Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 236




Chân Thiên Cảnh hậu kỳ này tế ra một Linh khí kiểu dáng tấm gương, lưu chuyển lên hào quang sáng chói, chiếu về phía Khương Tư Nam, hào quang chói mắt lập tức phóng tới.

- Ầm ầm!

Ánh mắt của Khương Tư Nam khẽ động, Phong Lôi Bộ lập tức phát động, ở trong hư không để lại một tàn ảnh.

Mà địa phương hắn vừa đứng, lập tức nổ tung, loạn thạch phiên cổn, mảnh gỗ vụn bay tán loạn, mang tất cả tứ phương.

- Loong coong!

Phong Lôi Kiếm ra khỏi vỏ, ở trong hư không tụ lại cuồng phong cùng Lôi Đình, ngưng ở trên mũi kiếm, chém giết về phía Chân Thiên Cảnh hậu kỳ.

Hai người lập tức ở trên trên hư không bộc phát ra đại chiến kịch liệt, mang theo khí tức vô cùng khủng bố.

- Không thể để cho Khương sư huynh một người chiến đấu, còn lại bốn cái kia cũng đã nửa phế, chúng ta đi giải quyết bọn hắn!

Đệ tử Chân Thiên Cảnh trung kỳ của Càn Nguyên Tông, bất tri bất giác liền cải biến xưng hô, quyết định thật nhanh, mang theo hai đệ tử khác, xông về phía bốn cao thủ trọng thương còn lại.

- Ầm ầm!

Đây là lần thứ nhất Khương Tư Nam chính diện đối kháng Chân Thiên Cảnh hậu kỳ, cảm giác vô cùng thoải mái, thanh niên đối diện kia sắc mặt hung ác nham hiểm, pháp lực toàn thân vô cùng cường đại, Tứ Tượng thần quyền cũng tham diễn cực kỳ thâm ảo, diễn biến tinh thần áo nghĩa, công giết về phía Khương Tư Nam.

Hơn nữa tấm gương cổ quái kia, có thể phóng ra thần quang hủy diệt, uy lực cũng không nhỏ, tạo thành cho Khương Tư Nam phiền toái nhất định.

Khương Tư Nam càng đánh càng hăng, toàn thân khí thế cuồng bạo xông lên trời, cả người lóe ra kim quang sáng chói, uy nghiêm mà thần bí, thân hình dâng lên hào quang, lóe ra phù văn huyền ảo, dị tượng to lớn mà kinh người.

- Oanh!

Hắn một quyền oanh ra, kim quang chiếu rọi trăm ngàn trượng, thanh âm long ngâm hổ khiếu vang vọng hư không, cắt đứt đường lui của thanh niên kia, sau đó Phong Lôi Kiếm lột bỏ về phía cổ của hắn.

- Loong coong!

Tấm gương cổ quái bắn ra một đạo thần quang, chặn Phong Lôi Kiếm công phạt, sau đó thân hình thanh niên kia bùng lên, Tứ Tượng thần quyền diễn biến ra 28 đạo quyền ấn sáng chói, từ bốn phương tám hướng công giết về phía Khương Tư Nam.

- Ầm ầm!

Giáng Long Phục Hổ Quyền của Khương Tư Nam cùng Tứ Tượng thần quyền của thanh niên chạm nhau, hai người dựa vào thần lực đối chiến một kích, kết quả răng rắc một tiếng, thanh niên kia sắc mặt đại biến, cánh tay bẻ gẫy, máu tươi văng khắp nơi.

Khương Tư Nam không buông tha ưu thế, một cước từ trên hư không đạp xuống, thần lực toàn thân bộc phát, lập tức đá vào trên lồng ngực của thanh niên, lại là vài tiếng giòn vang, thanh niên kêu thảm một tiếng, thân thể lập tức bay ra ngoài, nện đứt một cây cổ thụ xa xa, hãm sâu ở trên đại địa.

Tuy thanh niên này là Chân Thiên Cảnh hậu kỳ, một thân pháp lực vô cùng thâm hậu, nhưng vô luận ở trên thần thông tham diễn, hay thân hình cường hoành cùng với pháp lực hùng hậu, cũng không phải đối thủ của Khương Tư Nam, rất nhanh liền bại vong.

Phong Lôi Kiếm của Khương Tư Nam để ngang trên cổ thanh niên, một bên khác ba đệ tử Càn Nguyên Tông cũng tinh thần đại chấn, rất nhanh liền bắt bốn cao thủ của Tinh Thần Điện qua.

Đệ tử Càn Nguyên Tông Chân Thiên Cảnh trung kỳ tên là Trương Sơn, hấp tấp thu Túi Trữ Vật của bốn đệ tử Tinh Thần Điện, vẻ mặt cười lấy lòng đưa cho Khương Tư Nam.

