Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 282




Ánh mắt giống như sát thần của Cố Đông một khắc khi nhìn thấy Sở Du Ninh cuối cùng đã có chút nhân khí, anh vội vàng lao tới, đỏ mắt nhìn làn da vốn hoàn hảo của Sở Du Ninh thì nay tràn đầy vết bầm tím.

Thật ra ở trong cái tình cảnh như rơi vào luyện ngục như này thì chỉ có chút trầy da đã là quá tốt rồi, nhưng mà… Cố Đông lại mím chặt môi, mắt tràn đầy vẻ tự trách: “Xin lỗi…”

Mắt Sở Du Ninh cũng đỏ bừng, tấ nhiên là cô cố ý, cô trừng mắt nhìn Cố Đông: “Xin lỗi thì có tác dụng sao? Nếu như anh không trốn tránh em thì sao em lại phải rơi vào tình trạng như này à! Anh có biết không, có biết không em…” Sở Du Ninh lúc trước suýt chút đã chết nhưng không có khóc thì bây giờ nước mắt rơi như mưa.

Được rồi, trong suy nghĩ của cô, phụ nữ không thể dễ dàng rơi lệ,kể cả phải rơi lệ thì cũng phải đổi được cái gì đó có giá trị.

Cố Đông nắm chặt tay, nhẫn nhịn chịu đựng nhưng cuối cùng vẫn không thể nhịn nổi đưa tay kéo Sở Du Ninh vào trong lòng ôm chặt: “Là anh không tốt, là anh sai, sau này anh… sẽ không bao giờ chạy nữa có được không?”

Có thể làm Cố Đông nói nhiều lời trong một lúc như này cũng coi như không tệ rồi, Sở Du Ninh luôn luôn hiểu được một vừa hai phải, không la lối khóc lóc, ôm chặt lấy Cố Đông, đầu nhỏ cọ cọ ở cần cổ của anh giống như đang tìm kiếm sự an ủi, cọ tới mức làm Cố Đông vừa mềm lòng vừa tự trách.

Cũng đúng lúc này tiến sĩ K mang theo một đám người trang bị vũ khí quét sạch một đường dị thú đi tới, lúc hắn nhìn thấy hai người ôm nhau thật chặt thì bước chân khựng lại.

Cố Đông là do nhận được tin của tiến sĩ K, biết Sở Du Ninh bị Cố Nam bắt, sau đó đã theo đường ven biển tìm tới được đây, còn tiến sĩ K và Diệp Thần xuất

phát từ thủ đô ngay sau khi cô bị đem đi.

Nhưng khác với cách tìm mò đường của Diệp Thần thì Sở Du Ninh thân là đối tượng thí nghiệm quan trọng của tiến sĩ K, làm sao hắn không thả cái gì đó trên người cô cơ chứ, cho nên mặc dù Diệp Thần có khả năng thuấn di thì tiến sĩ K vẫn có thể theo sát tới chậm có vài phút mà thôi.

Mà theo sát ở phía sau tiến sĩ K lại là Lục Dĩ Minh, Lục Dĩ Minh vừa nghe Sở Du Ninh xảy ra chuyện thì vội vàng buông hết mọi chuyện trong tay, hắn biết tiến sĩ K khẳng định có biện pháp tìm được Sở Du Ninh, cho nên liền da mặt dày đi theo, sự thật đã chứng minh hắn nghĩ cũng không sai.

Lục Dĩ Minh nhìn thấy Sở Du Ninh ôm Cố Đông thì nhướng mày, vì để làm cho Sở Du Ninh chú ý nên hắn cố ý ho khan một tiếng, sau đó trầm giọng nói: “Lần này dị thú công thành có liên quan tới Ngô gia, nhà bọn họ có một dị năng giả khống chế dị thú cấp 3, tuy rằng không đạt được mục đích thật sự là khống chế bọn chúng nhưng mà để khiến bọn chúng công thành thì lại không thành vấn đề, vốn dĩ kế hoạch ban đầu của bọn họ là chờ sau khi đám dị thú này ăn thịt toàn bộ người trong căn cứ này rồi rời đi thì tới đây để thu dọn tàn cục, như vậy thì có thể dùng một cái giá cực nhỏ để chiếm được căn cứ Tự Do.”

Lục Dĩ Minh vĩnh viễn đều biết thứ mà Sở Du Ninh muốn nghe nhất là cái gì, những lời của hắn quả nhiên đã thành công hấp dẫn ánh mắt của Sở Du Ninh. Ngô gia? Ngô gia cũng là một trong năm thế lực lớn ở thủ đô, trên Thẩm gia, dưới Bạch gia. Nhưng mà…

“Dị năng khống chế dị thú?” Ánh mắt Sở Du Ninh sáng ngời.

Tiến sĩ K liếc mắt nhìn Lục Dĩ Minh một cái, sau đó tầm mắt rơi xuống trên người Sở Du Ninh: “Sao thế? Thích à?” Cấp 3 đã có thể dễ dàng phá hủy một cái căn cứ… sao cô có thể không thích cơ chứ.

Lục Dĩ Minh cười, thuận thế nhìn về phía cổng căn cứ: “Vậy thì lấy cho em!” Nếu như Ngô gia đã làm ra cái chuyện lớn như này thì tất nhiên sẽ không dễ mà vứt bỏ cái căn cứ Tự Do như này, cho nên… nhất định bọn họ đang ở phụ cận của căn cứ.

Ánh mắt Sở Du Ninh hơi lóe: “Được!”

“Bọn Lôi Dịch cũng nhận được tin tức, có lẽ cũng sắp tới rồi.” Lục Dĩ Minh trầm giọng nói, tất cả mọi người lần này đến căn cứ Tự Do là vì muốn cứu Sở Du Ninh, nếu như bây giờ Sở Du Ninh không có việc gì thì tất nhiên thuận tay thâu tóm căn cứ Tự Do cũng không có gì đáng trách.

Chỉ là có chút phức tạp, Cố Đông đại diện cho Tiêu Hồn Động, Lục Dĩ Minh, Lôi Dịch đại diện cho Tưởng gia, còn có cả Ngô gia đã mưu tính tất cả…