Tạo Hóa Tam Thiên

Chương 101: Khảo hạch Luyện khí sư




“Chúc mừng lão đại!”

“Lão đại hãy đặt tên cho thanh kiếm này đi!”

“Đúng đấy…”

“Pháp khí hạ phẩm lần đầu ta luyện được. Đương nhiên phải có tên rồi. Gọi nó là Nhất Sơn! Hahaa!”

“Chúc mừng ngươi! Đừng quên những gì đã nói với ta!” Quân nói.

“Đương nhiên! Hai ngươi ở đây, ta đến gặp Đường chủ!”

Nói xong y cầm kiếm dẫn theo hai tên đàn em đi mất.

“A Thiết, ngươi nói chúng ta trợ giúp lão đại rèn pháp khí liệu có được thưởng không?” Hồ Đại Bàn hăm hở.

“Được chứ!”

“Lão đại tính tình keo kiệt sợ là sẽ cuỗm hết. Ta không ưa ông ta. Ngược lại ta thích ngươi hơn. Hai tháng nay làm việc cùng ngươi ta còn học được nhiều hơn ba năm ở đây!”

Hắn cười vỗ vai người bạn hiếm hoi. Không chỉ Hồ Đại Bàn, mà chính Quân cũng thu được rất nhiều kinh nghiệm sau lần luyện khí này.



Vương Đoàn cầm thanh kiếm trong tay, hoa văn tím lập tức sáng lên toả ánh lửa nóng bỏng.

“Là ngươi làm ra nó!”

“Là do ta cùng trợ thủ rèn ra! Đường chủ có thể kiểm tra!”

“Rất tốt! So với tưởng tượng của ta thì còn tốt hơn! Thanh kiếm này đủ để cho ngươi trở thành Luyện khí sư nhất phẩm!”

“Đa tạ đường chủ!” Lỗ Trọng Sơn đắc ý.

“Pháp khí đầu tiên thuộc về người đã làm ra nó, ngươi cầm lấy đi!”

Vương Đoàn ném trả lại cho họ Lỗ rồi tiếp tục.

“Ngươi hiện còn nhiệm vụ chưa xong. Chờ khi hoàn thành thì xuống tầng dưới tiến hành khảo hạch! Phần thưởng của ngươi ở đây, cầm lấy đi!”

Lỗ Trọng Sơn vui vẻ nhận hết đồ, tạ ơn Vương Đoàn rồi rút lui.



Ngày hôm sau gặp lại Quân, y đã hồ hởi.

“A Thiết, đồ tới tay rồi!”

“Sao chỉ có mười giọt Trừu tuỷ dịch?”

“Phải xong nhiệm vụ thì mới được, đây là Đường chủ thưởng trước mà thôi. Hơn nữa Xích hoả cũng phải xuống tầng dưới mới có!” Lỗ Trọng Sơn vội vã giải bày.

“Ngươi chắc chứ!”

“Đương nhiên! Đường chủ có nói nếu rèn ra thêm pháp khí thì sẽ còn thưởng nữa. Ở đây ta có hai bản vẽ. Chúng ta tiếp tục luyện, càng luyện càng có thưởng!”

“Được! Nhưng thưởng bao nhiêu ta lấy bấy nhiêu!” Quân đồng ý.

“Vậy gọi người đi!” Lỗ Trọng Sơn cũng vội vã.

Cả bọn lại tiếp tục nổi lửa gõ búa xuyên ngày đêm.



Bọn hắn cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ, không những thế còn thành công luyện ra ba thanh pháp khí hạ phẩm. Điều này khiến Vương Đoàn rất hài lòng, trước mặt hơn trăm người không tiếc lời khen ngợi.

“Lỗ Trọng Sơn, ngày mai ngươi hãy xuống tầng dưới. Sau khi hoàn thành khảo hạch sẽ nhận được thân phận Luyện khí sư nhất phẩm!”

“Đa tạ Đường chủ!”

“Các ngươi cần học tập Lỗ Trọng Sơn, không ngừng nỗ lực phấn đấu thì nhất định sẽ có thành tựu. Luyện khí đường nói riêng và Hoàng thất sẽ không bạc đãi các ngươi!”

Bên dưới trăm người chăm chú lắng nghe mấy lời diễn thuyết có phần sáo rỗng. Còn Hồ Đại Bàn đứng cạnh Quân thì thầm to nhỏ:

“A Thiết, ta nói đâu có sai. Lão đại chắc đã nhận hết công lao về mình rồi!”

“Ngươi đừng lo, phần của ngươi nhất định sẽ có!”

Rồi hắn tiến lên một bước nói lớn.

“Đường chủ đại nhân, ta có điều khúc mắc, mong đại nhân giải đáp!”

