Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 208




Sở Du Ninh lại đi vào phòng thí nghiệm của tiến sĩ K lần nữa, ngoài ý muốn nhướng mày, thế mà hắn lại tạm thời buông tha nghiên cứu tế bào cải tạo mà bắt đầu nghiên cứu nguyên hạch của cô.

Lúc này màn hình trước mặt tiến sĩ K chính là hình ảnh rà quét nguyên hạch của Sở Du Ninh, nói cách khác từ một khắc cô bước vào phòng thí nghiệm thì cái phòng thí nghiệm kim loại kỳ lạ này đã bắt đầu quét cô rồi.

Sở Du Ninh theo bản năng nhìn bốn phía nhưng không thấy bất kỳ cái gì, cũng không biết những cái máy quét đó được giấu ở nơi nào.

“Cô hiểu dị năng của cô như thế nào?” Trong mắt của tiến sĩ K vẫn chỉ có màn hình, hắn trầm giọng hỏi, đầu cũng không quay lại.

“Chính là căn cứ vào tình huống mà biến thành cái gì đó, có thể tạm thời giữ được tính mạng.” Sở Du Ninh lạnh nhạt nói.

Tiến sĩ K kinh ngạc quay đầu lại, rốt cuộc bố thí cho Sở Du Ninh một ánh mắt: “Như cô cũng được coi là dị năng giả à?”

Sở Du Ninh nhướng mày: “Có phải hay không cũng chẳng sao, tôi cũng đâu phải dựa vào cái này để kiếm cơm!”

Tiến sĩ K nhìn Sở Du Ninh một cách kỳ lạ: “Lúc cô biến thành người khác thì có được dị năng của bọn họ không?” Sở Du Ninh kinh ngạc nhìn tiến sĩ K: “Tất nhiên là không thể!”

Tiến sĩ K nhìn Sở Du Ninh im lặng một lát, cuối cùng trầm giọng nói: “Trong những trường hợp bình thường thì dị năng biến hình đúng là rất vô dụng, bởi vì bọn họ không thể sao chép những vật có năng lực, đó là bởi vì số lượng dị năng bọn họ dự trữ không thể duy trì nổi dị năng tiêu hao gấp đôi như vậy, nhưng mà cô lại không giống như vậy!” Nói rồi hắn gõ vào hình ảnh nguyên hạch ở trên màn hình: “Cô thì có thể!”

Ánh mắt Sở Du Ninh lóe lên, cô suy nghĩ một chút, nói một cách khác, nếu như cô biến thành Triệu Tiêm Tiêm thì biến hóa chỉ cần tiêu hao một phần dị năng, mà sử dụng dị năng không gian của Triệu Tiêm Tiêm thì sẽ cần một phần dị năng nữa, những dị năng giả có dị năng biến hình khác chỉ có lượng dự trữ đủ duy trì biến hóa ở trong cơ thể của họ, cho nên mới không thể sao chép được năng lực của vật biến hình. Nhưng bởi vì nguyên hạch của Sở Du Ninh đủ lớn cho nên cô có năng lực này?

Sở Du Ninh cau mày lắc đầu: “Nhưng mà tôi đã từng thử rồi, ngay cả biến thành một con chuột cũng không có khả năng nhìn trong đêm của nó.”

Tiến sĩ K gật đầu: “Đó là bởi vì cô không hiểu rõ vật mà cô biến thành.” Nói rồi hắn bắt đầu thao tác trên màn hình tìm ra hình ảnh một con chuột: “Dị năng biến hình chính là thông qua hình ảnh trong ký ức của đại não để biến thành, cô chỉ biết bộ dáng của chuột nhưng mà không biết nguyên lý nhìn trong đêm của nó cho nên mới không thể biến ra được khả năng thị giác của nó.”

Ánh mắt Sở Du Ninh đột nhiên lóe lên: “Nói cách khác, nếu như tôi hiểu nguyên lý vận hành dị năng thì trong quá trình biến hóa tôi có thể có khả năng sao chép dị năng của đối phương?”

“Cũng không phải là tất cả, nếu như cô biến thành Cố Đông, vậy thì chỉ có thể sao chép được thực lực hồi hắn đang ở cấp 4.” K tiến sĩ trầm giọng nói.

Bởi vì cấp của cô là cấp 4… thực ra bây giờ dị năng cấp 4 cũng đã khá phổ biến, cũng không phải cái gì ghê gớm, nhưng mà… cô có thể sao chép tất cả các

hệ! “Vậy… nếu như tôi sao chép nguyên lý dị năng ở trong thân thể thì sao?” Như vậy thì chỉ cần dùng một phần dị năng là đủ.

Tiến sĩ K gật đầu: “Tôi cũng nghĩ như vậy, nếu như cái ý tưởng này có thể thành sự thật thì dị năng biến hình không hề là một loại gân gà!”

“Vậy thì bước đầu tiên chính là phải hiểu rõ nguyên lý dị năng! Nhưng thứ này hẳn là cũng không dễ phân loại như thế, chúng ta cần một số lượng lớn dữ liệu thí nghiệm.” Sở Du Ninh nhìn về phía tiến sĩ K.

Tiến sĩ K hơi khựng lại, không nghĩ tới Sở Du Ninh là một người ngoài nghề lại có thể nói được vào trọng điểm vấn đề, hắn bỗng nhiên có chút hiểu được vì sao Cố Đông lại coi trọng cô.