Chương 76: Nguy Hiểm Đến.
Thôn Xá Điền.
Một thôn làng nhỏ nằm sát bên dòng sông Hồng.
Lúc này đang là 12 giờ trưa thế nhưng toàn bộ bầu trời nơi đây lại bị bao phủ bởi một sắc màu đỏ hồng u tối, treo cao trên đỉnh đầu không phải thái dương cũng chẳng phải minh nguyệt mà thình lình lại là một khỏa cầu khổng lồ màu đỏ rực như máu.
Toàn bộ không gian đều chìm vào một bầu tĩnh lặng, thế nhưng nó cũng không duy trì quá lâu.
Bỗng nhiênmột chiếc tải đang đi trên sông mất lái đâm xuống căn nhà bán gas ở chân đê, sau đó một t·iếng n·ổ kinh thiên động địa vang lên kéo ra bức màn tận thế.
Không ai biết chuyện gì đang xảy ra. Từ trên không trung ba mươi mét xuất hiện một vết rách không gian đen đặc, từ bên trong vô số thân ảnh của nhân loại cùng động vật như dòng n·ước l·ũ đổ xuống, tràn ra đầy thôn Xá Điền.
Trong chớp mắt dân làng ở trong nhà đều điên cuồng chạy ra bên ngoài. Để sống sót, mọi người bỏ chạy toán loạn. Thì ra kẻ đuổi theo đám dân làng là zombies khát máu. Cả thôn làng Xá Điền đã tràn n·gập l·ũ zombies.
Chúng hành động cực nhanh và không hề có cảm giác đau, thính giác cùng khứu giác vô cùng nhanh nhạy. Người bị cắn phải sẽ biến thành xác sống sau chưa đầy 10 giây. Chẳng mấy chốc đội quân zombies lao đến như bầy ong vỡ tổ.
Căn nhà an toàn Trương Thành Công xây dựng trở thành nơi cuối cùng còn an toàn, hoặc ít nhất thì hiện tại là như vậy.
Trương Thành Công trở về từ thế giới nhiệm vụ liền chứng kiến được địa phương mình sinh sống hơn hai chục năm biến thành địa ngục máu tanh. Hắn còn chẳng có nửa giây bàng hoàng thì đã phải căng lên dây thần kinh lấy ra v·ũ k·hí chém g·iết năm con mèo zombies lọt vào từ khe hở trên mái nhà đang lang thang trong phòng ngủ của hắn.
Năm con mèo zombies hình thể rất nhỏ lại nhanh nhẹn vô cùng, tuy nhiên Trương Thành Công lúc này cũng không giống khi xưa, hắn lập tức sử dụng kỹ năng Tăng Cường Thể Chất đẩy cao chỉ số linh hoạt của bản thân lên thêm 5 điểm. Lúc này năm con mèo zombies trong mắt Trương Thành Công như bị làm chậm đi mấy phần, hắn rất nhẹ nhõm xử lý xong bọn chúng, một rìu một mạng.
Không có thông báo nhắc nhở, cũng không có ánh sáng xanh đỏ tím vàng gì từ xác mấy con mèo zombies bay ra. Bọn chúng chỉ bình thường nằm bất động trên sàn nhà.
Trong bất giác Trương Thành Công không kịp phân biệt đâu là hiện thực, đâu là hư ảo.
Chợt Trương Thành Công nghe được bên dưới đường có rất nhiều tiếng kêu la hét cầu cứu, hắn vội chạy xuống tầng một rồi nhanh chóng mở khóa cổng sắt ra bên ngoài cứu người.
Thật may mắn là trong hai năm vừa qua chính phủ đã tổ chức diễn tập phòng chống t·hiên t·ai và tình huống khẩn cấp nên hầu hết người dân thôn Xá Điền đều có chung một hướng chạy trốn đó là trường trung học cơ sở đối diện cửa hàng điện máy Thành Công.
Trường cấp hai được xây dựng ngay bên trên một hầm trú ẩn cũ từ thời c·hiến t·ranh. Và lúc này nó là nơi cứu cánh cho đại đa số cư dân nơi đây.
Trương Thành Công thấy được rất nhiều dân làng chạy nạn đang bị zombies truy đuổi. Hắn không hề làm ra suy nghĩ gì nhiều mà liền chạy tới cứu người.
Một tràng chém g·iết mới bắt đầu.
Trong cảnh hỗn loạn Trương Thành Công tìm được mấy người quen.
“Anh Vinh!”
Trương Thành Công thấy được anh Vinh đang cầm mã tấu chặt zombies hộ tống gia đình chạy qua cổng trường cấp hai thì vui mừng hô lên một tiếng sau đó cũng nhanh tay chém lìa đầu con zombie đang đuổi theo sau mình rồi chạy lại hội họp với anh Vinh.
“Mày không sao chứ?” Anh Vinh thấy Trương Thành Công đến gần lo lắng hỏi một câu, trong tay vẫn không ngừng đẩy lui bọn zombies cho vợ con chạy trốn.
