Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 94




Cái này…… Cẩu nam nhân! Sở Du Ninh oán hận nghiến răng nhưng Cao Dương cũng đã bị mê hoặc.

đầu v* mềm mại và cái lạnh của kim loại hoà quyện vào nhau tạo ra một loại cảm giác đặc biệt khiến cho Cao Dương mê muội liếm láp. Một bên đầu v* khác cũng không bị vắng vẻ, ngón tay nóng bỏng vừa kéo nhẹ núm v* vừa mân mê lớp thịt non mềm ấy.

Một bên là bàn tay to ấm áp khô ráo, một bên là mỗi lưỡi ướt át nóng bỏng, ở giữa còn kèm theo cái lạnh của kim loại, chỉ một lát sau giữa hai chân Sở Du Ninh đã ướt đến rối tinh rối mù.

Cao Dương ăn xong bên trái lại sủng hạnh bên phải, mà lúc hắn đùa bỡn đầu v* bên trái, nước miếng trên đó ướt át lại mang đến một loại xúc cảm khác. Cảm xúc của Cao Dương tăng vọt, theo bản năng hung hăng chọc chọc hạ thân vào tiểu huy*t của Sở Du Ninh.

“A!” Côn th*t của Cao Dương quá cứng, tiểu huy*t của cô còn có cái xích kim loại va chạm mạnh mẽ làm Sở Du Ninh nhịn không được kinh hô ra tiếng, sợ thịt non trong tiểu huy*t bị côn th*t cùng xiềng xích đùa hỏng.

Tiếng kêu kiều mị của Sở Du Ninh hấp dẫn Cao Dương chú ý, hắn chậm rãi hạ người xuống, gập hai chân của Sở Du Ninh lên làm lộ ra cửa miệng tiểu huy*t lầy lội và xiềng xích đã sớm bị tẩm ướt ở bên trong. Cao Dương nhịn không được liếm vào nó, hương thơm quen thuộc làm côn th*t của hắn càng nóng càng cứng, một mùi khét bỗng nhiên từ đâu truyền đến, hoá ra là côn th*t của hắn đã đốt cháy quần áo thành tro bụi, côn th*t dữ tợn diễu võ dương oai nhô ra từ trong quần áo.

Nhưng dù vậy Cao Dương vẫn không sốt ruột, hắn liến một lúc, đầu lưỡi quyến luyến liến mot ở trên hạt châu nhỏ, cuối cùng mới miễn cưỡng ngẩng đầu lên, ngón tay linh hoạt nhéo nhéo hạt châu nhỏ đã bị đùa bỡn sưng to lên “Lần này anh tự mình đeo cho em?” Cao Dương nóng nảy thô bạo hỏi.

“Không cần!” Sở Du Ninh kinh ngạc sợ hãi đột nhiên ngồi dậy từ trên giường, cô nắm lấy cánh tay đầy cơ bắp của Cao Dương, mắt long lanh ánh lệ tỏ vẻ cầu xin lắc lắc đầu “Em…..” Cô cắn cắn môi “Em biến thành nhân ngư cho anh có được không?”

Cao Dương nhìn cô, trong mắt hắn hiện lên một tia sáng thắng lợi, hắn rất thích nhìn bộ dáng rưng rưng khuất phục của cô. Vì để tiện cho Sở Du Ninh, Cao Dương bỏ phần xích nửa người dưới của cô, trơ mắt nhìn hai chân của Sở Du Ninh chậm rãi biến thành một cái đuôi cá vừa dài vừa to.

Đuôi cá là màu tím chuyển dần màu lam, gần chỗ thắt lưng là màu xanh băng giá, càng xuống dưới màu sắc cành đậm, đến tận chỗ đuôi cá đã thành màu xanh thẳm giống như biển rộng, đuôi cá nhẹ nhàng động, vẩy cá lại hiện lên từng tia ánh sáng tím đẹp tới mức giống như một nàng công chúa được trang điểm bằng những vì sao trên bầu trời. Lúc này tóc của Sở Du Ninh cũng biến thành màu xanh lam đậm sáng lấp lánh, khi mái tóc lay động còn có ánh bạc lóng lánh như được tinh quang điểm lên.

Hai người ở bên nhau lâu như vậy tất nhiên cũng đã thử người cá play, nhưng màu xanh lam sâu thẳm thần bí như vậy lại là lần đầu tiên thấy. Không thể không nói, Sở Du Ninh quá khéo léo khi có thể cho những người đàn ông cảm nhận được sự mới mẻ.

Quả nhiên Cao Dương đã vội vàng không chờ nổi duỗi tay ôm chặt eo của Sở Du Ninh, đến cả quần áo cũng không kịp cởi trực tiếp đưa côn th*t chọc vào chỗ vị trí quen thuộc, nhẹ nhàng thăm dò.

Sở Du Ninh không biết nhân ngư có tiểu huy*t hay không nhưng cô có, cho nên chỉ có thể dựng một đường thẳng đứng ở vị trí tiểu huy*t của mình. Đường thẳng này đúng thật sự là một đường thẳng, nó cần phải nhẹ nhàng và kiên nhẫn mới có thể chậm rãi mở ra.

Mồ hôi của Cao Dương túa ra nhưng hắn vẫn kiên nhẫn dùng quy đ*u nóng bỏng cháy nhẹ nhàng cọ, nghiền ma, đầu óc của hắn mãn đầu óc tất cả chỉ là tìm cách mở ra thật nhanh sao còn có thể nhớ tới việc Sở Du Ninh đội nón xanh cho hắn.

Rốt cuộc hắn không ngừng nỗ lực đã có kết quả, cái đường đó vừa ướt vừa mềm, Cao Dương chờ không nổi dùng hết sức đâm vào.