Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 8




Cơ thể của hắn vẫn còn hoàn chỉnh, thậm chí cũng không có vết thương trên người. Nương theo ánh sáng, Sở Du Ninh thấy được khuôn mặt của hắn, cũng không tệ lắm, gương mặt kiên nghị của hắn có những đường nét sâu đậm kiểu châu Âu, mái tóc đen và đôi mắt đen trên làn da tái nhợt không hề có chút huyết sắc khiến anh ta tựa như quỷ hút máu trong truyền thuyết ở châu Âu…..

Có lẽ hắn không phải là người Hoa, mà kể cả là phải thì khẳng định cũng là con lai.

Sau khi thây ma đứng lên, hắn cứng đờ quay đầu nhìn về phía cô, Sở Du Ninh giống như nghe được âm thanh lách cách khi hắn chuyển động cổ. Trên mặt thây ma không có biểu tình gì nhưng hắn lại vươn tay về phía cô. Sở Du Ninh muốn chạy nhưng trực giác nói cho cô biết ngàn vạn lần không thể làm như vậy.

Cô trơ mắt nhìn cánh tay lạnh băng cứng đờ của thây ma vỗ trên mặt mình, còn cẩn thận xoa xoa vài cái. Sau đó tầm mắt của hắn di chuyển từ khuôn mặt xuống chỗ ngực cô.

Cho dù là cái gương mặt kia cứng đờ không có biểu tình gì thì Sở Du Ninh vẫn nhìn ra được sự tò mò từ trong ánh mắt của hắn. Sở Du Ninh bỗng nhiên có một suy nghĩ quỷ dị, cái con thây ma cao cấp này không phải là cũng đang xem cô như một thây ma cao cấp đó chứ? Chưa kể tới cái bộ dạng hiện tại bây giờ của cô đúng là rất giống, chỉ là không có năng lực mạnh tới mức biến thái như của con thây ma cao cấp này thôi.

Lúc Sở Du Ninh còn đang tự hỏi thì thây ma đó đã xé rách quần áo của cô… lúc này Sở Du Ninh rốt cuộc cũng nhịn không được trốn về phía sau theo bản năng. Thây ma cao cấp đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía cô, tròng mắt lạnh băng giống như có thể khiến người ta hóa thành tro tàn, quá khủng khiếp, dọa Sở Du Ninh sợ hãi đến mức cả người không dám nhúc nhích.

Thấy cô đã thành thật, thây ma giống như đã cảm thấy vừa lòng, hắn tiếp tục cúi đầu nhìn ngực cô, ngón tay của hắn móc chỗ bên cạnh cái áo ngực, giống như không hiểu đây là cái gì nhưng mà không hiểu cũng chẳng sao, móng tay hắn cào một cái đã làm rách đôi áo ngực của cô.

Sở Du Ninh có cặp vú rất lớn, cái áo ngực vừa rách thì cặp vú trắng nõn to lớn bật ra ngay lập tức, thây ma giống như cảm thấy ngạc nhiên, hắn duỗi tay sờ vào chúng, phát hiện móng tay mình quá dài liền rụt móng về. Lúc bàn tay lạnh băng cứng đờ kia sờ vào ngực của cô thì Sở Du Ninh nhịn không được mà run rẩy, vừa vì lạnh vừa vì sợ hãi, thật là đáng sợ, cô thế mà lại đang bị một con thây ma cao cấp sờ ngực.

Cao Dương vẫn luôn rất thích cặp vú lớn của Sở Du Ninh, luôn nói chúng nó vừa lớn vừa mềm lại còn rất co dãn. Thây ma giống như cũng rất kinh ngạc với xúc cảm mà chúng nó mang tới, hắn vừa bóp vừa niết càng ngày càng mạnh tay hơn.

“A…..” Sở Du Ninh nhịn không được rên rỉ thành tiếng, vừa đau vừa sướng. Thực ra thân thể của cô đã bị Cao Dương khai phá hai năm, đã mẫn cảm tới mức không thể mẫn cảm hơn, thây ma mới nhéo vài cái tiểu huy*t của cô đã dâng lên cảm giác ngứa ngáy, theo sát đó chính là cảm giác trơn trượt. Thôi được rồi… cô ướt, là bị một con thây ma sờ tới mức ướt…

Nhưng mà Sở Du Ninh căn bản cũng không dám xem xét những biến hóa của thân thể, cô rất sợ con thây ma cao cấp trước mặt này một ngụm ăn thịt cô luôn. Liệu hắn có thể đột nhiên đập vỡ đầu cô rồi đào tinh hạch ra hay không? Không phải nói thây ma cao cấp cũng thích đào tinh hạch của thây ma khác để thăng cấp sao?

Thây ma sờ soạng trong chốc lát, giống như rất kích động, hắn lại ngẩng đầu lên nhìn Sở Du Ninh, tựa như đang dò hỏi cái gì đó.

Sở Du Ninh đã bị dọa tới mức run bần bật, cô rất muốn biến thành một con sâu để chạy trốn, nhưng chỉ sợ chưa chạy nổi vài bước đã bị hắn dẫm chết. Cái dị năng gân gà* này của cô nếu không bị phát hiện thì có thể nói là vô địch, một khi đã bị phát hiện thì chính là một con kiến có thể bị nghiền chết bất cứ lúc nào. Lúc Sở Du Ninh cảm thấy hết sức tuyệt vọng thì thây ma đã mất đi hết sự kiên nhẫn dùng tay đẩy cô ngã ở trên giường, mặt Sở Du Ninh tràn đầy kinh ngạc, trơ mắt nhìn hắn xé nát quần và quần lót của mình…

(*gân gà: yếu)