“Tối nay em sẽ qua.” Sau khi nói xong, Sở Du Ninh cũng không đợi đối phương trả lời, cô lập tức cúp điện thoại.
Gần đây có quá nhiều chuyện xảy ra, Sở Du Ninh bận rộn đến mức trời đất tối tăm, nhu cầu cấp bách bây giờ là thả lỏng gân cốt. Vào lúc này, cô sẽ nghĩ đến Cố Nam.
Không biết lần này Cố Nam lại mang đến cho cô điều bất ngờ gì nữa… Sau khi nghĩ đến đây, trong đôi mắt xinh đẹp của Sở Du Ninh hiện lên một tia sung sướng.
Khi Sở Du Ninh đến nơi ở của Cố Nam, lúc cô nhìn thấy ngôi miếu hoang tàn ở trước mặt, cô không nhịn được mà bước chậm lại. Cô thích thú nhìn thảo mộc ở xung quanh, từng viên gạch viên ngói, giống như cô đã về tới mạt thế trước cổ đại.
Chẳng lẽ… chủ đề lần này là Thiện Nữ U Hồn? Vậy… Cố Nam là thư sinh hay là nữ quỷ?
Nghĩ đến đây, trong lòng Sở Du Ninh dâng lên một cảm giác chờ mong, cô bước tới cửa, lặng lẽ hé mở cửa và nhìn vào bên trong.
Khi nhìn thấy cảnh tượng ở bên trong, đôi mắt của Sở Du Ninh đột ngột sáng lên.
So với cỏ dại mọc um tùm ở ngoài miếu trông rất rách nát, thì trong miếu vẫn tốt hơn rất nhiều, gần như đã được người khác tùy ý quét dọn, là thật sự rất tùy ý và qua loa, cũng chỉ tượng Phật kia là lộ ra sự sạch sẽ, còn những nơi khác thì vô cùng bụi bặm. Đặc biệt là tượng Phật có màu vàng hơi sẫm, nó không những lộ ra dấu vết loang lổ, mà trên đầu của Phật Tổ còn dính đầy mạng nhện.
Nhưng tất cả những nơi này đều không thể thu hút Sở Du Ninh, nơi thu hút ánh mắt của cô nhất vẫn là tượng Phật… Hòa thượng đang ngồi xếp bằng rất trang nghiêm!
Hòa thượng có khuôn mặt tinh xảo, hắn đang nhắm hai mắt, giống như đứa con của trời bị đánh rơi ở nhân gian, sạch sẽ tuấn tú làm cho người khác không đành lòng quấy rầy. Chỉ là… hắn lại mặc một chiếc áo cà sa màu đen có hoa văn màu vàng, chiếc áo cà sa màu đen này đã giúp đỡ và tôn lên gương mặt thanh tao cao quý của hắn, hơn nữa ngôi miếu rách nát này cũng khiến người ta bị mê hoặc không nói không nên lời…
Mà điều khiến nhịp tim của người khác đập nhanh hơn… vẫn là nốt chu sa ở giữa trán của hắn… Nốt chu sa đó đỏ tươi, dường như nó có thể mê hoặc lòng
người, lại làm cho cả người Cố Nam tăng thêm khí tức hoang dã.
Ai có thể tưởng tượng được làm thế nào mà một người có thể hội tụ các khí chất phức tạp như vậy theo ba cách khác nhau? Chỉ riêng nhìn vào diện mạo của hắn, hắn là thánh tăng từ bi, nhưng hắn lại mặc áo cà sa màu đen, điều này khiến hắn lại biến thành thánh tăng tà ma, mà khi nốt chu sa chiếu vào mi mắt của cô thì hắn đích thực là một yêu tăng!
Ba loại khí thế phong cách mạnh mẽ như vậy lại dung hợp thành một cơ thể, điều này đã khiến người khác không thể dời tầm mắt, nhưng trên cổ của hắn còn cố tình buộc một chiếc xiềng xích màu đen và có hoa văn màu đen phức tạp…
Giống như kiểu người đàn ông cao quý phức tạp và thần bí, lại bị một người phụ nữ háo sắc thô tục cầm tù ở đây để tận tình chơi đùa cùng cô…
Sở Du Ninh hơi mím môi, d*m huy*t của cô lại co rút một cách khó nhịn, chân của cô cũng hơi nhũn ra.
Quả nhiên lần nào Cố Nam cũng không làm cho cô thất vọng! Chỉ một cái liếc mắt này mà cô đã lập tức ướt đẫm… Sở Du Ninh đẩy cửa ra, đồng thời kích động dị năng, quần áo trên người cô đã biến thành một chiếc váy lụa cổ phong màu đen gợi cảm, chiếc váy khoét ngực lộ eo. Cô uốn éo chiếc eo thon thả, khi cô chuyển động tay chân, tiếng leng keng sẽ vang lên giống như chiếc lục lạc bị kim loại va chạm, trông cô giống như d*m nữ tu chân chuyên dựa vào dương khí để tu luyện.
Tại của Cố Nam khẽ động, hắn không mở mắt ra, nhưng cơ thể của hắn lại lộ ra sự căng cứng.
Sở Du Ninh thực sự đoán được giả thiết lần này của Cố Nam thông qua trạng thái của hắn, có lẽ là hắn đã bị cô nhốt ở đây một khoảng thời gian, nhưng có thể là để thỏa mãn ham muốn chinh phục của chính mình, mà cô đã chậm chạp không hoàn toàn nuốt hắn vào trong miệng.
Vậy thì hôm nay… nên là kỳ hạn cuối cùng…
Không thể không nói, ở phương diện này, Sở Du Ninh và Cố Nam đều là tâm linh tương thông, chỉ dựa vào dấu vết để lại, là cô đã có thể nhanh chóng đoán ra ý tưởng của Cố Nam, sau đó cô nhanh chóng tiến vào trạng thái.