Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 181




Khác với cơ thể cứng như đá của Cố Đông, cơ thể của Sở Du Ninh vô cùng mềm mại tựa như một cái cục bột, sau khi Cố Nam mặt đối mặt đè lên người Sở Du Ninh thì cơ thể của Cố Nam vô cùng căng thẳng, theo bản năng nhìn Sở Du Ninh, vừa lúc đối diện với đôi mắt hoảng sợ của Sở Du Ninh.

“Ông… ông chủ… tôi là con gái… đừng nhầm lẫn nha…” Sở Du Ninh cứng ngắc nói. Nhưng lực chú ý của Cố Đông hoàn toàn không ở trên người Sở Du Ninh, hắn cắm vào cúc huy*t đẫm máu của Cố Nam với cái tư thế này.

Phía sau bị một người đàn ông cứng rắn cao to không ngừng ch*ch, dưới thân lại là một cơ thể mềm mại như không xương của một người phụ nữ, đầu óc Cố Nam có chút bối rối, cặp vú đầy đặn của Sở Du Ninh chọc vào trước ngực của hắn, chúng đang bị ép và cọ xát bởi lồng ngực của cậu ta đang bị kích thích không ngừng.

Bỗng nhiên Cố Đông đè ở trên người Cố Nam ngừng lại mọi động tác: “Ngu ngốc cái gì vậy? Sờ đi, người phụ nữ này là một cực phẩm đấy!” Nói xong cầm tay của Cố Nam nắm lấy ngực của Sở Du Ninh.

Bàn tay của Cố Nam chạm vào một khối thịt mềm mại như bông, khi nắm thì nó căng tràn no đủ, da thịt trắng như tuyết non mềm tràn ra cả những kẽ hở của ngón tay nhưng lại bị bàn tay của Cố Đông chặn lại. Nhưng nó không chỉ mềm mại, lúc cậu ta buông tay ra thì ngay lập tức nó lại dựng lên chạm vào tay, giống như đang tức giận, như đang phản kháng, lại như… đuổi theo.

Đầu óc của Sở Du Ninh quay cuồng, cô đã từng làm t.ình với rất nhiều người đàn ông, nhưng mà… chơi gì thì chơi thì cũng vẫn luôn là 1vs1, đã bao giờ cô phải đối mặt với hai người đàn ông đâu? Không nói tới việc đối mặt với hai người đàn ông, ai có thể nói cho cô tình cảnh hiện giờ là gì được không? Cố Đông đang dạy cho em trai yêu quý của mình cách để chơi đùa phụ nữ sao? Đầu óc hắn có bệnh rồi đúng không!

Sở Du Ninh muốn tránh đi nhưng mà dị năng lại không chịu nghe theo sự điều khiển của cô, sức lực cũng không lớn như của hai người bọn họ, cảm nhận được sự giãy giụa của Sở Du Ninh, Cố Đông lạnh lùng nhìn cô một cái, chỉ một cái nhìn này đã khiến cho Sở Du Ninh thức thời dừng lại động tác.

Đột nhiên, quần áo trên người Sở Du Ninh bị siết chặt rồi sau đó biến thành mảnh nhỏ trong nháy mắt. Đến cả nội y và quần lót cũng không thoát khỏi. Mà Cố Nam lại ngơ ngác nhìn vải vụn trong tay mình.

Lúc này, Cố Đông bỏ hết đám vải vụn đi và cầm tay Cố Nam chậm rãi sờ vào tiểu huy*t của Sở Du Ninh: “Thấy không? Đây là tiểu huy*t của phụ nữ, có sạch sẽ không? Có xinh đẹp không?” Lúc nói những lời này Cố Đông nhìn chằm

chằm biểu tình của Cố Nam, sau đó trong mắt hắn hiện lên một tia ác ý: “Tiểu huy*t Phạm Tuyết có đẹp được như này không?”

Nhắc tới đến Phạm Tuyết, Cố Nam đột nhiên chấn động, nhanh chóng lấy lại được thần trí, cậu ta điên cuồng giãy giụa nhưng vẫn chỉ như phù du bám vào thân cây, Cố Đông lạnh lùng cười, côn th*t chôn ở trong thân thể Cố Nam lại bắt đầu động.

Theo động tác va chạm của Cố Đông, thân thể Cố Nam cũng ở đong đưa ở trên người Sở Du Ninh, Sở Du Ninh cảm giác được côn th*t Cố Nam đang cọ xát ở giữa hai chân của cô càng ngày càng cứng. Không thể không nói… đối với một tiểu thụ mà nói thì côn th*t của Cố Nam quá mức thô to, không được dùng thật đúng là lãng phí. Cũng không biết sau này liệu hắn có thể vùng lên được mà đè Cố Đông ở dưới thân hay không.

Trường hợp hiện tại đối với Sở Du Ninh mà nói có chút quỷ dị, hai người đàn ông đang đè nặng ở trên người cô như một vị La Hán, vì để làm cho Cố Nam có thể tiếp xúc đến cơ thể cô càng nhiều hơn, Cố Đông cố tình ghé vào trên lưng Cố Nam để đè nặng cậu ta.

Thực ra tuy rằng Cố Nam là trung gian ở giữa nhưng mà Cố Đông cũng cách rất gần với Sở Du Ninh, thậm chí cô có thể cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của hắn.

Dần dần, hô hấp của Cố Nam lại không còn bình yên nữa, Sở Du Ninh biết tác dụng của thuốc trong cơ thể cậu ta lại nổi lên, dục vọng của Cố Nam càng ngày càng nhiều, tay cậu ra run rẩy sờ soạng ở trên người Sở Du Ninh, côn th*t cậu ta cũng bắt đầu không thể khống chế mà phối hợp với động tác đưa đẩy của Cố Đông mà chạm không ngừng vào cửa miệng tiểu huy*t của Sở Du Ninh.