Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tận Thế: Xuyên Việt Giả.

Chương 70: Nhiệm Vụ Thăng Cấp 1.




Chương 70: Nhiệm Vụ Thăng Cấp 1.

Ban đầu Trương Thành Công nghĩ rằng học sinh của ông không nhiều. Ai ngờ tới khi đi mới biết toàn bộ người sống sót ở trên sân thượng ngoại trừ nhóm của hắn ra thì đều là học sinh của ông hết. Kể cả những người đầu hai thứ tóc, răng không còn mấy viên cũng là học sinh của giáo sư Park Hang Seo luôn.

Trương Thành Công không biết rõ thân phận của giáo sư Park Hang Seo rốt cuộc là gì. Nhưng nhìn những người ở đây kính trọng ông cũng đủ nói lên vài điều. Và cũng để lấy lòng giáo sư Park Hang Seo, Trương Thành Công quyết định đem toàn bộ đồ hộp của mình tặng hết lại cho ông. Ở cái thời điểm thiếu thốn thức ăn như hiện tại thì hành động của hắn rất được lòng giáo sư Park Hang Seo và các học sinh của ông.

Đến giờ cơm tối. Nhóm Trương Thành Công tụ tập ở một chỗ ăn bánh mì kẹp thịt muối. Lee Min Ho sau khi xử lý xong công việc với giáo sư Park Hang Seo xong cũng chạy lại. Lee Min Ho cầm tới hai lon bia, anh ta bật mở một lon bia đưa cho Trương Thành Công rồi nói: “Giáo sư Park Hang Seo đã liên lạc được với q·uân đ·ội. Khoảng hai mươi ngày nữa sẽ có t·rực t·hăng c·ứu hộ tới nơi này.”

Trương Thành Công nhận lấy lon bia uống một hớp xong không khỏi cảm thán: “Hai mươi ngày sao? Trùng hợp như thế?”

“Tôi cũng không ngờ được lại có nhiều sự trùng hợp như vậy. Xuyên việt giả các cậu đúng thật là thần bí.” Lee Min Ho cũng uống một hớp bia đáp.

“Về chuyện kiếm thức ăn. Cậu đưa cho chúng tôi số lượng đó đầy đủ để duy trì cho tới khi cứu hộ tới rồi.”

“Sẽ không cần phải mạo hiểm lục soát căn hộ kiếm đồ ăn nữa, thay vào đó chúng ta sẽ có thể làm những việc khác cần thiết hơn…”

Trương Thành Công vừa uống bia vừa ngồi lắng nghe Lee Min Ho nói chuyện, bỗng nhiên anh ta nhớ ra chuyện gì đó xực hỏi: “ À đúng rồi. Giáo sư Park Hang Seo nói muốn bắt một con zombie lên để nguyên cứu. Cậu có biết gì về chúng không?”



“Zombies sao?” Trương Thành Công đặt lon bia xuống nghiền ngẫm một lát rồi nói: “Ở thế giới của tôi. Lúc đó cũng là ở trong một tòa chung cư, đám zombies giống như là tự nhiên sinh ra vậy. Theo tôi biết thì đó là do một loại năng lượng của bản thân thế giới đó sinh ra. Năng lượng này nhằm thúc đẩy tiến hóa cho các sinh vật sống.”

Lee Min Ho cắt lời nói: “Tôi thì lại không nghĩ như vậy. Thế giới này cũng giống như một cơ thể sống vậy. Nó đang mắc bệnh, một căn bệnh khiến nó phải tự làm ra điều gì đó để chữa trị cho bản thân.”

“Ý anh nói tôi là căn bệnh của thế giới này. Tôi đã nói bản thân tôi cũng chỉ là n·ạn n·hân thôi!” Trương Thành Công có chút men say hơi gắt lên.

“Không không… cậu đừng hiểu lầm ý của tôi.” Lee Min Ho giải thích: “Tôi đã hồi tưởng lại các sự kiện trong lịch sử rồi liên kết chúng lại với nhau và phát hiện ra nhóm xuyên việt giả các cậu giống như là liều thuốc chữa bệnh vậy.”

“Là vậy sao…” Trương Thành Công bình tĩnh lại đáp. “Tôi cũng không biết, chỉ là nhiệm vụ thôi. Hoàn thành liền trở về, chẳng ai liên quan tới ai nữa.”

Lee Min Ho không tiếp tục nói chuyện nữa mà cầm lon bia lên uống một hớp lớn. Mấy người xung quanh ngồi nghe được những điều không nên nghe, nhưng lại không có đứng lên đi chỗ khác mà vô tình hay cố ý đều ngồi hơi nhích lại gần. Đặc biệt là Ha Ji Won, lúc này cô đã ngồi sát cạnh Trương Thành Công.

Ha Ji Won không nhịn được kéo tay Trương Thành Công hỏi: “Oppa, anh sẽ rời khỏi nơi này sao?”

Thực sự Trương Thành Công không muốn bàn luận chuyện này, hắn ghét phải nói lời từ biệt. Nhưng từ lúc trở thành một xuyên việt giả thì toàn bộ nhân sinh của hắn đã buộc phải làm quen với điều đó.



