Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 318




Sở Du Ninh cười, những người đàn ông mà cô công lược trong mấy năm nay phần lớn đều có mặt ở đây, ở trong cái phòng nho nhỏ này, là nửa giang sơn của cô. Nếu như còn có thể để cho Trần Dật chiếm tiện nghi thì cô cũng không cần tiếp tục lăn lộn nữa rồi.

Cuối cùng Sở Du Ninh cũng đã dừng động tác quay bút trong tay, quyến rũ ngẩng đầu nhìn về phía Trần Dật, khẽ mở đôi môi đỏ khiêu khích nhướng mày: “Sao cơ… không cho đấy!” Cô thanh thúy nói.

“Xì!” Trần Dật cười nhạo một tiếng: “Thấy chưa, cái gì mà báo thù cho vợ của Lôi tiên sinh cơ chứ, cái gì lấy công đạo cho phụ nữ và trẻ em cơ chứ, mục đích của người phụ nữ này từ đầu tới cuối cũng chỉ là dị năng khống chế dị thú của Viên Viên!”

Cuối cùng Trần Dật cũng đã thả lỏng, giống như đã chiến thắng trong một trận đấu, cô ta lại ngồi xuống lần nữa nhấc chân lên bắt chéo vào nhau, tiện tay châm một điếu thuốc.

“Cô cũng chỉ là cái đồ trà xanh, lão nương đây đã gặp quá nhiều rồi, cô có thể lừa gạt được cái đám đàn ông chỉ biết suy nghĩ bằng nửa thân dưới này chứ sao có thể lừa được tôi!” Nói rồi cô ta nhìn Cố Đông và Thẩm Hạo Nam lạnh lùng cười, giống như đang nói, cái thứ đồ chơi này chính là người phụ nữ mà các người yêu nhất sao? Đúng là mù mắt.

Thì ra… ngay từ đầu Trần Dật cũng chỉ là vì để chọc thủng lớp ngụy trang của Sở Du Ninh, biện pháp hiệu quả nhất đơn giản nhất để đánh bại trà xanh kỹ nữ chính là để đám đàn ông này hoàn toàn nhận ra bộ mặt thật của cô.

Đầu tiên Sở Du Ninh kinh ngạc trợn tròn mắt, sau đó cười haha, cười đến mức như hoa nở, âm thanh như tiếng chuông bạc vô cùng dễ nghe, cười tới nỗi làm mặt Trần Dật lại trầm xuống lần nữa.

Thật tốt, nếu như chỉ là trà xanh bình thường thì có lẽ thật đúng là đã bị Trần Dật tính kế thành công, nhưng Ninh Ninh của chúng ta không như vậy, cô chính là trà xanh cao cấp.

Sở Du Ninh chưa bao giờ giả vờ mình là một người tốt, cô ích kỷ, tham lam, biểu hiện dã tâm của mình từ trước đến giờ vẫn luôn rất rõ ràng, trước đây cô vì có thể sống sót mà bán đứng cơ thể của mình, làm hết khả năng của mình. Chỉ cần có cơ hội thì cô sẽ tính kế để cho cuộc sống của mình càng thêm tốt hơn, coi thường sự sống chết của người khác.

Cô chính là người như vậy, xấu xa và thẳng thắn, nhưng cũng chính nguyên nhân như này cho nên khi cô lộ một chút hảo tâm thôi cũng sẽ khiến cho người ta cảm thấy chấn động. Ví dụ như cô lạnh lùng nhìn Triệu Tiêm Tiêm tự tìm đường chết đủ các kiểu, nhưng khi cô ta sắp chết thì cô lại đưa tay kéo một lần, chính vì như vậy cho nên mới khiến cho Triệu Tiêm Tiêm thân thiết với cô như này.

Ví dụ như cô vẫn luôn tham sống sợ chết, chỉ cần nhận thấy có nguy hiểm là sẽ chạy trốn trước, chưa bao giờ để tâm đến người khác, cho nên khi cô mạo hiểm sinh mệnh cứu năm đứa trẻ kia thì tất cả mọi người lại có phản ứng là đau lòng, đau lòng cô bị thương, đau lòng vì đã phải chịu nhiều khổ cực.

Lại ví dụ như, chuyện cô cảm thấy hứng thú với dị năng khống chế của Ngô Viên Viên, cô thoải mái hào phóng biểu hiện ra bên ngoài. Ngô Viên Viên cũng chẳng phải người vô tội, dị năng khống chế dị thú hữu dụng như vậy mà nằm

trong tay mình thì chính là tốt nhất, đã có thời cơ, lý do và kỹ thuật vậy thì đoạt thôi.

Cho nên, tất cả những gì mà Trần Dật làm hôm nay đều đã trở thành một chuyện cười. Gây sự lớn như vậy cuối cùng lại thành một tên hề đi lòe thiên hạ…

Sở Du Ninh cười đủ rồi rồi chậm rãi đứng lên đi đến phía sau Cố Đông, sau đó phong cách của cô đột nhiên từ quyến rũ vũ mị trở thành nhu nhược đáng thương, đôi mắt cô ửng đỏ kéo ống tay áo Cố Đông, Cố Đông quay đầu lại nhìn cô: “Sao vậy?”

Sở Du Ninh tỏ vẻ khiếp đảm khi bị Trần Dật liếc mắt nhìn một cái, cơ thể cô đột nhiên run rẩy, lại né tránh ra phía sau, sau đó nói nhỏ xíu: “Em sợ!” Từng hành động của Sở Du Ninh giống như một đứa trẻ đang rất sợ hãi, nhưng mà… cái ngữ điệu của cô giả đến nỗi không thể giả hơn lại làm cho mọi người có chút không nói nên lời.

Nhưng chính vì hành động như vậy đã làm Trần Dật đột nhiên thay đổi sắc mặt, không phải cô ta nói Sở Du Ninh là kỹ nữ trà xanh sao? Đã vậy thì Sở Du Ninh liền làm kỹ nữ cho cô ta xem, thế nào, thích không? Đẹp không? Thỏa mãn không?