Trương Thành Công thuận miệng đáp lại một tiếng mình ổn rồi liền hỗ trợ anh đưa gia đình mình chạy xuống hầm trú ẩn.
Zombies rất nhiều, cứ hết lớp này đến lớp khác lao lên vô cùng vô tận. Trương Thành Công chật vất mãi mới đưa cả nhà anh Vinh an toàn đi tới hầm trú ẩn.
Lúc này ở lối vào đường hầm xuống nơi trú ẩn có bảy tám nam thanh niên đang gồng mình giữ chặt lấy hai cánh cửa sắt ngăn cho zombies và cả những người sống sót chậm chân vào bên trong, nhóm dân làng bị cản lại ở bên ngoài không thể đi vào la hét cầu xin trong tuyệt vọng.
“Mau mở cửa cho bác.”
“Là bác mày đây Tân ơi.”
“Thằng bất hiếu.”
“Mở của cho bố Hùng ơi!”
“Hùng!”
“Anh Quang! Mở cửa cho mẹ con em vào trong đi anh.”
“Anh Quang!”
“...”
Tiếng mắng chửi, tiếng cầu xin, tiếng la thất thanh của người bị zombies bắt được hòa quyện với sắc trời đỏ hồng u ám tạo nên một bầu không khí đầy đè nén.
Trương Thành Công cũng không nói nhiều lời, hắn vừa chạy tới cửa hầm liền tung người đạp một cước ngay vị trí chốt khóa.
Cánh cửa sắt vốn đã bị đám người sô đẩy cho biến dạng nay lại bị một cước toàn lực của Trương Thành Công trực tiếp báo hỏng. Then cài gãy bung, đoàn người cũng nhờ đó tràn được vào bên trong hầm trú ẩn.
Anh Vinh nhanh chóng đưa vợ con mình vào trong hầm.
Ba tên thanh niên Tân, Quang và Hùng lúc này sắc mặt xám như tro không dám đối mặt với người nhà của mình, Trương Thành Công cũng không biết mấy tên này giải quyết như thế nào, hắn cũng không quan tâm. Ba cái thằng súc sinh không bằng heo chó này không đáng để hắn lưu tâm.
Trương Thành Công lúc này đứng ở tại cổng vào hầm trú ẩn tiếp tục chém g·iết zombies hỗ trợ càng nhiều người sống sót vào bên trong càng tốt.
Thôn Xá Điền nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ. Nơi này có tổng cộng hơn ba ngàn người. Trong hầm trú ẩn đã có khoảng năm trăm người, về phần những người còn lại không cần đoán cũng biết kết cục của họ.
Trương Thành Công trấn thủ lối vào hơn năm phút vẫn không thấy thêm người sống sót nào tiến đến cuối cùng cũng không đành lòng từ bỏ. Hắn đi vào trong hầm đồng thời cũng hỗ trợ anh Vinh chặn lại cổng sắt và gia cố lại ngăn cho zombies lọt vào.
Bên trong hầm trú ẩn.
Đã thật lâu không có người lui tới khiến nơi này ẩm mốc bụi bẩn bám đầy thế nhưng cũng chẳng có ai phàn nàn gì cả, từng người đều ngồi riêng phần mình một chỗ rơi vào c·hết lặng, thi thoảng lại có một tiếng nức nở vang lên rồi lại bị đè nén lại. Đến cả đám trẻ con bình thường hay quấy phá lúc này cũng rúc vào trong lòng bố mẹ run rẩy lên.
Liếc nhìn một lượt những dân làng may máy sống sót trong hầm trú ẩn xong Trương Thành Công mang theo tâm trạng nặng nề đi đến bên cạnh chỗ gia đình anh Vinh.
Trương Thành Công tùy ý ngồi bệt xuống nền đất, hắn khoanh tay trước gối nhìn mặt đất mở miệng hỏi: “Anh chị cùng hai cháu không b·ị t·hương ở đâu chứ?”
Anh Vinh không có trả lời ngay mà quay đầu nhìn vợ con mình với ánh mắt hỏi thăm, cả ba người đều đồng loạt lắc đầu một cái sau đó anh mới nhỏ giọng đáp: “Đều vô sự.”
“Xin lỗi vì trước đây không tin lời mày nói.” Trầm mặc một hồi lâu bỗng anh Vinh nói.
Trương Thành Công nghe được lời này chỉ cười khổ một tiếng lắc đầu. Đang định nói gì đó bỗng nhiên hắn chợt cảm thấy trong lòng đầy bất an.
Ầm Ầm Ầm...
Mặt đất rung động từng hồi tựa như có địa trấn. Ngay sau đó âm thanh của Vạn Giới Chi Châu vang lên âm thanh cảnh báo.
Cảnh Báo! Cổng dịch chuyển phụ đã bị phá hủy.
Cảnh Báo! Xuyên việt giả Trương Thành Công đã bị lộ vị trí.
Cảnh Báo! Nguy hiểm đang đến, thỉnh xuyên việt giả mau chóng tìm nơi an toàn tiến nhập không gian cá nhân...