Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 131




Thật ra không phải trong đầu cô có nhiều quả bóng bàn, mà là trong đầu cô có nhiều không gian đặc thù, lúc này những quả bóng bàn kia đang chậm rãi xoay tròn ở trong không gian trống trải.

Trước kia Sở Du Ninh tìm hiểu qua, những dị năng giả khác cũng không có loại tình huống này, ít nhất thì nguyên hạch của Lôi Dịch cũng mới chỉ có kích thước như viên pha lê. Vậy thì bóng bàn của cô thật sự khả quan, nhưng…. Lớn thì có lợi ích gì đâu, dị năng của cô vẫn là không có tiến bộ.

Sở Du Ninh cố ý biến chính mình thành Lôi Dịch, muốn thử xem có thể phục chế dị năng hệ lôi của hắn hay không, nhưng mà không có, cô có thể cảm nhận được dị năng trong cơ thể của chính mình, nhưng… không thể phản ứng.

Đây cũng không phải lần đầu tiên, nên Sở Du Ninh cũng không để ý, toàn bộ tâm tự của cô để ở trên người ông chủ của Ngụy Tử Hân. Buổi sáng ngày hôm sau ông chủ đã rời đi, thời điểm Sở Du Ninh nhìn thấy Ngụy Tử Hân không khỏi sửng sốt một chút, chỉ thấy cô ta ngồi ở trong văn phòng, thần sắc tang thương hút thuốc, ánh mắt cố định nhìn về một phía thật lâu đều không có di chuyển một chút nào.

Sở Du Ninh nghi hoặc cau mày, cô có thể khẳng định Ngụy Tử Hân thích ông chủ, nhưng cùng thích một người xuân phong nhất độ không phải là rất vui vẻ sao? Vì sao sau khi bị tàn phá bộ dạng lại cảm giác không còn niềm vui gì trên đời nữa?

Sở Du Ninh chỉ liếc mắt nhìn Ngụy Tử Hân một cái rồi rời đi, chờ đến buổi tối lúc Ngụy Tử Hân trở về ăn cơm cô lấy ra một cái bánh kem nhỏ. Nhìn thấy bánh kem nhỏ tinh xảo trên bàn “Đây là….”

Sở Du Ninh cười cười ngoan ngoãn “Nghe nói đồ ngọt có thể làm cho người ta vui vẻ.”

Ngụy Tử Hân hơi Hơi dừng lại, kẹo ghế dựa ra ngoài xuống, không dùng muỗng mà trực tiếp cúi người xuống cắn một miếng, một mùi thơm ngọt cùng mang theo một chút vị chua lan tràn ngập trong miệng.

Mặc dù trên thực tế cô ta cũng không thiếu ăn, rốt cuộc thì bảo hộ một chợ đen lớn như vậy có đồ ăn ngon gì mà chưa từng thử, nhưng mà….một cái bánh kem nho nhỏ này lại có chút không giống, nhìn qua nó không có giống với những đồ ngọt tinh xảo mà cô ta đã ăn trong quá khứ, nhưng hương vị lại là ngon nhất mà cô ta ăn thử.

Ngụy Tử Hân ngẩng đầu nhìn về phía Sở Du Ninh, thấy cô đang cười tủm tỉm nhìn mình, trong nháy mắt những muộn phiền nhỏ trong lòng biến mất không còn một chút nào. Cô ta hạ xuống ba lần liền ăn sạch cái bánh kèm, sau khi ăn xong còn chưa đã thèm liếm liến môi “Ông chủ sau khi nhìn thấy em vô cùng coi trọng, bản thân vì em mà lên kế hoạch cho buổi biểu diễn đấu trường vào ba ngày sau.”

Ông chủ vô cùng coi trọng cô? Ngượng ngùng, Sở Du Ninh thật sự không cảm giác được, nhưng… bản thân lên kế hoạch cho cô biểu diễn ở đấu trường là có ý gì?

“Mỗi tháng đấu trường đều sẽ cử hành một lần biểu diễn đấu sĩ quy mô lớn, mỗi khi đến thời điểm này sẽ có rất nhiều quý nhân từ thành phố tới xem, sau khi biểu diễn kết thúc lại đi đến chợ đen tham gia hội đấu giá.” Nói đến đây trong mắt Ngụy Tử Hân mang theo ý cười nhè nhẹ “Mà nhân vật chính trong đấu trường lớn nhất lần này chính là em!” Sở Du Ninh vừa nghe sặc mặt lập tức trắng bệch, “Là… là sắp xếp cho em phải phục vụ khách sao?” Sở Du Ninh ngoài mặt duy trì vẻ kháng cự đơn thuần cần thiết, trong lòng lại không khỏi hưng phấn, ông lớn trong thành phố sao? Có thể sẽ xuất hiện những người đàn ông lợi hại hơn so với ông chủ hay không?

“Sao có thể!” Ngụy Tử Hân ấn tay trên trán Sở Du Ninh quét xuống, theo gương mặt đi xuống đến môi, cuối cùng nhẹ nhàng ấn ngón tay đầy đặn lên trên đôi môi mềm mịn của cô. ” Không nóng nảy, người đàn ông của em phải được tuyển chọn thật tốt.”

Nghe được những lời này của Ngụy Tử Hân Sở Du Ninh đã an tâm rồi, ít nhất bọn họ sẽ không tùy tiện bắt cô tiếp khách. Nhưng Sở Du Ninh đơn thuần cũng sẽ không thể dễ dàng từ bỏ, cô nắm lấy tay Ngụy Tử Hân “Chị Hân…” đôi mắt Sở Du Ninh ửng đỏ “Có thể không cần phải theo chân bọn họ lên giường hay không? Không cần phải lên giường em cũng có thể sáng tạo ra giá trị được.”

Ngụy Tử Hân hơi hơi dừng lại, không nghĩ tới Sở Du Ninh sẽ nghĩ như vậy, chẳng lẽ… Cô đối với Cao Dương bà Lôi Dịch còn chưa từ bỏ ý định sao?