Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 536




“Có lẽ cô vẫn chưa tận hưởng cảm giác làm t.ình ở giữa háng của Phật Tổ! Nhất định là khi tên nhóc Phật tử kia của cô tỉnh lại thì sẽ bị hù chết!” Hòa thượng cười nhe răng, mang theo dáng vẻ bất cần.

Lúc sau hắn đột ngột rút côn th*t ra, nhưng hắn không rút ra toàn bộ, sau khi rời khỏi miệng tử c*ng thì hắn lại đột ngột đâm vào, tuy côn th*t của hắn chỉ đâm vào một đoạn ngắn, nhưng những viên thịt ở trên đó cũng đủ nghiền ép từng ngóc ngách trong d*m huy*t của Sở Du Ninh.

Sau khi trải qua cao trào hai lần, thì d*m huy*t của Sở Du Ninh đã bị thao đến mức mềm nhũn, vừa mềm vừa ướt, nó còn trở nên nóng bỏng hơn, mặc kệ hòa thượng ngược đãi nó như thế nào, thì nó đều nhiệt tình quấn lấy côn th*t, cho dù bản thân nó tràn đầy vết thương thì nó cũng không chịu nhả ra.

Hòa thượng vừa thao không biết mệt mỏi, vừa duỗi tay chạm vào cúc huy*t của Sở Du Ninh, Sở Du Ninh co giật, dường như cô muốn chống cự, nhưng cô lại không có sức để giơ tay lên.

Hắn lướt qua d*m dịch ở giữa háng của hai người, sau đó hắn sờ lung tung ở trong cúc huy*t, hắn cũng không làm màn dạo đầu, hắn trực tiếp đâm ngón giữa dính đầy d*m dịch vào cúc huy*t.

Sở Du Ninh đã chịu đủ kích thích nên cô chạy trốn về phía trước theo bản năng, nhưng đúng lúc hòa thượng rút côn th*t ra và đâm mạnh vào, lần này hắn kéo theo cơ thể của Sở Du Ninh, trực tiếp đâm ngón giữa vào trong thân thể của cô.

“Ưm…” Sở Du Ninh không nhịn được mà rơi nước mắt, cô chưa từng bị người ta thao quá đáng như vậy, liệu cô có bị hắn thao chết hay không? Nhưng khoái cảm lại làm cho tầm mắt của cô càng ngày càng trở nên mơ hồ, cô không nhịn được mà hé miệng rên rỉ ê ê a a.

Vốn dĩ cô cũng muốn rên rỉ lớn tiếng hơn để tống sự sợ hãi và dục vọng ở trong lòng ra ngoài, nhưng bị thao một lúc lâu đã khiến cô trở nên vô lực, cô chỉ có thể phát ra những tiếng rên giống như con mèo con.

Sau khi nhìn thấy Sở Du Ninh há miệng ngậm miệng giống như con cá, một ngón giữa khác của hắn lại duỗi vào trong miệng cô, trêu chọc đầu lưỡi mẫn cảm của cô.

Ba nơi đều truyền đến khoái Oản khác nhau trong cùng một lúc, điều này kích thích cơ thể của Sở Du Ninh ở trên căng chặt, dưới sự tấn công của từng đợt khoái cảm đang xông lên đầu, thì miệng của tử c*ng đột ngột thả lỏng, lũ lượt tiết ra d*m dịch, Sở Du Ninh bị thao đến mức triều xuy.

Cùng lúc này, hòa thượng cũng đạt tới thời khắc mấu chốt, tốc độ của hắn đột ngột tăng lên, hai bàn tay của hắn cũng không nhàn rỗi, chia ra thao loạn điên cuồng ở trong miệng và cúc huy*t của Sở Du Ninh, mãi đến khi hắn sắp bắn, hắn đột ngột rút côn th*t ra ngoài, hắn cũng không kìm nén và tùy tiện để cho nó bắn t*nh lung tung, tinh d*ch đặc sệt bắn đầy trên mặt và trên cơ thể của Sở Du Ninh, sau đó tinh d*ch còn bắn lên tượng Phật.

Trong thời gian xuất tinh lâu dài, khí thế trên người hòa thượng dần dần trở nên thanh tịnh sạch sẽ, những viên thịt trên côn th*t cũng chậm rãi biến mất, nhan sắc của hắn lại trở về dáng vẻ mịn màng một lần nữa.

Khi dư âm cao trào tan đi, cuối cùng hòa thượng cũng mở mắt ra, mà khi hắn nhìn thấy cảnh tượng ở trước mặt, nhìn thấy tinh d*ch trên tượng Phật, chân hắn đột nhiên trở nên mềm nhũn, suýt nữa hắn đã ngã xuống khỏi tượng Phật.

Sở Du Ninh cũng bật cười thành tiếng, cô duỗi tay ôm lấy cơ thể của Cố Nam, hai người chậm rãi di chuyển rơi xuống mặt đất, Sở Du Ninh thuận thế nhào vào trong ngực của Cố Nam, cô ngẩng đầu mỉm cười nhìn Cố Nam, trong lòng cô tràn đầy niềm vui, cô hôn lên cằm của hắn: “Không tồi, rất sung sướng…”

Cố Nam hơi nín thở, hắn thu hồi cách hoá trang Phật tử, hắn nhìn Sở Du Ninh bằng ánh mắt sâu sắc, nhưng hắn không hề nói lời nào.

Trong hai người bọn họ cũng không ai nói đến chuyện rời đi, bọn họ ôm đối phương và chậm rãi khôi phục sự chấn động ở trong thân thể.

Mãi đến khi…

Một tiếng vang lớn truyền đến, ngôi miếu hoang ngột ngột lung lay, cánh cửa lớn đã bị phá vỡ thành một cái động lớn, cái động đó nối liền với đường hầm ở dưới lòng đất, Sở Du Nhàn bước ra với gương mặt u ám.

Sở Du Nhàn liếc nhìn cách sắp xếp của ngôi miếu đổ nát, sau đó hắn nhìn những dấu vết chẳng chịt ở trên người bọn họ, lồng ngực của hắn không ngừng phập phồng, “Rất biết cách chơi!”

Sở Du Ninh không quan tâm, cô liếc nhìn Sở Du Nhàn: “Em tới đây làm gì!” Cô vừa được đút no, toàn thân lộ ra vẻ thoả mãn.

Sở Du Nhàn nghiến răng, hắn biết cô không sợ hắn! Hắn cười lạnh lùng, sau đó hắn quay đầu lại và rướn cổ rống lên: “Anh rể, chị tôi hỏi anh tới đây làm gì!”

Một tiếng anh rể này đã khiến cho cúc huy*t của Sở Du Ninh trở nên căng thẳng, cô vội vàng ngồi thẳng dậy, ai tới?

Sau khi nhìn thấy rõ bóng người K bước ra từ trong bóng đêm, trong lòng Sở Du Ninh lập tức trầm xuống, xong đời rồi… Xem ra… mấy ngày này cô sẽ không thể xuống giường …