Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 196




Sở Du Ninh nghiêm túc nhìn toàn bộ tài liệu trong tay một lần, ngoại trừ tiêu hồn động cô chưa từng nghe qua thì những thứ còn lại là thật hay giả thì vẫn cần phải xem xét. Cô đẩy lại tài liệu cho người phụ nữ: “Tiếp theo cô hãy thêm nội dung chi tiết, không cần vội, thứ tôi muốn là tin tức chính xác đáng tin cậy, cả trước và sau mạt thế.”

Lượng công việc này là rất lớn nhưng mà người phụ nữ cũng không oán giận, Sở Du Ninh đè ở trên tài liệu: “Thêm cả Cố gia vào nữa đi.”

“Cái gì!” Người phụ nữ sợ hãi.

“Cứ thêm vào đi, đừng lo, đã có tôi lo hậu quả!” Vừa nói cô vừa nhìn chằm chằm vào đôi mắt của người phụ nữ rồi chậm rãi buông lỏng tay ra.

Người phụ nữ lại lại lâm vào giãy giụa, Sở Du Ninh đây là đào hố chôn cô ta sao? Cô nói lo là có thể lo được sao? Nếu thật sự xảy ra chuyện gì thì liệu Sở Du Ninh có đẩy cô ta ra để chết thay hay không? Dù sao thì đây cũng là kỹ năng của một nhà lãnh đạo.

Thấy người phụ nữ như vậy Sở Du Ninh cười: “Năng lực của cô không tồi.” Cô khẳng định năng lực của cô ta trước: “Chỉ cần chịu nghe lời thì tất nhiên tôi sẽ không bạc đãi cô.”

Đúng vậy, Sở Du Ninh chính là đang đánh giá người phụ nữ này, từ góc độ của cô ta mà nói thì Sở Du Ninh chính là muốn bóp chặt nhược điểm của cô ta.

Nhưng… Sở Du Ninh cũng không phải là một người thiển cận, mục đích cuối cùng của cô chính là để cho người phụ nữ trông như đàn ông này nhìn thấy được vị trí của cô ở trong lòng Cố Đông, người phụ nữ này không dám dẫm vào bãi mìn, còn cô không những dám dẫm mà còn dám quang minh chính đại dẫm mìn.

Tất nhiên… không phải cô cảm thấy Cố Đông có ý tứ gì đó với cô, mà là… bây giờ cô rất đặc biệt nha, chỉ với tế bào cải tạo và nguyên hạch của cô thì Cố Đông bỏ được cô sao?

Người phụ nữ đi rồi Sở Du Ninh lại bắt đầu suy nghĩ về chuyện của Cố Đông, Cố Đông giết ch*t hết toàn bộ người của Cố gia là bởi vì cái chết của mẹ hắn sao? Lý do ra tay với Cố Nam cũng là như vậy? Sở Du Ninh khẽ nhíu mày, nếu

như là một cái chết đơn giản thì hẳn là sẽ không đến mức làm Cố Đông điên cuồng như vậy, nếu vậy thì… rốt cuộc là như thế nào…

Ngay khi chuyện của Sở Du Ninh vừa kết thúc thì tiến sĩ K giống như đã biết trước mà gọi điện thoại tới cho cô. Đúng vậy, hiện giờ cô cũng là người có điện thoại, điện thoại này cũng không phải là điện thoại thông thường như ở trước mặt thế, là tiến sĩ K đã tự mình chế tác, tần số sóng chính là dị năng, tuyệt đối bí mật và an toàn.

Nhưng dị năng càng cường đại thì tín hiệu càng rõ ràng, người như Sở Du Ninh thì chỉ có thể ở trong địa phận thủ đô mới có thể nghe được.

Lúc Sở Du Ninh đi vào phòng thí nghiệm tiến sĩ K đang bận rộn sắp xếp lại một đống chai chai lọ lọ, thấy Sở Du Ninh nhìn qua liền tốt tính giải thích: “Lần trước tế bào cải tạo rời khỏi cơ thể chỉ tồn tại được 32 giây, lần này tôi chuẩn bị 64 cách đựng xem có thể thành công hay không.”

Nghĩ đến cách thu thập tế bào, mặt Sở Du Ninh tái mét: “64 cách?”

“Yên tâm, lần này tôi đã tìm được một cách có hiệu suất rất cao, sẽ không làm lãng phí thời gian đâu.” Tiến sĩ K nhìn chằm chằm máy tính cũng không quay đầu lại nói.

Ai thèm để ý hiệu suất của hắn! Nhưng không đợi Sở Du Ninh nói cái gì thì những cái móng vuốt lại xuất hiện. Sở Du Ninh mím môi: “Lần này không cần đâu, tôi sẽ phối hợp.”

Nhưng tiến sĩ K hoàn toàn không nghe, quen lối siết chặt chân tay và eo của cô rồi sau đó lại là cái giường giải phẫu quen thuộc…

Sau khi Sở Du Ninh nằm xuống thì tiến sĩ K đi tới, phía sau còn có một chiếc xe tự chuyển động, trên đó bày đủ các loại chai lọ ngay ngắn.

Tiến sĩ K liếc mắt nhìn quần áo của Sở Du Ninh, Sở Du Ninh vội vàng nói: “Tôi tự cởi được…” Cô không muốn lại bị cái kéo lạnh băng kia đụng vào.

“Không cần.” Tiến sĩ K lạnh nhạt nói, ngẩng đầu nhìn màn hình: “Chúng ta bắt đầu được rồi.” Vừa dứt lời, những cái móng vuốt kim loại bắt lấy Sở Du Ninh đột nhiên có những sợi kim loại mảnh mai chui vào thân thể của Sở Du Ninh theo những khe hở quần áo.

“Anh làm cái gì vậy!” Sở Du Ninh sợ hãi kêu thành tiếng. Tốc độ của những sợi kim loại mảnh kia cũng không quá nhanh, chúng từ trên cổ tay theo ống tay áo chui vào quấn một vòng ở cánh tay của cô rồi chậm rãi bò lên ngực. Từ cổ chân rồi bò lên cẳng chân, dùng hình dáng giống như con rắn tiếp cận tới đùi của cô, cảm xúc lạnh lẽo đã làm lông tơ của Sở Du Ninh dựng đứng.

Tiến sĩ K nhìn màn hình, điều khiển những sợi kim loại này vô cùng chính xác nhảy múa trên cơ thể của Sở Du Ninh: “Tế bào cải tạo của cô rất yên tĩnh, chỉ

có lúc cô động tình mới từ từ hoạt động, cho nên để tiết kiệm thời gian tốt nhất là cô tự làm mình động dục nhanh lên.”

Anh có còn là người không thế! Sở Du Ninh chưa từng tiếp xúc với một tên trạch* khoa học kỹ thuật, trước đây cũng chỉ nghe nói loại người này rất nhàm chán, nhưng mà… sao cái tên tiến sĩ K này lại phát rồ như vậy?

(*nghĩa tương tự như trạch nam)