Vương Đoàn quay qua liếc nhìn không nói. Lỗ Trọng Sơn thấy thế vội trả lời ngay.

“Hắn tên là A Thiết mới tới đây được mấy tháng nên không hiểu quy tắc. Là lỗi của tiểu nhân, để tiểu nhân xử lý hắn!”

Vương Đoàn gật đầu rồi từ từ quay lưng rời đi.

“Nếu cho thêm ít bột Lưu hoàng thì thanh đao đó sẽ mạnh hơn một chút!” Quân từ tốn nói.

Vương Đoàn đột nhiên dừng lại nhìn hắn. Thanh đao mà Quân nhắc đến chính là một trong số mấy món pháp khí đã được rèn ra.

“Ngươi muốn hỏi gì?”

“Đường chủ, ta muốn biết khảo hạch Luyện khí sư là như thế nào?”

“Trong thời gian quy định tinh luyện và dung hợp nguyên liệu, thành công tạo ra phôi rèn sẽ đc coi là Luyện khí sư nhất phẩm!”

“Vậy ta cũng muốn tham gia khảo hạch!” Quân dõng dạc.

Phía dưới lập tức vang lên những tiếng xì xào. Dù mọi người đều biết hắn có khả năng tinh luyện khoáng vật rất lợi hại, nhưng dung hợp lại là chuyện khác, đòi hỏi kinh nghiệm lẫn kiến thức rất cao sâu, không phải người mới chập chững vào nghề có thể làm được.

“Nói bậy! Ngươi nghĩ khảo hạch luyện khí là thứ gì mà thích là đòi tham gia!” Lỗ Trọng Sơn quát lớn.

“Đương nhiên ta biết lần đầu tiên thì phải có người giới thiệu mới được tham gia! Vậy ngươi giới thiệu ta nhé!” Hắn cười.

“Láo xược! Các ngươi mau lôi hắn ra ngoài!”

Y vội vã chỉ tay vào hai tên đàn em, nhưng chắc y đã quên bọn chúng từng bại dưới một quyền của Quân. Vì vậy, trước ánh mắt sắc lạnh của hắn, cả hai chỉ đứng bên cạnh chứ không dám lao vào.

“Haha! Chẳng lẽ ngươi không nói với Đường chủ ai là người giúp ngươi luyện số pháp khí kia, hay là định cướp hết công lao về mình!”

“Ngươi…ngươi!”

Lỗ Trọng Sơn giận tím mặt. Y ở đây đã mười mấy năm, tuy không phải cao thủ hàng đầu nhưng từ lúc lên nắm quyền chưa có ai dám công khai chống đối như vậy. Phần vì những người vào đây vốn xuất thân tầm thường hoặc mang tội lỗi nên hay có tâm lý chỉ muốn mau chóng được trở ra, không muốn rước thêm phiền toái. Chỉ vài người giống như Lỗ Trọng Sơn, có chút khả năng luyện khí nên quyết định ở lại, chứ còn việc rèn đúc vất vả gian khổ, làm gì có ai nguyện ý chứ!

“Ta nói sai sao? Khả năng của ta mọi người ở đây đều biết. Đương nhiên là đủ điều kiện để tham gia khảo hạch!” Quân nói tiếp.

“Đúng! Ta có thể làm chứng. Chính A Thiết đã tinh luyện khoáng vật, còn chỉ cách dung hợp nguyên liệu cho Lão đại!” Hồ Đại Bàn bỗng nhiên lên tiếng.

Tên này bình thường vốn nghe lời mà hôm nay dám đứng lên chống đối khiến không ít người bất ngờ. Lỗ Trọng Sơn giận lắm.

“Ngươi chỉ có chút tài mọn mà đã lớn tiếng khoe khoang. Ta thấy ngươi đang cố ý gây sự thì đúng hơn!”

“Việc này không do ngươi quyết! Đúng sai thế nào xin nhờ Đường chủ phân định!” Hắn liền đá quả bóng sang cho Vương Đoàn.

“Ngươi gọi là A Thiết? Yêu cầu của ngươi ta chấp nhận. Nhưng đổi lại, nếu thất bại ngươi phải ở đây mười năm chăm chỉ làm việc!”

Nói xong ông ta liền quay đi, đám đông cũng dần giải tán cho đến khi chỉ còn lại Quân và Lỗ Trọng Sơn.

“Nếu ngươi chịu an phận, ta có thể đảm bảo cho ngươi lành lặn ra khỏi đây!”

“Ngươi nghĩ ai cũng sợ ngươi chắc?”

“Xem ra ngươi ngay từ đầu đã có ý định đâm sau lưng! Vậy thì khi kết thúc khảo hạch ngày mai, ta sẽ cho ngươi thấy hậu quả của việc ngông cuồng trước mặt ta!”

