Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 67




Trong tình huống bình thường thứ này thật sự có thể dọn dẹp tốt, chỉ là mất thời gian, nhưng…. những con thây ma còn lại đều là thây ma cấp cao, thấy em trai của mình chết liền nổi giận, kêu lên ngao ngao, nhìn tình huống này, đại khái quân tiếp viện không lâu nữa sẽ đuổi tới.

Nếu là trước đây Triệu Tiêm Tiêm có thể thu xe vào trong không gian, mọi người lại đi bộ băng qua bụi tùng gai, như vậy tuy rằng không có xe để tiến lên nhanh chóng, nhưng cũng không chậm đến mức tốn nhiều thời gian, nhưng hiện tại thì không được, đằng sau còn có 1 đoàn xe dài.

“Dị năng hệ băng đóng băng một đoạn đường, dị năng hệ thổ ở trên mặt đường đó phủ lên một tầng cát. Đội ngũ sắp xếp từ hai hàng thành bốn hàng, chúng ta mau chóng rời khỏi nơi này.” Lôi Dịch quay cửa kính xe xuống nhìn nhìn, trầm giọng đưa ra mệnh lệnh.

Sở Du Ninh nhìn nhìn bên ngoài, ngoan ngoãn từ trên người Lôi Dịch đứng lên, để tránh ảnh hưởng đến việc hắn chỉ huy, không chỉ như thế, cô đã biến trở lại bộ dạng xấu xí kia.

Sở Du Ninh như vậy càng làm cho Lôi Dịch cảm thấy thân thiết, thường ngày cô đều trách mỗi người rất xa, chưa bao giờ ở trước mặt những người đàn ông khác trong đội biểu hiện ra cảm giác tồn tại, thời điểm biến trở lại bộ dạng xấu xí này giống như một con ngỗng ngu ngốc, một chút quyến rũ của phụ nữ cũng không nhìn thấy, như vậy dịu dàng, quyến rũ đến mê người của Sở Du Ninh chỉ là của một mình hắn, chỉ có hắn mới có thể nhìn thấy.

Cảm giác thỏa mãn thật lớn làm khóe miệng hắn cong lên “Ngoan ngoãn trốn ở trong xe, anh đi xuống nhìn xem.”

Sở Du Ninh ngoan ngoãn gật gật đầu, thuật tay đội mũ áo choàng lên.

“Đội trưởng, dị năng hệ băng đóng băng không được, ngay cả dị năng của phó đội trưởng đều không được! Các anh em dùng đất trực tiếp vùi lấp, nhưng bụi gai đó chạm đến đất liền sinh trưởng nhanh, chỉ có dị năng hệ hỏa mới có thể thiêu hủy chúng nó, nhưng tốc độ quá chậm. không đợi đốt xong thì thây ma cũng tới rồi!”

Lôi Dịch cau mày lại “Vậy đốt, dị năng hệ hỏa đốt bụi gai, hệ kim thì ở hai bên xây tường, đề phòng thây ma đến đây, địa điểm không có bụi gai sẽ dùng băng và đất, trước tiên bảo vệ đoàn xe tới đây!”

Khi mà mọi người đang làm việc của chính mình có trật tự đâu vào đấy, sắc mặt Lục Dĩ Minh đột nhiên thay đổi “Có một số lượng lớn thây ma đang đến đây, rất nhiều, tôi không thấy được hết….”

Lôi Dịch nghe vậy sắc mặt đột nhiên thay đổi “Lại đến!” Nói xong liền nghiên cứu bản đồ “Phía nam có một thành phố lớn, đi qua thành phố chính là căn cứ Cao Dương!”

Xuyên qua thành phố…. Ánh mắt Sở Du Ninh hơi hơi lóe lên, sẽ không phải là thành phố của thây ma cao cấp hệ tinh thần kia đi…. Tám phần là đúng rồi, ngoại trừ nơi đó làm gì còn thành phố lớn nào.

Cao cấp thây ma kia còn ở đó không? Hay là đã mang theo người yêu đến địa phương khác sinh sống!

Cẩn thận tính khoảng cách từ căn cứ Chiến Lôi đến căn cứ Cao Dương xa như vậy, thây ma cao cấp chính mình đi còn tốt, chứ mang theo một người phụ nữ còn không có xe thì không thích hợp lặn lội đi đường xa, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hắn chắc hẳn là không còn ở kia.

Nhưng… Sở Du Ninh luôn có loại dự báo không tốt.

Sở Du Ninh xuống xe lôi kéo tay áo Lôi Dịch khiếp đảm nói “Đừng đi, nguy hiểm….”

Thấy cô như vậy Triệu Tiêm Tiêm không khỏi nghĩ tới thời điểm ở ngọn núi vô danh kia, cô cũng ghê tởm như thế này nói cái gì mà sợ hãi muốn chết, nguy hiểm!

Lần đó dường như cũng không có phát sinh chuyện gì cả, không thấy cô ta cùng với dị năng biến hình vẫn còn sống sót hay sao.

“Ninh Ninh nói rất đúng, chúng ta sẽ mang theo giáo sư Lý đi căn cứ Cao Dương trước mời cứu binh đến đi!” Triệu Tiêm Tiêm trầm giọng nói.

Cô nói như vậy khi nào? Sở Du Ninh khiếp sợ nhìn Triệu Tiêm Tiêm, âm thanh nói chuyện của cô rất nhỏ, ngoại trừ Lôi Dịch thì ai cũng không nghe thấy được, mà Triệu Tiêm Tiêm lớn tiếng lêu lên, người xung quanh tất cả đều nghe được. Từng ánh mắt lạnh như băng đều dừng lại ở trên người Sở Du Ninh.

Ánh mắt Sở Du Ninh hơi hơi lóe lên, đủ tàn nhẫn, muốn làm cho cô khiến người tức giận. Lúc này cho dù Lôi Dịch muốn giải thích cũng sẽ không có người nào tin.