Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 270




Ngày hôm sau Đao Sẹo Cường mời Sở Du Ninh và Cố Nam ăn, chuyện mời người khác tới ăn như này trước mạt thế là điều bình thường, ở căn cứ thủ đô cũng chẳng hiếm thấy, nhưng ở những căn cứ bên ngoài… vậy đúng là có mặt mũi rất lớn.

Đao Sẹo Cường chuẩn bị cá hộp sốt cà chua, thịt kho tàu đóng hộp, trái cây đóng hộp, món chính là mì ăn liền, những món này ở trong mạt thế mà nói chính là những món vô cùng xa xỉ.

Địa điểm ăn cũng rất thú vị, là ở tầng hai của cái nhà tù này, thông hai cái phòng gian bài trí thành một cái nhà ăn.

Đao Sẹo Cường nhìn Sở Du Ninh một cái, sau đó nói với Cố Nam: “Đồ ăn đơn sơ, cho nên tôi đã chuẩn bị một tiết mục khác cho hai người.” Nói xong hắn vỗ

mạnh tay.

Sở Du Ninh và Cố Nam theo tầm mắt Đao Sẹo Cường nhìn lại, cửa sắt bỗng nhiên vang lên, vài người đàn ông thô tráng đi vào đè lên một đống phụ nữ và trẻ em.

Quần áo của bọn họ tả tơi, trên da thịt mang theo đủ loại dấu vết khả nghi, ngay cả những đứa trẻ kia cũng không ngoại lệ, ánh mắt Sở Du Ninh đột nhiên chợt lóe, đây là…

Đao Sẹo Cường nhìn thấy Sở Du Ninh biến sắc trong lòng thoải mái hơn không ít, ngày hôm qua hắn trở về càng nghĩ càng nín thở, hắn là một đại nam nhân thế mà lại bị một con đàn bà dọa sợ…

“Chúng ta có thể vừa ăn cơm, vừa xem biểu diễn NP!” Đao Sẹo Cường ác ý nói.

Sở Du Ninh mím môi lạnh lùng nói: “Không cần!” Nhưng Đao Sẹo Cường cũng không thèm để ý.

Hắn nhàn nhã vỗ tay ba cái: “Bắt đầu đi!”

Sở Du Ninh tức giận suýt nữa đã động thủ, nhưng nghĩ đến ý đồ của Cố Nam cô vẫn cố nhịn xuống, cô lạnh nhạt liếc mắt nhìn Đao Sẹo Cường một cái, sau đó châm chọc cười, hà tất phải để ý cái loại người không sống được thêm mấy ngày này nữa.

Sở Du Ninh không thích cảnh tượng như vậy, nhưng dưới tình huống năng lực của mình không đủ thì cô sẽ không ngu xuẩn lội mình vào.

Theo một tiếng thét chói tai vang lên, thịnh yến trong miệng Đao Sẹo Cường xem như chính thức bắt đầu, Sở Du Ninh mím môi nhìn thoáng qua, trường hợp như vậy ở trong mạt thế tùy ý có thể thấy được mọi nơi, đàn bà, trẻ nhỏ… thậm chí cô còn nhìn thấy một số người đàn ông gầy yếu.

Nhìn khuôn mặt gớm ghiếc và xấu xí của những tên dị năng giả đó, nhìn những kẻ yếu kia tuyệt vọng bất lực khóc lóc kêu gào, Sở Du Ninh thực sự cảm nhận được sự tàn khốc của mạt thế.

Đúng vậy, hành trình đi tới bây giờ của cô tuy rất gian khổ, nhưng mà so với những kẻ yếu khác thì cô rất may mắn, ít nhất… cô không lưu lạc đến tình trạng trước mắt này.

“Dừng tay!” Bỗng nhiên, một tiếng kêu sợ hãi quen thuộc vang lên, Sở Du Ninh vội vàng quay đầu nhìn lại thế mà lại thấy một hình bóng quen thuộc!

Sở Du Ninh lập tức đứng lên: “Lý Nhiên!” Cô ta không phải đang ở thủ đô cùng với Lôi Dịch sao? Sao lại có thể xuất hiện ở chỗ này? Hơn nữa… nhìn quần áo rách nát và dấu vết ái muội trên người cô ta… Sở Du Ninh không dám tin mở to hai mắt nhìn.

Ánh mắt Đao Sẹo Cường đột nhiên lóe lên: “Sao vậy? Tiểu thư quen cô ta?”

Sở Du Ninh không trả lời Đao Sẹo Cường, mà là nhìn chằm chằm Lý Nhiên, Lý Nhiên tới cùng với Lôi Dịch sao? Căn cứ Tự Do là mục tiêu của Tưởng Thanh Vũ? Không đúng…

Nhiệm vụ lớn nhất của Lôi Dịch bây giờ chính là quay lại căn cứ Chiến Lôi để giải quyết vấn đề thuốc men, vậy thì… sao Lý Nhiên lại xuất hiện ở chỗ này? Cô ta tự mình tới?

“Anh có biết cô ta là ai không!” Sở Du Ninh lạnh lùng nói: “Đó là thiếu phu nhân của căn cứ Chiến Lôi!”

Người đàn ông mặt sẹo nghe thấy lời của Sở Du Ninh cũng không sợ hãi: “Vậy thì sao, đàn bà tới căn cứ Tự Do của tôi thì đều là người của tôi, tôi muốn như nào thì sẽ như thế đó!” Nói rồi hắn tham lam nhìn Sở Du Ninh, lời này rất rõ ràng là nói cho Sở Du Ninh nghe.

Tối hôm qua người đàn ông mặt sẹo đã nghĩ kỹ rồi, một mình hắn chơi nguy hiểm vậy thì gọi thêm vài người, NP mà thôi, cũng không phải chưa từng chơi. Hắn không tin người phụ nữ này lại vẫn có thể kiêu ngạo như vậy!