Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 206




Lúc này, Long Hoàng không có hảo ý cười hắc hắc, nói với Khương Tư Nam:

- Ta nói tiểu tử, ngươi thật đúng là đầu thiếu gân, Thiên Địa xu thế, thuận thì sống, nghịch thì chết, tuy nói Tu Chân là nghịch thiên, nhưng đây chẳng qua là tín niệm trong lòng Tu Chân giả, thiên địa này chính là bản nguyên, thuận lòng trời thành đạo mới có thể lĩnh ngộ nhiều loại diệu lý ở giữa thiên địa.

Thiên Lôi này cũng giống như vậy, ngươi đối kháng nó, vậy thì đại biểu ngươi bài xích thiên địa này, ngươi đang cùng toàn bộ Thiên Địa chống lại, nhưng mà nếu ngươi coi Thiên Lôi là một bộ phận của bản thân, vậy ngươi chính là Thiên Lôi, là một bộ phận của thiên địa này, lại có cái gì thống khổ chứ?

Nghe được Long Hoàng nói, Khương Tư Nam như có điều suy nghĩ, trong miệng thì thào tự nói:

- Dung ở giữa thiên địa? Bản thân trở thành một bộ phận của Thiên Lôi?

Thần hồn của hắn bắt đầu trải ra, đi nhận thức cùng cảm thụ những Lôi Nguyên tố rời rạc kia.

Những quang điện kia phảng phất như có sinh mạng, Khương Tư Nam có thể cảm nhận được chúng hoan hô khiêu dược, cảm giác được chúng ở trong thân hình mình rung rung.

Hắn buông tha cho đi vận chuyển Thiên Lôi Quyết đến chống cự những Lôi Điện Chi Lực này, thậm chí buông tha cho cách dùng lực lượng bảo vệ thân thể, hắn chỉ là đơn thuần đi cảm thụ, đi lắng nghe những Lôi Điện kia.

Khương Tư Nam phảng phất như ở trong nháy mắt sa vào cảnh giới không linh, cảm thụ không đến thống khổ, cảm thụ không đến Lôi Điện dữ dằn, thần hồn của hắn bay bổng, tiến vào trong biển lôi.

Nơi đây Lôi Điện càng thêm rừng rực mà cuồng bạo, trên hư không, Lôi Hải lập loè sáng chói toàn bộ trút xuống, hoàn toàn bao phủ Khương Tư Nam, ngân quang lập loè, phóng thích vô lượng quang, Lôi Điện ầm ầm mang theo khí tức hủy diệt hết thảy, cô phong dưới thân Khương Tư Nam tạc vỡ ra.

Nhưng mà Khương Tư Nam phảng phất như không có bất kỳ tri giác, khóe miệng mỉm cười, bảo tướng trang nghiêm, da thịt óng ánh mà có một loại giao thoa, những Lôi Điện cuồng bạo kia chiếu vào trên người hắn, như nhào vào lồng ngực mẫu thân, mang theo chấn động vui sướng.

Đến cuối cùng, sợi tóc của Khương Tư Nam phiêu tán, mang theo từng sợi hào quang ngân sắc, cả người phóng lấy thần quang sáng chói, đắm chìm trong biển lôi, khí tượng vô cùng to lớn.

Toàn thân hắn kim quang sáng chói, cuối cùng nhất tạo thành một vòng xoáy to lớn, thôn phệ hấp thu những Lôi Điện kia, nhét vào trong thân hình.

Đến cuối cùng, Lôi Hải trên đỉnh đầu hắn hoàn toàn biến mất, mây đen cũng tán đi, ánh mặt trời nhàn nhạt chiếu vào trên người, tản mát ra hào quang sáng chói, hơn nữa có từng sợi khí lành bốc hơi, hào quang dâng lên.

Hai mắt Khương Tư Nam mạnh mẽ mở ra, bắn ra hai đạo quang điện, sau đó hắn lăng không nhảy lên, song chưởng niết ấn, quanh thân lập tức Phong Lôi đại tác, hắn đột nhiên ấn về phía trước, trên trăm đạo Thiên Lôi ngân sắc, phẩm chất như cánh tay, ngân quang sáng chói, tản ra khí tức hủy diệt, lập tức bao phủ một ngọn núi phía trước.

- Ầm ầm!

Trên ngọn núi khổng lồ cao ngàn trượng, loạn thạch bay tứ tung, nổ thành phấn vụn, bị sinh sinh lột bỏ một nửa.

- Đây mới thực sự là Thiên Lôi Quyết! Không tệ không tệ, uy lực còn có thể!

Long Hoàng ghé vào trên Càn Khôn Lô, trở mình, lười biếng nói.

