Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 112




Nam Cung Thắng trở về, để cho mọi người cảm giác được Ngọc Kinh Thành chỉ sợ sắp có đại sự gì xảy ra.

Lúc chạng vạng tối, trời chiều chiếu vào trên tường thành phong cách cổ xưa, lưu lại một chút hào quang, sáng chói ôn hòa.

Phảng phất như trong hư không đột nhiên xuất hiện, hào quang lóe lên, liền xuất hiện mấy đạo thân ảnh khí tức cường đại.

Cầm đầu quần áo màu xanh da trời, tay áo bồng bềnh, dung mạo tuyệt lệ, da thịt thắng tuyết, có một loại khí chấtlạnh nhạt không linh, thần tình lạnh nhạt mà lạnh lùng.

Nếu lúc này Khương Tư Nam ở đây, nhất định sẽ nhận ra vị này là thuở nhỏ cùng hắn có hôn ước, về sau đi Càn Nguyên Tông Tần Như Tuyết!

Bên cạnh nàng là một thanh niên khuôn mặt anh tuấn, chừng hai mươi tuổi, thân mặc trường bào, dáng người thon dài, cầm trong tay quạt xếp, thoạt nhìn phong độ nhanh nhẹn, thần sắc kiêu căng, chỉ là trong ánh mắt nhìn thiếu nữ áo lam, ngẫu nhiên toát ra một tia ái mộ.

Phía sau hai người là mấy lão giả khí tức cường đại, dung mạo thanh tuyệt, khí thế như sâu như biển, cảnh giới khó dò.

Mấy người phảng phất như từ trong hư không mà đến, hào quang lóe lên, liền đi tới trước Ngọc Kinh Thành, sau đó chậm rãi đi về phía Hoàng cung.

Trong vòng một ngày, có rất nhiều người khí độ bất phàm tới Ngọc Kinh Thành, bị người có ý chí chứng kiến, đều âm thầm kinh hãi, cảm giác được có khả năng phát sinh đại sự.

Nhưng mà, đây hết thảy Khương Tư Nam đều không biết.

Sinh Sinh Tạo Hóa Đan luyện chế đã đến thời khắc mấu chốt, Cửu Long Hí Châu tám mươi mốt loại Ấn Quyết, mỗi một loại lại có tám mươi mốt thủ ấn, tất cả đều ở trong tay Khương Tư Nam biến ảo như bay, hóa thành tàn ảnh, mang theo một loại ý cảnh huyền diệu.

Mà trong Càn Khôn Lô, dâng lên hào quang, khí lành bốc hơi, chín đạo tinh hoa Linh Dược hóa thành hào quang Long hình, bao vây lấy quang đoàn sáng chói ở giữa nhất, cao thấp tung bay, những Long hình kia hào quang cũng như sống lại, mang theo một tia khí thế Giao Long.

Rồng ngâm chấn động Thiên Địa!

Đến cuối cùng, Ấn Quyết của Khương Tư Nam đánh ra càng lúc càng nhanh, hào quang của chín đạo Long hình tràn ra, không ngừng bị quang đoàn ở trung ương nhất hấp thu, hào quang mờ mịt, tinh hoa Linh Dược muốn dung hợp cùng một chỗ!

- Ông!

Một tiếng chiến minh vang lên, lập tức trong Càn Khôn Lô hào quang tỏa sáng, tất cả tinh hoa Linh Dược hoàn toàn hỗn hợp lại với nhau, nương theo Đại Đạo phạn âm, đồ án mặt ngoài Càn Khôn Lô đều phảng phất như sống lại, sáng chói sáng lên, để lộ ra tí ti Đạo Vận.

- Kết Đan!

Trên trán Khương Tư Nam che kín mồ hôi, nhưng hắn một khắc cũng không dám buông lỏng, cảm giác được thần hồn đã tiêu hao tới cực điểm, cuối cùng hắn khẽ quát một tiếng, lập tức từ trong Càn Khôn Lô phun ra ba viên Linh Đan màu ngà sữa, dâng lên thần quang vô tận.

Sắc mặt của Khương Tư Nam mang theo một tia ửng hồng không bình thường, lập tức co quắp ngã xuống đất.

- Cuối cùng thành công!

Trong ánh mắt của Khương Tư Nam hiện lên thần sắc mừng rỡ, trong lòng bàn tay, ba viên Sinh Sinh Tạo Hóa Đan lớn chừng long nhãn, Hỗn Nguyên óng ánh, thần quang màu ngà sữa mờ mịt, chỉ là tản mát ra mùi thuốc, Khương Tư Nam ngửi ngửi, lập tức cảm giác được thần hồn tiêu hao quá độ trở nên có chút tinh thần.

