Thời gian trước, mỗi ngày qua đi Lam Tiểu Xuyên vẫn luôn trò chuyện rất vui vẻ với Lữ Bắc trên mạng, nhưng hiện tại cậu lại cảm thấy đó quả thực là một loại hành hạ.....
Nhớ lại lần ăn lẩu trước, hai người đều uống một ít rượu, trên đường về nhà, đột nhiên Lữ Bắc hào hứng kể lại một câu chuyện........
Đó là câu chuyện kể về một tiểu trong suốt dốc lòng phát triển lên thành đại thần ——
[*] Hì các bạn nghe Ying kể chuyện nha hôn =)))) Ngày xửa ngày xưa, Once upon a time....
Ngay từ đầu, tiểu trong suốt trong mạng lưới rộng lớn chỉ là một con tôm nhỏ. Một ngày kia, tiểu trong suốt vô tình nhìn thấy một bài đề cử văn của một đại thần, thế là càng ngày càng thích..... Sau đó, bởi vì quá thích văn của người kia, tiểu trong suốt đã không ngừng hi vọng có thể cùng đại thần trò chuyện, tiếp xúc gần gũi hơn với đại thần, thì thật tốt biết bao a. Sau bao lần cố gắng, tiểu trong suốt đã dần hiểu rõ, tiểu trong suốt mãi mãi là tiểu trong suốt thôi, đại thần sẽ không bao giờ chú ý tới tiểu trong suốt được, từ đó tiểu trong suốt đã bật ra suy nghĩ viết văn..... Về sau, tiểu trong suốt rốt cục đã có thể tiến vào thế giới của đại thần bằng cách gia nhập nhóm tác giả trên QQ. Nhưng chính lúc này, tiểu trong suốt lại không biết cách nào để bắt chuyện với đại thần, có lẽ đối với người mình thích thì luôn chú ý từ li từng tí a. Thẳng đến một ngày nọ, vào buổi tối, vị đại thần kia vậy mà lại chủ động nhắn tin QQ cho tiểu trong suốt, còn nói là rất thích văn của tiểu trong suốt nữa. Tiểu trong suốt nhìn thấy, rất nhanh đã cao hứng mở tin nhắn ra.....
Kể đến đây, hai người đã đi tới trước công viên gần nhà Lam Tiểu Xuyên, trên đường về Lam Tiểu Xuyên đều im lặng không nói gì, lòng thì nặng trĩu, đến cuối cùng cậu cũng không rõ bản thân đã nói gì với Lữ Bắc.