Tân Bảng Phong Thần: Tướng Công, Thiếp Đến Đây

Tân Bảng Phong Thần: Tướng Công, Thiếp Đến Đây - Chương 19-2





Long vương Ngao Bái xông thẳng vào nhà Lý Tịnh la hét về việc Na Tra đã giết chết con trai ông ta, dưới chứng cứ quá rõ ràng vì Lý Tịnh đang mang chiếc thắt lưng được làm từ gân của Ngao Bính. Ngao Bái vô cùng giận dữ kiên quyết bắt Na Tra phải chết. Trong lúc tức giận Lý Tịnh đã mắng chửi Na Tra thậm tệ và cầm kiếm muốn giết Na Tra. Vì thế Na Tra đã tự tay kết liễu mình.


Linh hồn Na Tra hiện về bảo Lý phu nhân lập cho nó một cái đền thờ để người dâng hương quả, ngửi được nhiều hương khói Na Tra sẽ sống lại nhưng Lý Tịnh lại tin lời sàm ngôn của bọn người Đát Kỷ giả dạng dẫn đến tự tay mình dùng kiếm chém tượng Na Tra thành hai nữa. Linh hồn Na Tra sớm đã căm hận cha mình đến tận xương tủy nay vì chuyện này lại tăng thêm gấp bội.


“Chiêu Đệ, ta phải đi gặp sư phụ của Na Tra một chuyến, chỉ mong huynh ấy sẽ có cách cứu Na Tra!” Khương Tử Nha nắm lấy tay ta.


“Tướng công, vậy thiếp ở đây chờ chàng!” Ta gật đầu.


Từ khi Na Tra chết đi chúng ta đã không còn ở nhà Lý Tịnh nữa mà ra ngoài tìm thuê một ngôi nhà nhỏ trong vùng, chẳng còn lý do gì để chúng ta ở lại đó cả. Lần này Khương Tử Nha tìm cách cứu Na Tra chắc sẽ gặp Bách Hoa tiên tử, ta thật sự rất muốn xem Bách Hoa tiên tử trông như thế nào.


“Tướng công...” Ta ngập ngừng.


Lỡ như Khương Tử Nha đối với ta vẫn chưa có tình cảm liệu có vượt qua được cám dỗ của Bách Hoa tiên tử hay không? Ta bỗng thấy trong lòng lo lắng.


“Có chuyện gì à? Ta sẽ nhanh chóng trở về!” Khương Từ Nha dịu dàng lên tiếng.


“Tướng công, chàng phải nhớ cẩn thận!” Tôi gạt bỏ những suy nghĩ vu vơ trong lòng.


“Được, nàng chờ ta!” Khương Tử Nha nói xong biến mất trước mặt ta.


Phân cách tuyến... 1 năm trước...


Triều ca...


“Khởi bẩm đại vương kỳ chọn tú nữ đã chuẩn bị sẵn sàng xin đại vương xem qua, đây là toàn bộ danh sách tú nữ lần này!” Phí Trọng miệng cười toe toét tiến lên.




“Cứ để đó, xong việc trẫm sẽ xem!” Trụ Vương khoát tay ra hiệu cho Phí Trọng lui xuống.


“Đại vương!” Phí Trọng không hài lòng cười nịnh hót.


“Đại vương, thần nghe nói con gái của Hồng Tô hộ vùng Ký Châu là một tuyệt sắc giai nhân cầm kỳ thi họa đều tinh thông! Đại vương người có...” Phí Trọng nở mục nụ cười thật dâm tặc.


Trụ Vương dừng bút nhíu mài nhìn Phí Trọng, hắn nhếch khóe môi:


“Vậy ư? Nếu là một tuyệt sắc giai nhân trẫm cũng muốn xem thử nàng ta xinh đẹp đến cỡ nào! Hai ngày nữa chi bằng chúng ta vi phục xuất tuần!”


Phí Trọng kinh ngạc trong mắt không giấu được vẻ vui mừng, lần tiến cử giai nhân này nếu hắn thành công sẽ được đại vương ban thưởng thật lớn, hắn hí hửng:


“Dạ, dạ... Đại vương nói phải!”


Trụ Vương từ lúc lên ngôi đến nay đã được 5 năm, hắn luôn dùng biện pháp mạnh để cai quản đất nước, không ngại dùng vũ lực để thôn tính các nước lớn nhỏ xung quanh. Hắn là một người có tham vọng to lớn, đặc biệt là đối với mỹ nhân. Mọi thứ quý hiếm, xinh đẹp hắn đều muốn có cho bằng được mưu mô, xảo huyệt đối với hắn chỉ là chuyện nhỏ.


Nếu Trụ Vương biết được ai có mưu đồ nghĩ đến ngai vàng hắn đang ngồi hắn sẽ không ngần ngại ra tay tiêu diệt trước, thà giết lầm hơn bỏ sót. Trụ Vương dù là một con người tàn độc nhưng trị vì một đất nước to lớn vô cùng thịnh vượng.


Chỉ có một nỗi là hắn quá ham mê mỹ nữ, trong hậu cung của hắn liên tục chiêu nạp các phi tần. Mới lên ngôi được 5 năm mà trong hậu cung hắn đã có 32 phi tử, một Hoàng phi và hai quý phi. Khi sủng ái hắn nâng niu trong lòng bàn tay, muốn gì cũng có đến khi hắn có người mới thì chà đạp không thương tiếc. Trái tim đầy tham vọng của hắn chưa bao giờ định nghĩa như thế nào là tình yêu.