Lỗ Trọng Sơn gằn giọng, để lại một lời hăm doạ trước khi bỏ đi.



Từ tầng đầu tiên xuống tầng thứ hai phải qua một cầu thanh xoáy ốc bằng đá đỏ. Diện tích sàn bên dưới này lớn gấp ba, bốn lần bên trên, bày trí cũng khác nhau.

Có tổng cộng mười căn phòng riêng biệt tương ứng với mười gian luyện khí thất, mỗi gian do một vị Luyện khí sư đảm nhiệm. Nếu số luyện khí sư nhiều hơn số phòng, ai đẳng cấp cao hơn sẽ làm chủ, hướng dẫn cho người dưới mình cùng nhau nâng cao trình độ. Nhưng hố sâu chính giữa hang vẫn có giống như ở tầng trên, thậm chí còn lớn gấp đôi, dẫn xuống một tầng ở sâu hơn.

Quân cùng Lỗ Trọng Sơn được xuống tầng dưới này tham gia khảo hạch. Giám khảo không ai khác chính là mười lăm vị Luyện khí sư ở đây, đứng đầu bởi Lưu Cơ, Luyện khí sư lục phẩm, người có thể rèn ra được pháp khí thượng phẩm.

“Ta là Lưu Cơ, theo lệnh Đường chủ giám sát khảo hạch của hai ngươi! Lần khảo hạch này có ba nội dung. Thứ nhất nhất nhận biết và ghi ra đặc điểm của hai mươi bảy loại khoáng vật chúng ta đã chuẩn bị sẵn. Ít nhất hai phần ba mới được xem là vượt qua!”

Lưu Cơ bắt đầu phổ biến.

“Thứ hai là tinh luyện khoáng vật. Các ngươi chọn lựa trong số hai mươi bảy nguyên liệu vừa rồi để thực hiện. Sau ba ngày dựa vào số lượng và chất lượng để chấm điểm.”

“Cuối cùng tiến hành dung hợp chúng với nhau tạo thành phôi rèn. Phôi rèn phải đảm bảo giữ được nguyên lực tương đương với pháp khí hạ phẩm. Vượt qua cả ba là hoàn thành khảo hạch. Các ngươi có ý kiến gì không?”

Tất nhiên là chẳng ai có ý kiến rồi.

“Vòng thứ nhất các ngươi có ba giờ. Bắt đầu đi!”

Lưu Cơ nói xong liền trở về một chiếc bàn ngồi quan sát. Mười bốn người còn lại cũng đã yên vị xung quanh một đống lớn khoáng thạch đủ màu.

Còn Quân và Lỗ Trọng Sơn, mỗi người cầm một tấm ngọc giản ghi chép tiến về đống đá ở chính giữa. Quân đi một vòng, nhặt từng loại lên xem xét. Rất nhanh đã bắt đầu ghi ghi chép chép vào ngọc giản rồi mang tới trước mặt Lưu Cơ.

“Ta đã hoàn thành, mời các vị xem qua!”

“Ngươi chắc chắn muốn kết thúc vòng này!” Lưu Cơ có chút ngạc nhiên.

“Chắc chắn!”

“Được! Để ngọc giản lại đây. Sau khi Lỗ Trọng Sơn hoàn thành chúng ta sẽ kiểm tra kết quả!”

Quân làm theo rồi ra một góc ngồi chờ đợi.

Không chỉ mấy vị giám khảo, Lỗ Trọng Sơn khi thấy hắn nộp ngọc giản cũng không kìm được mà phải dừng tay. Mới chỉ qua chưa đến một giờ, làm sao mà hắn có thể làm xong được chứ? Y chửi thề trong bụng, quyết không thể thua được.

Sau ba giờ, y cũng đã hoàn thành đem ngọc giản nộp lên.

“A Thiết, đúng mười tám loại! Đạt yêu cầu!”

“Lỗ Trọng Sơn! Đúng hai bảy loại! Đạt yêu cầu!”

Lưu Cơ công bố kết quả, không quên buông một lời khen ngợi.

“Hahaaaa! Tưởng ngươi thế nào, hoá ra chỉ có thế!”

Lỗ Trọng Sơn cười lớn khinh bỉ. Quân nhún vai không quan tâm lắm. Bởi vòng này không thấy nói đến chấm điểm nên hắn từ đầu đã xác định chỉ cần qua là được, không hơn thua với Lỗ Trọng Sơn.

Mà dù có muốn cũng không nổi. Hắn không có cửa để so với mười mấy năm kinh nghiệm của y. Vì thế hắn dùng tốc độ nhanh nhất ghi ra mười tám loại, sau đó thì ngồi nghỉ ngơi thư giãn chờ đến vòng sau. Còn phía họ Lỗ làm gì hắn mặc kệ.

.........