Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 466




Trong lòng Sở Du Ninh có vô vàn câu hỏi, sắc mặt thay đổi liên tục nhưng cuối cùng vẫn bình tĩnh hỏi: “Tinh nguyên là cái gì?”

“Tinh nguyên là nguồn sức mạnh của tinh cầu, với năng lực của thuộc hạ thì không có cách nào tới được trung tâm của tinh nguyên, nhưng thuộc hạ cảm nhận được một nơi rò rỉ nguyên lực của tinh nguyên, chỉ là tinh nguyên lực ở đó có hạn, có lẽ cần thời gian hơi dài để có thể phục hồi.”

Nghe như vậy có lẽ… nơi rò rỉ tinh nguyên lực chính là phòng thí nghiệm vực sâu…

Diệp Thần hôn mê không thể sử dụng không gian thuấn di, mà nơi này lại cách phòng thí nghiệm vực sâu quá xa… Sở Du Ninh nghĩ một chút bỗng nhiên trước mắt sáng ngời, tầm mắt cô dừng ở trên người một nam thây ma trong đội quân hộ vệ: “Anh có thể đưa chúng ta thuấn di được không?”

Thây ma ở trong đội quân hộ vệ đều là cấp 10 trở lên, khẳng định tất cả đều là dị năng giả, dị năng giả không gian cũng có không ít, mà người đàn ông mà Sở Du Ninh hỏi này chính là người mạnh nhất trong số đó.

Nam thây ma không nói chuyện chỉ gật đầu, biết Sở Du Ninh nói chính là nơi rò rỉ tinh nguyên lực, sau đó lại có thêm mấy dị năng giả không gian đứng ra khỏi

hàng, bọn họ xếp thành một cái đội hình kỳ quái, sau đó sức mạnh không gian tràn ra, trong nháy mắt hai người Sở Du Ninh và ngàn thành viên đội quân hộ vệ đã thuấn di tới bên ngoài của phòng thí nghiệm vực sâu.

Có thể là bởi vì do nữ thây ma có quyền thống lĩnh nên Sở Du Ninh giống như trời sinh đã hiểu biết bản chất của ngàn thây ma này, biết trong gien của bọn họ có chứa một đoạn ký ức ngắn nên chẳng cần ai hướng dẫn cho nên ngày từ khi thức tỉnh đã biết rất nhiều thứ, giống như là ký ức truyền thừa như trong tiểu thuyết nói.

Thật ra loại ký ức ngắn này thì nhân loại cũng có, chỉ là… chưa bao giờ bị khai phá mà thôi…

Nhưng Sở Du Ninh không có thời gian nghĩ cái này, cô vội vàng ôm Diệp Thần đi tới phòng thí nghiệm vực sâu, cẩn thận đặt Diệp Thần vào trong quan tài, trong mắt hiện lên một tia phức tạp.

“Khi nào anh ấy có thể tỉnh lại?” Sở Du Ninh hỏi nữ thây ma.

“Căn cứ vào tinh nguyên lực ở nơi này có lẽ đại khái cần hơn hai tháng.” Nữ thây ma trả lời.

Sở Du Ninh hơi mím môi, đưa tay nhẹ nhàng xoa khuôn mặt của Diệp Thần, chỉ vì muốn để cho cô có nhiều cảm giác an toàn hơn thôi sao…

Đúng là phải nói Sở Du Ninh rất cảm động, nhưng… cô còn quá nhiều chuyện cần phải làm. Ở đây với Diệp Thần một đêm sau đó Sở Du Ninh nhẹ nhàng in một nụ hôn lên trán anh rồi đi ra bên ngoài phòng thí nghiệm.

Sở Du Ninh nhìn về phía đội quân hộ vệ thây ma thì nhiệt tình trong lòng tăng thêm gấp mười lần, cô chia bọn họ thành các đội theo dị năng, một tiểu đội có mười người, 50 người một trung đội, một đại đội có một trăm người. Đầu tiên Sở Du Ninh để ba đại đội ở lại phòng thí nghiệm vực sâu, một trăm thây ma cao cấp và thây ma của Diệp Thần cùng bảo vệ Diệp Thần, thuận tiện ở lại nơi này lợi dụng tinh nguyên lực để tu luyện.

Số còn lại cô chỉ để lại một phân đội nhỏ có dị năng đặc biệt, nữ thây ma và nam thây ma dị năng không gian xếp vào đó. Dư lại nàng chỉ chừa một cái đặc thù dị năng phân đội nhỏ, nữ thây ma cùng cái kia không gian dị năng thây ma đều ở. Những người còn lại thì theo đội toàn bộ rải khắp nơi trên cả nước, thử đi thu phục toàn bộ thây ma ở Hoa Hạ. Tất nhiên Sở Du Ninh cũng không biết kế hoạch thu phục có thành công hay không nhưng cô muốn thừa cơ hội hiện tại mà thử một lần.

Sở Du Ninh tin tưởng nhân loại tuyệt đối sẽ không ngồi chờ chết, cho nên bọn họ sẽ mau chóng nghĩ ra cách giải quyết cái khốn cảnh này, nếu như có thể thật sự thu phục được thây ma thì cô nhất định phải nhân hiện giờ chưa ai nhìn thấy và chưa ai quấy rồi để thu phục đàn thây ma này.

Sau khi các đội ngũ rời khỏi đây thì Sở Du Ninh lại phát hiện ra một thứ rất thần kỳ, cô có thể nhìn tình huống ở bên người thây ma thông qua đôi mắt của bọn họ, tất nhiên thời gian này rất ngắn ngủi có lẽ là do liên quan đến việc cấp bậc dị năng của cô quá thấp.

Nhưng… vậy là đủ rồi!