Ký Châu...


Tô Đát Kỷ 16 tuổi đã tinh thông cầm, kỳ, thi, họa nhan sắc trời phú khiến ai nhìn qua cũng phải điên đảo một lần. Từ nhỏ Tô Đát Kỷ đã có hôn ước với Bá Ấp Khảo – con trai Tây Bá Hầu Cơ Xương.Lần gặp nhau đầu tiên vào năm Tô Đát Kỷ 17 tuổi Bá Ấp Khảo đã cướp đi trái tim nàng. Hai người lưỡng tình tương duyệt, hẹn ước trăm năm.



“Ấp Khảo!” Đát Kỷ hạnh phúc tựa vào lòng Bá Ấp Khảo.


“Chờ thêm bốn tháng nữa chúng ta sẽ được ở bên nhau! Muội có vui không?” Bá Ấp Khảo nắm lấy đôi tay mềm mại của ý trung nhân.


“Muội rất vui!” Đát Kỷ mỉm cười dịu dàng.


“Đường đến Tây Kỳ xa xôi, ta sợ muội sẽ không chịu được! Ta rất lo lắng!” Bá Ấp Khảo thở dài.


“Ấp Khảo, huynh đừng lo ta chịu được mà. Có xa cách mấy chỉ cần được ở bên cạnh huynh


Có gian khổ cỡ nào muội cũng chịu được!” Đát Kỷ nắm lấy tay Bá Ấp Khảo an ủi, không để chàng lo lắng.


“Đát Kỷ, ta trở về Tây Kỳ chuẩn bị hôn sự. Bốn tháng sau ta đến đón nàng!” Bá Ấp Khảo bịn rịn chia tay.


Đát Kỷ nhẹ nhàng gật đầu tiễn Bá Ấp Khảo ra cửa. Bá Ấp Khảo lưu luyến không muốn rời bước, trong lòng đột nhiên chẳng muốn rời xa cứ như lần này chỉ cần chàng quay đầu đi là hai người sẽ rời xa nhau vĩnh viễn.


“Đát Kỷ!” Hồng Tô Hộ nhìn Đát Kỷ thất thần nhìn theo bóng dáng đã đi xa của Bá Ấp Khảo gọi khẽ.


“Phụ thân!” Đát Kỷ nước mắt lưng tròng.


“Bốn tháng nữa con đã gả cho Ấp Khảo rồi!” Hồng Tô Hộ mỉm cười.


“Trong lòng con đột nhiên thấy rất lo lắng!” Đát Kỷ nhìn phụ thân mình lên tiếng.



“Nữ nhi sắp xuất giá đều như vậy hết, con mệt rồi vào trong nghỉ ngơi đi!” Hồng Tô Hộ ra hiệu cho tì nữ đưa Tô Đát Kỷ vào trong. Đát Kỷ gật đầu vội vàng hành lễ với phụ thân rồi theo tỳ nữ vào phòng.


Mấy ngày sau...


“Lão gia...lão gia....” Một gia nhân vội vã chạy đến trước mặt Hồng Tô Hộ.


“Có chuyện gì mà ngươi vội vã đến thế?” Hồng Tô Hộ cau mài.


“Không xong rồi lão gia, người của chúng ta trong triều đình vừa đưa tin nói Đại Vương có ý định nạp tiểu thư làm phi!” Tên gia nhân lên tiếng.


“Cái gì?” Hồng Tô Hộ kinh sợ.


“Lão gia, giờ phải làm sao đây? Tiểu thư và công tử Bá Ấp Khảo chẳng phải sắp thành thân hay sao?”


“Có chắc là tin chính xác hay không?” Hồng Tô Hộ trong lòng vô cùng rối loạn. Nếu nữ nhi của hắn rơi vào tay của Trụ Vương thì sẽ ra sao? Trụ Vương nổi tiếng có mới nới cũ, vô cùng yêu thích cái đẹp. Đát Kỷ sẽ được sủng ái bao lâu, sau khi bị thất sủng ắt hẳn cuộc đời của nữ nhi sẽ vô cùng thê thảm.


“Dạ, là tin chính xác! Nghe đâu chính là Phí Trọng đại nhân đã tiến cử tiểu thư với Đại Vương!” Giai nhân gật đầu.


“Ngươi lui ra đi!” Hồng Tô Hộ phất tay, ông ngồi xuống ghế day trán.


Lần này nếu Đát Kỷ bị Trụ Vương nhìn trúng là sự thật thì khó mà thoát khỏi số kiếp, chỉ mong bên phía Tây Bá Hầu sớm có hành động trợ giúp. Nhưng dù Tây Bá Hầu có lên tiếng về việc hôn sự giữa hai nhà thì Trụ Vương có buông tha? Với bản tính ham mê cái đẹp của hắn, hắn nhất định sẽ nhìn cho bằng được nhan sắc Đát Kỷ.


Hồng Tô Hộ đau khổ cầm bút viết thư cho Tây Bá Hầu Cơ Xương, dù như thế nào ông cũng muốn làm hết sức để bảo vệ con gái mình.