Trong nội tâm Khương Tư Nam cũng cực kỳ hưng phấn, Thiên Lôi bí quyết này quả nhiên không để cho hắn thất vọng, không cô phụ hắn ăn nhiều đau khổ như vậy, bất quá hắn lập tức liền nghĩ tới điều gì, khuôn mặt đen lại.

- Ta nói Long lưu manh, vì cái gì ngay từ đầu ngươi không nói dung nhập Thiên Địa, ngươi không phải là muốn xem ta chê cười chứ?

Khương Tư Nam có chút nghiến răng nghiến lợi, hiện tại hắn thập phần khẳng định, con lưu manh Long này nhất định là cố ý.

Sắc mặt Long Hoàng cứng đờ, lập tức trở nên có chút mất tự nhiên, cười hắc hắc nói:

- Làm sao có thể! Lão tử uy chấn thiên hạ, thanh minh vô song, sao có thể làm ra loại chuyện này? Bất quá a, ngươi phải bị sét đánh thoáng một phát, mới có thể thiết thực cảm nhận được Lôi Nguyên tố huyền bí, bằng không cũng không có khả năng nhanh như vậy liền luyện thành Thiên Lôi Quyết a!

Khương Tư Nam hừ lạnh một tiếng, mặt đen lên không có phản ứng đến hắn, trong lòng nghĩ lần sau lại tìm cơ hội giáo huấn con lưu manh Long này thoáng một phát.

Nhưng vào lúc này, sắc mặt của Khương Tư Nam bỗng nhiên khẽ động, lấy ra linh phù truyền tin, cũng không lâu lắm, Lý Kim Long toàn thân bọc lấy một tầng linh quang nhàn nhạt, từ đằng xa bay tới.

- Thiếu gia, ta đã tìm được vị trí sơn môn của Càn Nguyên Tông, cách Bạch Mã Thành kỳ thật cũng không tính xa, chỉ có hơn 1000 dặm, nếu Càn Nguyên Tông Đại trưởng lão toàn lực bay tới, chỉ sợ không cần một canh giờ!

Lý Kim Long bay đến trước mặt Khương Tư Nam, nói với hắn.

Khương Tư Nam thoả mãn nhẹ gật đầu, trong ánh mắt lóe ra hào quang vô cùng sắc bén, chiến ý mãnh liệt bành trướng.

- Ngươi lần này làm không tệ, chúng ta liền lên đường, trận chiến đầu tiên liền định ở Bạch Mã Thành!

Bọn người Tiêu Tuấn, Tề trưởng lão, Mộ Thần, Hà Vũ, bị Khương Tư Nam bắt lấy toàn bộ nhốt ở trong Huyền Hoàng Không Gian, hơn nữa phân tách ra không gian bất đồng giam giữ, bởi vậy bọn hắn cũng không biết lẫn nhau tồn tại.

Đây là ngay từ đầu Khương Tư Nam liền nghĩ kỹ, vừa vặn có lợi cho kế hoạch của mình.

Khương Tư Nam tu luyện mấy ngày nay, Lý Kim Long mang theo Khương Tư Nam nhắc nhở, chạy rất nhiều địa phương lý giải tình huống, trong đó cuối cùng nhất đúng là Bạch Mã Thành, cũng là bước đầu tiên Khương Tư Nam bố cục.

- Thiếu gia, tòa tế đàn trong Bạch Mã Thành thập phần cổ quái, có trận pháp quỷ dị bao phủ, chẳng những có thể hấp thu Tín Ngưỡng Chi Lực, hơn nữa bên trong còn có một tòa Truyền Tống Trận, nối thẳng Tinh Thần Sơn!

Lý Kim Long nói.

Khương Tư Nam gật đầu:

- Nói cách khác, chỉ cần ta ở trong tế đàn giết Hà Vũ, Hà Trạch khẳng định lập tức có thể đuổi tới!

- Có lẽ như vậy!

Lý Kim Long đáp.

Khương Tư Nam thoả mãn cười cười, hai người xuyên việt Đại Hoang Sơn cùng Tuyết Nguyên mênh mông, hai ngày sau lại đi tới Bạch Mã Thành.

Lúc này đây Khương Tư Nam không chút cố kỵ, trực tiếp bay tới, phóng ra khí tức vô cùng cuồng bạo, hàng lâm ở trên tế đàn.

Trên tế đàn hùng vĩ, Man tộc Đại quốc sư A Bố Nhĩ Tư mũi ưng, đầu đầy sợi tóc kim sắc bay múa, giờ phút này trên mặt khiếp sợ nhìn Khương Tư Nam cùng Lý Kim Long.

- Các ngươi là người nào? Vì sao đến Bạch Mã Thành?