Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước

Chương 564




Cô đặt con xuống dưới, giữ tay con lại sau đó chỉ vào quầy pha lê đang bày biện các loại bánh kem lớn nhỏ, hỏi con gái.

"Tiểu Vũ Điểm thích cái nào?"

Tiểu Vũ Điểm cắn tay, dùng sức kiễng mũi chân, khuôn mặt nhỏ cười giống đóa hoa nhỏ, bé chỉ một cái nhỏ nhất bên trong.

"Mẹ, Tiểu Vũ Điểm muốn cái này."

Bé nghĩ, nhỏ nhất, hẳn chính là rẻ nhất, mẹ kiếm tiền không dễ dàng, bé càng không thể để mẹ vất vả kiếm tiền đều tiêu cho bé.

"Được, chúng ta lấy cái này nhé!" Hạ Nhược Tâm đi tới quầy: "Tôi muốn cái bánh kem nhỏ kia!"

Kì thật cô cũng không nói cho con cái bánh kem nhỏ kia mới là quý nhất.

Lấy bánh kem, cô đặt trên tay con nhỏ, lại quát khuôn mặt nhỏ của con: "Đi nào, chúng ta về nha ăn, trong nhà ấm không lạnh."

"Vâng!" Tiểu Vũ Điểm ôm chặt bánh kem, vươn tay kéo góc áo Hạ Nhược Tâm: "Mẹ, Tiểu Vũ Điểm tự đi."

Hạ Nhược Tâm vươn tay nhéo tay nhỏ của con, dắt theo con đang ôm bánh kem, một lớn một nhỏ, một cao một thấp, đứa bé bước chân ngắn nhỏ tận lực đi theo bước chân của người mẹ, mà mẹ cũng cố ý đi rất chậm phối hợp với bước chân của đứa con.

Nơi xa, bên trong công nhân cười chỉ vào một đôi mẹ con kia

Người mẹ thật đẹp, đứa nhỏ cũng thật xinh đẹp.

"Thật vậy chẳng?" Các công nhân khác đều không tin: "Có bao nhiêu xinh đẹp đấy?"

"Nhưng đặc biệt xinh đẹp là đứa bé gái, mặt mày thật là đẹp mắt."

"Đáng tiếc quá!" Người công nhân kia không nhìn thấy người đẹp một lớn một nhỏ, hiện tại trong lòng vẫn tiếc, nếu có khả năng anh cũng muốn trông thấy lớn nhỏ mỹ nhân xinh đẹp.

Hạ Nhược Tâm mở cửa nhà ra, trong nhà thật ấm áp, máy sưởi đã được bật, ở nhà suốt ngày đều có thể mặc một áo, trước kia nhà hai mẹ con còn không ấm áp như vậy, quá khứ bốn năm trước bắt đầu từ lúc cô rời khỏi Sở gia vẫn luôn ở bên trong nhà kho lạnh lẽo, sau đó mới thuê phòng ở những vẫn rất lạnh. Cô dùng chính độ ấm trên người nuôi lớn Tiểu Vũ Điểm. Bây giờ thật tốt, hiện tại có phòng này, bằng không cô thật đúng là không biết con gái miễn dịch thấp như thế nào nữa để vượt qua một cái mùa đông như vậy.

Cô đặt bánh kem lên bàn sau đó kéo tay Tiểu Vũ Điểm, rửa sạch sẽ tay con mới cho bé ăn bánh kem.

Tiểu Vũ Điểm thỏa mãn ăn một miếng bánh kem, mùi hương ngọt ngào, khuôn mặt nhỏ của bé cười đến hồng hào.

"Ăn ngon không?" Hạ Nhược Tâm ngồi trước mặt nhìn con gái ăn.

"Ngon ạ." Tiểu Vũ Điểm lại ăn một miếng sau đó hướng bánh kem đặt trước Hạ Nhược Tâm.

"Mẹ cũng ăn đi!"

"Mẹ ăn rồi." Hạ Nhược Tâm sao có thể ăn đồ ăn của con.

Tiểu Vũ Điểm chớp đôi mắt một cái: "Mẹ ăn ở đâu cơ?"

"Con quên mất sao, mẹ có phép thuật vừa ăn rồi." Hạ Nhược Tâm lừa con gái, kì thật từ lúc nhỏ cô đều sẽ như thế này lừa con. Tiểu Vũ Điểm rất ngoan, có đồ ăn đều chia sẻ cho mẹ, cho nên cô rất nhiều khi sẽ lừa con gái, nói chính mình có phép thuật, ăn rồi, chơi đùa, uống rồi, như vậy tiểu gia hỏa mới có thể yên tâm.

Ăn một chiếc bánh kem xong, Tiểu Vũ Điểm thỏa mãn liếm miệng nhỏ, trên mặt vẫn còn dính kem chưa hết.

"Ăn ngon không?" Hạ Nhược Tâm cười hỏi bé.

"Vâng, ăn ngon ạ!" Tiểu Vũ Điểm dùng tay dọn dẹp hộp giấy linh tinh trên bàn, bé nhảy xuống ghế, vứt rác trong tay vào thùng rác sau đó cầm một cái giẻ lau, lau bàn thật sạch.

Hạ Nhược Tâm cũng mặc cho con làm, bé còn nhỏ như vậy, kì thật chính là chính mình đùa giỡn, để bé hoạt động cũng tốt tránh cho ăn xong không làm thành một cái tiểu nha đầu béo.

Thời điểm buổi tối, lúc cô đang mơ màng ngủ theo thói quen vươn tay sờ con gái bên cạnh, không biết có phải bé đá chăn ra hay không mà chạm vào khuôn mặt nhỏ của con lập tức ngồi dậy.

Tiểu Vũ Điểm phát sốt.