Sở Du Ninh sửa sang lại mấy thứ K đã cho thì thí nghiệm của K cũng kết thúc, hắn lượn lờ ở trước mặt Sở Du Ninh một lát, Sở Du Ninh ngẩng đầu nhìn hắn ý bảo hắn có chuyện gì thì nói đi nhưng mà hắn chỉ mặt không biểu tình mà nhìn cô.
Ánh mắt Sở Du Ninh chợt lóe, sau đó cúi đầu nhìn nhìn biểu đồ dị năng, tiếc nuối nói: “Em còn phải trở lại thủ đô, lần sau nhé!”
Sắc mặt K dùng mắt thường cũng thấy được cứng đờ…
Sở Du Ninh nói làm được, hôn một cái có lệ ở trên môi hắn sau đó rời khỏi phòng thí nghiệm không chút lưu luyến. Hừ… cho anh làm thí nghiệm này!
K trừng mắt nhìn theo hướng Sở Du Ninh rời đi hơn nửa ngày mới phát ra một âm thanh rất nhỏ “hừ” một tiếng.
Sở Du Ninh còn chưa hết tức giận, cô để cho Ngụy Tử Hân chia số dược gia cố đang có làm ba phần, để Diệp Thần mang tới cho Cố Đông và Tưởng Thanh Vũ. Chờ sau khi Diệp Thần trở về, cô vội vàng đi về thủ đô.
Dù cuối cùng loại đồ vật này vẫn phải bán nhưng vẫn cần phải nắm chặt việc tiêu thụ. Cô và Diệp Thần trở lại thủ đô không về Sở gia cũng không về Tưởng gia mà về Tiêu Hồn Động, dù sao thì nơi này mới là nơi thu thập tin tức nhanh nhất.
Làm Sở Du Ninh ngoài ý muốn chính là cô đụng phải một gương mặt xa lạ ở Tiêu Hồn Động, thấy Sở Du Ninh nhìn cô gái kia, người phụ nữ trông như đàn ông vội vàng đi tới nói: “Đây là người có dị năng biến hình mới tới Tiêu Hồn Động.”
Người có dị năng biến hình? Từ bao giờ mà người có dị năng biến hình đã đi kín đường rồi?
Nhìn ra được sự nghi hoặc của Sở Du Ninh người phụ nữ trông như đàn ông cười nhỏ giọng nói: “Đây không phải là do thanh danh của chị đã truyền khắp nơi sao, rất nhiều người có dị năng biến hình cũng muốn tới Tiêu Hồn Động, chưa kể… đây là người duy nhất còn sống mà chạy được tới nơi này.”
Sở Du Ninh liếc mắt đánh giá cô gái này từ trên xuống một lượt, nhìn cô gái này có vẻ rất thận trọng, giống như muốn đi tới chào hỏi với cô, Sở Du Ninh xoay người rời đi: “Nếu như là một người thông minh thì giữ lại kiếm tiền, còn nếu không được thông minh cho lắm… vậy thì chết cũng không đáng tiếc.” Dị năng biến hình cấp 3 ở Tiêu Hồn Động ngoại trừ việc bán sắc thì không còn lối thoát nào khác.
Người phụ nữ trông như đàn ông khựng một chút rồi vội vàng đuổi kịp bước chân của Sở Du Ninh: “Ninh tỷ, thoạt nhìn thì nha đầu này không phải là người an phận đâu.”
Sở Du Ninh dừng bước chân quay đầu nhìn về phía cô ta: “Sao vậy, sợ cô ta đoạt hào quang với tôi?”
“Xì!” Cô ta cười nhạo một tiếng: “Con bé kia làm gì có cái bản lĩnh ấy, nhưng mà con cóc bò trên chân cũng không cắn người…”
Sở Du Ninh giơ tay: “Chỉ cần không biến thành bộ dáng của tôi để tiếp khách là được rồi!” Bởi vì Sở Du Ninh rất nổi danh cho nên đám đàn ông kia vẫn luôn muốn được gặp cô, cho nên vẫn luôn tìm người có dị năng biến hình để biến thành bộ dáng của cô để phát t.iết thú tính.
Loại chuyện này nếu như ở ngoài thì cô cũng không quan tâm, nhưng là nếu xảy ra ở trong Tiêu Hồn Động thì chính là tát vào mặt cô, cho nên… tục tĩu thì vẫn cần phải nói trước.
“Yên tâm đi, bọn em sẽ canh chừng.” Người phụ nữ trông như đàn ông vội vàng nói.
Cố Đông vẫn còn ở căn cứ, Sở Du Ninh liền tự mình lên kế hoạch đấu giá dược gia cố, thú vị chính là trước kia Sở Du Ninh là người ở trên đài biểu diễn, bây giờ…
Sở Du Ninh ngồi ở phòng riêng của Cố Đông, nhìn đứa con gái có dị năng biến hình biểu diễn ở bên ngoài… cô gái có dị năng biến hình kia không biến thành bộ dáng của cô nhưng lại bắt chước màn biểu diễn nai con của cô. Dù sao cũng là gái có khả năng biến hình cho nên trường hợp còn rất nhiệt liệt.
Người phụ nữ trông như đàn ông trộm ngắm sắc mặt của Sở Du Ninh phát hiện cô có vẻ thật sự không quá để ý, cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra: “Bộ phận kế hoạch cũng là muốn có hiệu quả tốt một chút.” Dù sao thì những thứ có liên quan đến Sở Du Ninh đều rất được hoan nghênh.