nhìn thấy ánh sáng bên ngoài.
“Đột phá thành công.”
Cậu nói nhỏ trong lòng, cơ thể dường như đang gánh chịu sự mất sức và mệt mỏi do thiếu ngủ cùng ăn uống, có lẽ Hàn Tư Không cần phải bổ sung thêm năng lượng vào cái bụng trống rỗng của mình.
“Bảng trạng thái.”
Cậu ra lệnh trong lòng, suy nghĩ vài giây và lại ra thêm một lệnh khác.
“Không cần hiển thị mấy cái điểm hảo cảm.”
Điểm hảo cảo đối với cậu mà nói là hoàn toàn vô dụng, dù sao thì Hàn Tư Không cũng không có ý định gì với những cô gái “mệnh nữ” đó cả.
Có lẽ là ngoại trừ Tử Nghiên.
[Chủ nhân: Hàn Tư Không - Hirio]
[Tuổi: 29]
[Chủng tộc: Nhân loại]
[Cảnh giới: Linh nhân sơ kỳ]
[Thể chất: Cao – Chiều cao: 1m93 – Cân nặng: 80 kg]
[Tâm niệm: Hỗn Độn Chân Tâm]
[Không gian lưu trữ: Chưa khai mở]
[Nhiệm vụ: Đột phá Khí nhân cảnh giới]
[Nhiệm vụ phụ: Trở về Tôn gia – Đánh bại Tôn Di]
[Nhiệm vụ phụ: Gặp lại Lâm Uyển Nhi – Thời gian: 2 ngày]
[Điểm tích lũy: 180]
Bảng trạng thái hiện ra trước mắt, Hàn Tư Không xoa cằm và nhìn một lượt. Trông cũng gọn gàng hơn hẳn lúc trước. Có thêm cái dòng hảo cảm khiến nó dài một cách không cần thiết chút nào.
“Không gian lưu trữ?”
Cậu trước đây từng để ý đến cái này, nhưng cũng không quá quan tâm. Hiện tại thì có chút thời gian nên cũng muốn biết thêm nó có ích lợi gì, nghe qua tên thì dường như nó là một chức năng của riêng hệ thống và có khả năng tương đương nạp giới.
[Thông tin: Không gian lưu trữ - Chưa khai mở]
“Biết biết.”
Dù sao cũng không cần quá để ý, trừ khi cái chức năng mang theo khả năng quá vượt trội so với các loại nạp giới. Nếu không thì Hàn Tư Không căn bản là không cần dùng đến nó, vì cậu cũng không hoàn toàn tin tưởng thứ hệ thống này.
Giờ thì, nên ra ngoài hít thở và săn bắt một chút, hiện tại Hàn Tư Không cũng đã hoàn thành việc đột phá. Kế hoạch xâm nhập Tôn gia cũng nên bắt đầu rồi.
...
“Không thể tiến sâu?”
Tôn Khả Khả liếc nhìn về phía hai thân ảnh đang quỳ trước mặt mình, nàng thở dài một hơi và phất tay ra hiệu cho bọn họ rời đi.
Việc thám thính đã hoàn toàn vô nghĩa, với tu vi Chi nhân của hai người này về cơ bản là không thể đi quá sâu vào khu vực Lâm gia. Mặc dù kết giới đã hoàn toàn không gây tổn hại gì cho họ, nhưng để vào sâu hơn thì cần phải có đủ thực lực để tiến vào.
Việc này là không thể cưỡng cầu được, Tôn Khả Khả cũng chỉ có thể lựa chọn mạo hiểm đưa một người đủ mạnh đi thăm dò hoặc là không có gì cả.
“Có người!”
Tôn Khả Khả quay đầu về một phương hướng và chợt cau mày lại, nàng vẫn luôn sử dụng lĩnh vực Đạo nhân để có thể nắm rõ tình hình xung quanh nơi đây. Có người vừa mới xuất hiện trong tầm cảm nhận của nàng, và người này tu vi cũng không hề thấp một chút nào.
Linh nhân cảnh sơ kỳ!
Cơ thể nhẹ nhàng nâng lên, Tôn Khả Khả nhanh chóng hóa thành một vệt ánh sáng màu đỏ thẫm và vụt bay đi. Nàng có nghi ngờ rằng kẻ này chính là người đang nằm ở vị trí số một trong danh sách đen của Tôn gia – Hàn Tư Không.
Dựa theo khoảng cách thì hắn cách chỗ này khá xa, nhưng vẫn nằm trong phạm vi lĩnh vực của Tôn Khả Khả, mặc dù chỉ là phần rìa cực nhỏ mà thôi.
Phá Không Cự Kiếm trôi nổi giữa trời, Tôn Khả Khả dừng thân thể lại và lơ lửng ở một độ cao đủ để quan sát hết tất thảy mọi thứ xung quanh.
