Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 192




“Nguyên hạch cấp 4 của cô ấy còn to hơn anh một vòng.” Tiến sĩ K trầm giọng nói, trên mặt cũng không có biểu cảm gì.

Sắc mặt Cố Đông hơi bất ngờ, quay đầu nhìn về phía Sở Du Ninh đang nằm ở trên bàn phẫu thuật, cô bị móng vuốt kim loại cố định ở nơi đó, quần áo tán loạn, cơ thể mỹ lệ và tinh xảo lộ ra ngoài.

Thoạt nhìn cô có vẻ vẫn rất bình tĩnh, vẫn không nhúc nhích nhìn nóc nhà, nhưng đầu v* run bần bật ở trong không khí đã làm lộ ra sự sợ hãi tột độ của cô.

Cố Đông vẫn còn nhớ rõ lúc hắn đè lên để khiến Cố Nam phải làm cô, cô cũng chưa từng sợ hãi, ngoại trừ cái chết… cô không sợ bất kỳ cái gì sao?

Ánh mắt Cố Đông hơi trầm xuống, hắn thu hồi ánh mắt: “Vậy thì sao?”

Tiến sĩ K nhìn về phía Cố Đông, không dao động sao? Đây còn là Cố Đông có thể vì lợi ích mà không từ mọi thủ đoạn không, còn là người mà đến cả cha ruột của mình cũng có thể giết? Nghĩ một chút, hắn còn nói thêm: “Trong cơ thể cô ấy có một loại tế bào hoạt tính, vẫn luôn cải tạo thân thể của cô ấy.”

Nói đến cái này, ánh mắt Cố Đông chợt lóe lên, nhớ tới lần đầu tiên lúc nhìn thấy dung mạo nguyên bản của Sở Du Ninh rồi nghĩ tới dung mạo bây giờ của cô, đúng là… càng ngày càng xinh đẹp và hoàn mỹ.

Tiến sĩ K duỗi tay kéo qua một cái màn hình, giống như ở trong phòng này khắp nơi đều có những cái màn hình như thế này: “Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì tế bào này đầu tiên sẽ cải thiện da thịt của cô ấy, sau khi da thịt đã hoàn mỹ rồi thì sẽ chuyển tới cải tạo xương cốt, chúng ta có thể đoán được một cái suy đoán táo bạo hơn chính là sau khi cải tạo xong xương cốt thì tế bào này sẽ tiếp tục cải tạo tới nguyên hạch của cô ấy, thậm chí là dị năng…” Ánh mắt của Sở Du Ninh đột nhiên bừng lên, tiến sĩ K vừa nói gì vậy? Không nói đến Cố Đông, chính Sở Du Ninh nghe được cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, tất nhiên, tiền đề là cái con chuột bạch này không phải là mình!

Ánh mắt Cố Đông đột nhiên chợt lóe, cả người căng thẳng, Sở Du Ninh có thể hiểu được suy nghĩ của Cố Đông và tiến sĩ K, nếu như có thể lấy cái này tế bào này cấy vào cơ thể của người khác…

Không ai không điên cuồng vì nó!

Nhưng tiến sĩ K cũng nhận được câu trả lời của Cố Đông, hắn vẫn như cũ, khuôn mặt lạnh lùng bình thản nhìn tiến sĩ K, không chịu nhả ra lấy một lời.

Tiến sĩ K hơi nheo mắt lại, sau đó cũng thản nhiên đối diện với Cố Đông, dường như cả hai đều không muốn thỏa hiệp, trong phòng thí nghiệm lại rơi vào bầu không khí im lặng.

Sở Du Ninh đợi nửa ngày cũng không nghe thấy Cố Đông nói gì, nhìn dáng vẻ… Cố Đông cũng không bị cái bánh lớn thơm ngon của tiến sĩ K thuyết phục, Sở Du Ninh không biết Cố Đông đang suy nghĩ cái gì, nhưng cô biết đây là cơ hội của mình.

Cô giãy giụa cố gắng ngồi dậy, không biết có phải là do ý của tiến sĩ K hay không mà lần này những cái móng vuốt đó cũng không làm cô khó xử: “Tôi có thể phối hợp làm thí nghiệm, điều kiện duy nhất là không thể lấy mất tự do cá nhân của tôi!”

Cố Đông và tiến sĩ K cùng nhìn phía cô, Sở Du Ninh cố gắng kéo quần áo để che thân nhưng mà… cái kiểu nửa lộ nửa không này càng câu dẫn khiến người ta muốn phạm tội.

Thấy tiến sĩ K không nói lời nào, Sở Du Ninh cười, cho dù nụ cười có chút cứng ngắc: “Thân thể của tôi chỉ có tôi là rõ ràng nhất, một vật thí nghiệm phối

hợp không phải là càng đạt được nhiều hiệu quả hơn sao?”

Chuyện này có thể nói là một phát hiện kinh người, bây giờ Cố Đông buông tay không có nghĩa là vĩnh viễn sẽ bỏ qua, cô không thể giao tính mạng của mình vào trong tay người khác.

Ánh mắt Cố Đông trầm xuống, sau đó nhìn về phía tiến sĩ K: “Có thể để cô ấy phối hợp với thí nghiệm của anh, nhưng mà việc của tôi cũng không thể bị trì hoãn.” Nói cách khác thân phận quản lý tiêu hồn động của cô vẫn còn!

Ánh mắt của Sở Du Ninh sáng lên, xem ra Cố Đông thật sự rất coi trọng năng lực của cô. Còn không phải sao, nếu như năng lực của cô sử dụng đúng cách vậy tương đương với một thiên lý nhãn ở trong mạt thế, thậm chí là một thiên nhãn có thể nhìn thấu nhân tâm.