Trương Thành Công nhẹ gật đầu một cái coi như trả lời Ha Ji Won. Hắn cũng không thấy được Ha Ji Won nói gì mà chỉ cảm nhận được bàn tay mình bị cố nắm chặt hơn giống như chỉ hơi buông lỏng ra sẽ mất đi một thứ vô cùng trọng yếu. Lee Min Ho nhìn thấy hai người sầu muộn như vậy cũng không có tiếp tục ở lại làm bóng đèn. Anh ta chào một tiếng rồi đứng dậy đi tìm giáo sư Park Hang Seo...

Ngày hôm sau.

Ha Ji Won cùng mấy nam thanh niên ném xác zombies xuống dưới sân. Mặc dù cảm thấy làm ác, nhưng không thể không thanh lý xác c·hết zombies được. Nếu để lại hành lang, không nói tới vấn đề d·ịch b·ệnh, ngay cái mùi tử thi nồng nặc cũng đủ t·ra t·ấn hệ hô hấp rồi. Hơn nữa ném xác zombies xuống bên dưới sân sẽ giúp thu hút đám zombies bu lại tranh c·ướp, làm giảm đi một phần số lượng zombies hiện có trên các tầng của chung cư.

Làm xong, nhóm bọn họ tiếp tục đi kiểm tra các căn hộ xung quanh, thu thập rồi vận chuyển vật tư lên sân thượng.

Ở Tuyết Quốc người dân không giống như bà con cô bác ở Lạc Quốc ưa thích tích trữ đồ ăn ở trong nhà. Ngoại trừ gạo, mì tôm và đồ đóng hộp có thể để thời gian dài, còn lại các thực phẩm khác do mất điện đều đã ôi thiu.

Rất nhanh lại đến giờ cơm trưa. Sáng nay không phát hiện ra người sống sót, Lee Min Ho cùng với mấy học sinh của giáo sư Park Hang Seo lúc này vẫn đang giải phẫu con zombies mà Trương Thành Công cố gắng bắt sống trước đó. Giáo sư Park Hang Seo cũng đã giải phẫu qua vài xác zombies đ·ã c·hết rồi mới đánh chủ ý tới một con zombie còn sống. Bởi vì con zombie vẫn còn sống cho nên Lee Min Ho đã phải sử dụng rất nhiều công cụ để khống chế nó.

Trương Thành Công nhìn mấy người chăm chú vây quanh bàn giải phẫu nghiên cứu quên cả nghỉ ngơi chỉ biết lắc đầu than thở. Mấy ngày nay hắn vừa học taekwondo vừa học các loại tri thức toán lý hóa đều không có thời gian đi săn g·iết zombies để kiếm tinh thể năng lượng cho Ha Ji Won.

Thời gian nhiệm vụ kết thúc càng lúc càng gần. Tiếp qua một ngày nữa là Trương Thành Công có thể trở về thế giới của mình. Lúc này hắn ngồi ăn trưa cùng Ha Ji Won mà trong lòng ngổn ngang đủ loại cảm xúc.



Ha Ji Won thấy Trương Thành Công chỉ ăn mỗi cơm trắng bèn gắp cho hắn một miếng sườn xào chua ngọt nói: “Oppa ăn thịt nè.”

Trương Thành Công giật mình bừng tỉnh vội nói tiếng cám ơn sau đó bắt đầu cắm cúi ăn cho xong bữa trưa.

Hôm nay có cơm trắng, sườn xào chua ngọt, canh thịt bò... toàn là những món ăn chỉ suất hiện vào các dịp đặc biệt trên mâm cơm người Tuyết Quốc. Đừng thấy trên ti vi các diễn viên ăn uống một bàn toàn đồ ăn như vậy mà lầm tưởng, thực ra người dân nơi đây sinh hoạt vô cùng tiết kiệm. Còn về sâu xa hơn thì phải tự bản thân sinh hoạt trải nghiệm mới hiểu được.

Trương Thành Công và Ha Ji Won đồng thời ăn xong, hoặc có lẽ là thấy hắn buông đũa xuống thì cô cũng đứng lên theo. Ở trên sân thượng có một khu vực có mái che do chủ đầu tư xây dựng làm khuôn viên đã biến thành nơi ngủ nghỉ của những cư dân còn sống sót. Trương Thành Công có một góc nhỏ thuộc về bản thân ở nơi này, hắn trở lại chỗ của mình rồi lấy một quyển sách hóa học ra ngồi đọc, bầu bạn bên cạnh là Ha Ji Won.

Ha Ji Won đang ngồi ôm gối bỗng lên tiếng hỏi: “Oppa không nghỉ trưa sao?”

“Ừ.” Trương Thành Công dừng lại đáp: “Anh cũng không có nhiệm vụ gì vào buổi chiều nên không cần nghỉ trưa.”

Ha Ji Won ngập ngừng một hồi sau mới mở lời tiếp: “Vậy sao? Thế chiều nay oppa cùng em đi dạo nhé.”

“Đi dạo?” Trương Thành Công lắc đầu cười hỏi: “Đều đã là tận thế rồi còn đi dạo được ở chỗ nào?”

“Kệ. Đi đâu cũng được, em thấy trên sân thượng tòa C có vườn cây cảnh khá đẹp á.” Ha Ji Won vẫn kiên trì nói.

Trương Thành Công thấy vậy cũng không có tiếp tục nói gì thêm mà gật đầu đồng ý…