Đôi mắt nàng mở rộng và một vòng sáng xuất hiện ngay trước đôi đồng tử đỏ, toàn bộ cảnh vật đều thu gọn vào trong tầm nhìn nàng.
“Hướng tây!”
Tôn Khả Khả vươn tay về phía trước và siết chặt, cảnh quan biến dạng và uốn éo, không gian trở thành chất liệu giống như tranh vẽ và bị nàng nắm chặt trong tay.
Cự kiếm di chuyển về phía tay còn lại của Tôn Khả Khả và nàng ngay lập tức cầm chặt chuôi kiếm.
Xoẹt!
Một kiếm chém ra, hướng thẳng vị trí phía tây.
Oành!
Vết chém kéo dài hàng trăm mét, toàn bộ khu vực rừng cây đều bị chia thành hai nửa. Một số lượng Ma thú vì không kịp di chuyển đã trở thành bãi thịt nát phía dưới.
Tôn Khả Khả hít sâu một hơi, nàng lần nữa sử dụng đôi mắt để quan sát.
“Quả nhiên là tránh được.”
Nàng lẩm bẩm trong miệng, đôi môi đỏ mọng mở rộng và ngay sau đó là nghiến chặt hai hàm răng lại với nhau.
Đạo nhân cảnh đỉnh phong như nàng đã sử dụng thủ đoạn khoá chặt kẻ địch lại và t·ấn c·ông từ tầm đủ xa, nhưng hắn vẫn có thể tránh né được. Cái này không khác gì một chứng minh cực kỳ đáng tin cho sức uy h·iếp của kẻ này dành cho Tôn gia cả.
Trên tay Tôn Khả Khả xuất hiện một lệnh bài, tay bóp chặt và nhanh chóng vỡ nát. Tôn Khả Khả hừ nhẹ một tiếng và thân thể trôi nổi chậm chạp về phía tây – nơi nàng vừa oanh tạc một đường dài.
...
Ầm!
Hàn Tư Không ngã mạnh về sau, cậu vận sức tại đôi chân và cơ thể miễn cưỡng dừng lại. Thở hổn hển trong vài giây, ánh mắt Hàn Tư Không nhìn về phía vừa phát động t·ấn c·ông dành cho cậu.
Một loại khoá không gian và một đòn t·ấn c·ông toàn lực, nếu không phải cậu sử dụng Hỗn Độn Chi Thể để đánh tráo cơ thể thật với Hỗn Độn thì có lẽ đã hoàn toàn b·ị đ·ánh cho nát người rồi.
Cậu đã bị phát hiện, đây chính là sự thật. Hiện tại cũng đã quá trễ để nghĩ về việc chạy trốn, đối thủ đã có thể sử dụng không gian chi lực và thậm chí là còn phát hiện ra cậu ở khoảng cách xa không tưởng.
Nếu cách biệt chỉ là một cảnh giới thì Hàn Tư Không vẫn tự tin mình có thể chạy được, nhưng nếu cách biệt lên đến hai cảnh giới thì ngay cả chống trả cũng là chuyện không thể nào.
[Thông tin: Tôn Khả Khả - Đạo nhân cảnh đỉnh phong]
[Thông tin: Nhiệm vụ phụ - Đánh bại Tôn Khả Khả]
[Nhiệm vụ phụ: Đánh bại Tôn Khả Khả - Thất bại]
“Còn chưa đánh đã đưa kết quả rồi, nếu không phải do chuyện này hoàn toàn thực tế thì ta có thể nghi ngờ ngươi dàn xếp tỷ số rồi đấy.”
Hàn Tư Không cười khổ trong lòng, thậm chí với Hỗn Độn Chân Tâm thì cậu vẫn như cũ không có khả năng chạy trốn khi bị đối phương tiếp cận đủ gần. Nếu đó là một đòn t·ấn c·ông tầm xa thì chỉ đơn giản sử dụng lần nữa kỹ năng kia.
Nhưng ước gì kỹ năng hoán đổi đó có thể dùng liên tục, nó cần một khoảng thời gian để hồi phục, ít nhất là một giờ thời gian.
Nhiêu đó thời gian là vừa đủ để chôn cất và làm ma chay cho cậu.
“Ực!”
Nuốt một ngụm nước bọt, Hàn Tư Không cố lục tìm trong não ra bất kỳ cách nào đó mà cậu có thể nghĩ ra để vượt qua tình cảnh này.
Phải chi mình có thể biến thành cái cây nhỉ?
“Biến thành?”
Hàn Tư Không đưa tay ra sau lưng và cầm chắc một tấm gương nhỏ trong tay.
Kính Song!
Mong rằng nó không bị Đạo nhân cảnh giới nhìn thấu, chỉ có thể dựa vào may mắn mà thôi!
Một giọt máu tươi rơi lên mặt kính, và nơi đây lại có thêm một cái cây vỡ nát.