Hắn cưỡng ép để cho mình thanh tỉnh, bắt đầu vận chuyển Hồng Mông Tạo Hóa Kinh, hấp thu linh khí trong thiên địa, tiến hành tu luyện.

Trải qua hắn nhiều lần thí nghiệm, tu luyện sau khi thần hồn tiêu hao quá độ này, chẳng những tốc độ nhanh vô cùng, hơn nữa đối với thần hồn chi lực tăng trưởng cũng có lợi thật lớn.

Một canh giờ sau, Khương Tư Nam mở mắt, lại lần nữa khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, long tinh hổ mãnh, cường kiện vô cùng.

- Đi tìm Đại ca!

Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, trong nội tâm vội vàng vô cùng, quay người liền ra hậu hoa viên.

Khương Vân Thiên đang cùng Khương Viễn Sơn, Lãnh Phi ở thư phòng đàm luận, Khương Tư Nam liền xông vào, nghe xong Khương Tư Nam nói, lão gia tử lập tức liền không bình tĩnh rồi.

- Thật có thể chữa trị đan điền khí hải?

Lão gia tử hai mắt đỏ bừng, toàn thân giống như núi lửa một phóng tức thu, gắt gao bắt lấy cánh tay của Khương Tư Nam, trong ánh mắt mang theo một tia hi vọng lại không dám tin.

Mà Khương Vân Thiên như cũ là thần sắc lạnh nhạt mỉm cười nhìn Khương Tư Nam, nhưng mà tay hắn nắm chén trà trong nháy mắt nát bấy, sắc mặt có một tia ửng hồng.

Tuy kinh mạch toàn thân Khương Vân Thiên được chữa trị rồi, nhưng mà đan điền khí hải căn bản không cách nào chữa trị, tu vi của hắn chỉ có thể khôi phục đến Hậu Thiên Cửu Trọng, không có đan điền khí hải, cả đời không thể đột phá đến Tiên Thiên cảnh.

Năm đó lão gia tử tìm danh y cùng Luyện Đan Sư cả Đại Càn Vương Triều, mỗi người trả lời đều giống nhau, đan điền bị hủy, coi như là Đại La Kim Tiên cũng khó có thể chữa tốt.

Nhưng mà hiện tại Khương Tư Nam chạy tới, nói Sinh Sinh Tạo Hóa Đan trong tay hắn có thể chữa trị đan điền khí hải cho Khương Vân Thiên!

Bao nhiêu năm đều yên lặng hi vọng, lần thứ nhất hiện lên sâu như vậy!

Khương Tư Nam hoàn toàn xác nhận, ngón tay của Khương Vân Thiên hơi có chút run rẩy, cầm Sinh Sinh Tạo Hóa Đan một ngụm nuốt vào.

Lão gia tử, Khương Tư Nam cùng Lãnh Phi tâm đều nhấc lên.

Linh Đan vào bụng, Khương Vân Thiên lập tức bị một mảnh quang mang bạch sắc bao vây lại, toàn thân dâng lên hào quang, tựa như bị hỏa thiêu.

Trên mặt Khương Vân Thiên mang một tia mỉm cười thản nhiên, toàn thân tản ra một loại khí tức huyền diệu.

Thần hồn của Khương Tư Nam phóng xạ ra, ở dưới cảm giác của hắn, Sinh Sinh Tạo Hóa Đan ở trong cơ thể Khương Vân Thiên, hóa thành một đạo Sinh Mệnh Tinh Hoa khổng lồ, Khương Vân Thiên vận chuyển công pháp, cả người như một đoàn mặt trời, mang theo một loại khí tức uy nghiêm, chậm rãi thu nạp Sinh Mệnh Tinh Hoa, lục phủ ngũ tạng cùng kinh mạch trong cơ thể trở nên càng ngày càng tráng kiện, cuối cùng hội tụ về phía Đan Điền.

Khương Vân Thiên tu luyện công pháp trấn tộc của Khương thị nhất tộc Thuần Dương Ngọc Hoàng kinh, công pháp Dương thuộc tính, hơn nữa thân là Hoàng tộc, tu luyện chân khí bá đạo cương mãnh, có tính công kích rất mạnh, mang theo một loại uy nghiêm chỉ đế vương mới có!

Nghe nói Thuần Dương Ngọc Hoàng kinh tu luyện tới cực hạn, có thể trong người ngưng tụ thành Thuần Dương Ngọc Hoàng thần quang, uy lực vô cùng, lăng lệ ác liệt, thậm chí so với Linh khí bình thường còn cường hãn hơn.