Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 122




Sở Du Ninh biến trở về hình dáng thây ma, lấy một chiếc váy dài màu đỏ từ trong ba lô ra, cũng không kiêng dè Diệp Thần trực tiếp thay cho bạn gái thây ma. Bởi vì dị năng của Sở Du Ninh là cấp ba cho nên sau khi cô biến thành thây ma cũng có thể áp chế bạn gái thây ma do cấp bậc, vì vậy lúc thay đồ cô ta rất ngoan.

Thân thể hư thôi của cô ta bốc ra mùi tanh tưởi vô cùng nhưng mà Sở Du Ninh cũng không ghét bỏ, dùng cái khăn lông ướt cô mang đến lau cho cô ta. Sau đó quấn băng vải sạch sẽ, xác định là sẽ không chảy ra mủ nữa lúc này cô mới mặc cái váy đỏ lên cho cô ta. Nói thật, thây ma mặc váy đỏ cũng không xinh đẹp cũng không quyến rũ, thậm chí còn mang theo chút quỷ dị của những bộ phim kinh dị. Nhưng những cái này không phải là điều Sở Du Ninh cần quan tâm, cái cô cần chính là cái làm Sở Du Ninh ở trước mặt Diệp Thần lập nhân thiết công cụ thi.

Mà hành động của Sở Du Ninh xác thực đã làm Diệp Thần cảm thấy thật ấm áp, ấm áp đến nỗi còn không chờ cô giúp bạn gái thây ma sửa sang lại hoàn hảo váy áp thì đã bị Diệp Thần bế lên từ phía sau.

Sở Du Ninh hoảng sợ, duỗi tay đẩy hắn nhưng mà Diệp Thần đã vùi đầu ở cần cổ của cô, đầu lưỡi lạnh băng giống rắn độc liếm lên, làm Sở Du Ninh run rẩy, nhưng mà cùng với sự run rẩy của cơ thể thì tiểu huy*t của cô cũng đã bắt đầu ướt.

Thân thể của Sở Du Ninh càng thêm mẫn cảm, đặc biệt là nghĩ đến tác dụng của tinh d*ch Diệp Thần đối với bản thân mình, mỗi một tế bào trong cơ thể cô đều đã chuẩn bị tốt.

Bàn tay to tái nhợt lạnh băng của Diệp Thần cầm ngực của Sở Du Ninh từ phía sau, hắn dùng sức xoa bóp giống như vĩnh viễn cũng không cảm thấy thỏa mãn, một cái tay khác thì ôm chặt bên hông cô tựa như muốn khảm cô vào trong thân thể.

Sở Du Ninh ngẩng đầu nhìn về phía trước, nhìn bạn gái thây ma mặc váy dài màu đỏ đứng cách đó 3 mét, mặt không biểu tình nhìn cô, trong ánh mắt không có tò mò, cũng không có tức giận, nhưng mà đôi mắt như vậy lại giống như một cái giếng cổ không một gợn sóng khiến da đầu Sở Du Ninh tê dại.

Đây là cái tình huống quái quỷ gì vậy? Tên thây ma phía sau đang đùa bỡn thân thể nóng bỏng của cô, phía trước thì có một con thây ma nữ đang ngu ngốc nhìn, cố tình hai người này lại còn CMN là bạn trai bạn gái chứ! Sở Du Ninh cảm thấy có chút muốn mắng người, đặc biệt là lúc cái côn th*t lạnh băng kia ngo ngoe rục rịch đâm chọc ở giữa hai chân của cô, giống như có thể vọt vào bất cứ lúc nào mà không màng tất cả.

Đối mặt với tình huống xấu hổ và quỷ dị như này, dục vọng của Sở Du Ninh lại dâng trào tràn ngập, cô dùng chút lý trí cuối cùng nắm lấy cái tay đang làm loạn ở trên ngực mình “Đừng… Đừng ở chỗ này…”

Nhưng trả lời cô lại là đâm chọc không có chút lưu tình nào của Diệp Thần! Vì sao cô lại ngây thơ cho rằng mình có thể thương lượng với Diệp Thần đổi một chỗ khác? Trong đầu tên cẩu thây ma này làm gì có thứ gọi là liêm sỉ!

Sở Du Ninh muốn nhắm mắt lại xem nhẹ tồn tại của bạn gái thây ma, nhưng cô vẫn cảm thấy cô ta sẽ tức giận rồi lập tức xông lên cắn đứt cổ của mình, cô kinh hoảng lại mở mắt ra nhìn lại, lại đối diện với đôi mắt lạnh băng không hề có chút cảm xúc nào của bạn gái thây ma, gió nhẹ thổi qua làn váy màu đỏ của cô ta, tà váy khẽ đong đưa, Sở Du Ninh nhìn mà lông tơ dựng đứng.

Căng thẳng khiến cho tiểu huy*t khó tránh khỏi càng chặt hơn, Diệp Thần đang nhiệt tình làm còn tưởng là được Sở Du Ninh đáp lại, hắn cắm càng thêm hăng hái. Côn th*t lạnh băng cắm vào rồi lại rút ra, thịt non ở cửa huy*t cũng bị cắm tới mức ra vào theo côn th*t.

Sở Du Ninh cắn răng làm tiểu huy*t chặt hơn, muốn làm Diệp Thần bắn nhanh hơn nhưng có thể là do thây ma có thiên phú dị bẩm, dù Sở Du Ninh đã đem hết tất cả thủ đoạn dùng trên người Diệp Thần thì hắn vẫn cày cuốc như cũ.

Bỗng nhiên, bạn gái thây ma cử động, cô ta cứng ngắc cúi đầu, tầm mắt dừng ở mặt đất dưới chân hai người, cả người Sở Du Ninh cứng đờ, tình huống như thế nào? Vì sao cô ta lại cử động? Sở Du Ninh trơ mắt nhìn bạn gái thây ma hít hít cái mũi, sau đó đi từng bước tới bên này.