Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 458




Bạch Lạc lại bị nhốt lại lần nữa, K tiêm cho Sở Du Nhàn dược chữa trị cao cấp để hắn có thể khỏe mạnh toàn đi sắp xếp hậu sự của mẹ Sở.

Đôi mắt khô khốc của Sở Du Nhàn chớp chớp: “Chị của tôi đâu?” Giọng hắn nghẹn ngào hỏi.

K mím môi: “Đi rồi.”

Sở Du Nhàn ngẩn người một lát rồi cười, không nói gì cả mà cúi đầu bế mẹ Sở lên. Lúc này Sở Du Ninh rời đi không phải trốn tránh cái gì, thật không nghĩ tới

trên đời này vẫn còn có chuyện có thể làm cô chạy trối chết.

Sau mạt thế người chết đã thành xuất hiện chuyện rất phổ biến, lúc cha chết Sở Du Nhàn cũng ở đó, còn mẹ bây giờ… tuy đau khổ nhưng đã từng có một lần kinh nghiệm cho nên Sở Du Nhàn có thể làm tốt hậu sự của mẹ Sở.

Sau đó hắn cũng không lập tức đi tìm Sở Du Ninh, mà là cẩn thận nghĩ lại chuyện này, thậm chí còn hỏi K về tình trạng lúc đó của Sở Du Ninh.

Chuyện này từ đầu tới cuối đều rất bình thường, ngay cả Sở Du Ninh cũng không lập tức giết đứa con gái kia mà thả ra kiến ăn thịt người cũng có thể giải thích một cách thích hợp, thật ra Sở Du Ninh Muốn lợi dụng cô ta để giết gà dọa khi, tức là làm mẹ Sở kinh sợ và cũng là muốn ép buộc hắn mang mẹ Sở rời đi.

Cho nên… cô đây là định không cần hắn nữa rồi đúng không?

Nghĩ đến khả năng này Sở Du Nhàn đau khổ tới mức trái tim cũng run rẩy, nhưng… hắn vẫn cảm thấy chuyện này có chỗ không đúng lắm…

Chị không đoán được là đứa con gái kia còn có hậu chiêu sao?

Thật ra lúc đó tâm Sở Du Nhàn quá loạn cho nên hắn đã xem nhẹ vấn đề này, vậy… lúc ấy chị… có nghĩ đến hay không? Tất nhiên, Sở Du Ninh tìm được đường sống trong chỗ chết, mà người hại cô lại chính là mẹ ruột của mình, vậy thì cũng rất có khả năng tâm trạng cô bị rối loạn cho nên đã xem nhẹ vấn đề này giống như hắn, nhưng mà… nếu không thì sao? Nếu như tâm trí cô đủ mạnh mẽ, phẫn nộ cũng không làm cô mất đi lý trí thì sao?

Tâm Sở Du Nhàn rất hỗn loạn, hẳn không muốn nghĩ về vấn đề rối rắm này nữa nhưng mà nhịn không được mà cứ nghĩ miên man. Cuối cùng hắn đã tự hỏi chính mình nếu thật sự là chị làm vậy thì hắn sẽ lựa chọn như thế nào? Sở Du Nhàn ở trong bóng tối ngồi suốt cả một đêm, cuối cùng cười khổ một tiếng, nhưng mà lúc cười thì trong mắt chứa một nước mắt. Cho dù như vậy… hắn tựa như không nỡ trách cô…

Nhưng không trách là chuyện của không trách, còn tình cảm… chung quy vẫn sẽ chịu ảnh hưởng…

Qua mấy ngày sau, Sở Du Nhàn mới chạy tới căn cứ Tự Do tìm Sở Du Ninh lại nghe được câu trả lời là Sở Du Ninh không rảnh!

Sở Du Ninh rất bận, gần đây dị động của thây ma càng ngày càng thường xuyên, không biết vì sao chúng nó lại bắt đầu tụ tập, càng tụ tập càng thêm nhiều, nhìn thôi cũng đã biết chuẩn bị sẽ có biến lớn.

Nhưng khác với nơi khác, bên phía Sở Du Ninh thì thành phố thây ma lớn nhất đã được Diệp Thần giải quyết, còn sót chút lại số ít thì cũng đã bị Ngụy Tử Hân hạ lệnh quét sạch, cho nên ở căn cứ khác vẫn luôn bị thây ma thỉnh thoảng quấy rầy thì ở căn cứ Tự Do vẫn là một mảnh thanh bình.

Sở Du Ninh suy đoán ra hai khả năng, một là đàn thây ma này sẽ ở hợp lực với đám hải thú để tấn công, so với số lượng lớn hải thú và thây ma thì số lượng nhân loại nhỏ bé giống như con kiến, sẽ luôn phải căng thẳng mà không thể có một phút giây thả lỏng.

Mà một cái khác chính là… hải thú xuất hiện vào ban đêm, thây ma xuất hiện vào ban ngày, như vậy sẽ thay phiên nhau tấn công, cái chờ đợi nhân loại chính là chiến đấu không ngừng nghỉ, kết quả cuối cùng của nhân loại vẫn là diệt vong như cũ…

Cho dù là nhìn từ phương diện nào mà nói thì vẫn đều là tử cục.

Đối mặt thế cục như vậy lý thuyết khảo nghiệm nhân loại mà nói đã không thể chống đỡ được nữa, lý thuyết địa cầu tinh lọc đã hoàn toàn thắng lợi. Đối mặt với những người bảo vệ môi trường và thích chờ chết thì Sở Du Ninh trực tiếp tiễn bọn họ một đoạn đường, đuổi ra vùng tường thành duyên hải trực diện đối chiến với hải thú, không chỉ có thể hoàn thành nguyện vọng của bọn họ, còn vì mọi người mà kéo dài một chút thời gian.

Không phải nói việc bảo vệ môi trường có gì là không tốt, nhưng mà… bây giờ là lúc chú ý bảo vệ môi trường sao? Giờ này khắc này điều mà mọi người có thể làm duy nhất chính là sinh tổn! Dùng hết tất cả mọi biện pháp để có thể sinh tồn!