- Thưởng cho các ngươi!

Khương Tư Nam một chút cũng không thèm để ý, Túi Trữ Vật của Chân Thiên Cảnh hậu kỳ đã bị hắn lấy, thứ tốt có lẽ đều ở nơi này.

- Các ngươi có biết Tuyết Linh Nhi sư muội ở đâu không?

Khương Tư Nam hơi có chút sốt ruột, hắn muốn nhanh cùng Tuyết Linh Nhi hội hợp, sau đó đi dược viên tìm kiếm Trường Sinh Thảo mà Huyền Nguyên Chân Nhân cần.

- Khương sư huynh, ba người chúng ta vừa tiến đến phiến địa vực này, cũng một mực liên hệ đồng môn sư huynh đệ, bởi vậy không biết Tuyết Linh Nhi sư muội hạ lạc.

Khương Tư Nam thoáng có chút thất vọng, tự hỏi có nên trước đuổi tới hạch tâm chi địa hay không, vừa lúc đó, thanh niên Càn Nguyên Tông kia lên tiếng.

- Ta biết rõ Tuyết Linh Nhi hạ lạc, nhưng mà nếu ta nói cho ngươi biết, ngươi phải thề thả chúng ta ly khai!

Hắn biết rõ Càn Nguyên Tông cùng Tinh Thần Điện là sinh tử đại thù, Khương Tư Nam khẳng định không có khả năng đơn giản thả bọn họ ly khai, nhưng mà vì một tia cơ hội, hắn cũng muốn đánh cuộc một lần.

Ánh mắt của Khương Tư Nam khẽ động, khóe miệng lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt, không cần suy nghĩ liền gật đầu nói:

- Không có vấn đề, ta đáp ứng các ngươi!

Nói xong rất phối hợp phát thệ ngôn.

Tu Chân giả cũng không dám đơn giản thề, dù sao nếu vi phạm thệ ngôn, rất có thể sẽ tạo thành đạo tâm bất ổn, tẩu hỏa nhập ma.

Chứng kiến Khương Tư Nam thề xong, thanh niên kia mới thoáng yên lòng, mở miệng nói:

- Tinh Thần Điện chúng ta lợi dụng Tinh Thần thạch, có thể chế tạo ra một loại truyền âm thạch, đệ tử trong vòng nghìn dặm có thể nhận được tin tức, ta trước kia nghe Đại sư huynh Mạc Hải nói, để cho chúng ta đến Cổ Chiến chi địa hội tụ, nói muốn ở đó một mẻ hốt gọn đệ tử Càn Nguyên Tông, mà Tuyết Linh Nhi nghe nói đã đến Cổ Chiến chi địa!

- Cổ Chiến chi địa sao?

Ánh mắt của Khương Tư Nam lập loè, hắn biết rõ phiến Không Gian Bí Cảnh này tổng cộng có bốn phiến địa vực, phía trước nhất là Hoang Thú rừng rậm, kế tiếp theo thứ tự là Cổ Chiến chi địa, Cổ Dược Viên, cùng với hạch tâm chi địa cuối cùng!

Mà Cổ Chiến chi địa, nghe nói là đại năng đại chiến lưu lại địa vực, bên trong có thi thể cường giả, Linh khí, bảo vật, nhưng nghe nói cũng có rất nhiều nguy hiểm không tưởng tượng đến.

- Vị sư huynh này, ta đã nói cho các ngươi biết, ta có thể đi được chưa!

Khóe mắt thanh niên kia hiện lên một tia hận ý, trên mặt lo lắng nói.

- Muốn đi? Đương nhiên không có vấn đề!

Phong Lôi Kiếm trong tay Khương Tư Nam lập tức bắn ra năm đạo kiếm khí, cắn nát khí hải của bọn hắn, gật đầu cười nói:

- Các ngươi có thể đi rồi!

Năm người đều mặt lộ ra vẻ sợ hãi cùng thần sắc phẫn nộ, nhất là thanh niên Chân Thiên Cảnh hậu kỳ kia, trong ánh mắt lộ ra lửa giận ngập trời, gào thét liên tục.

- Ngươi không phải nói sẽ thả chúng ta ly khai sao? Vì sao ra tay phế đi đan điền của chúng ta? Ngươi lật lọng, tất sẽ bị Tâm Ma cắn trả, chết không yên lành!

Khương Tư Nam cười lạnh:

- Ta đáp ứng tha các ngươi, nhưng không đáp ứng sẽ không ra tay với các ngươi! Chúng ta đi!

Nói xong mang theo ba người Trương Sơn, Ngự Kiếm ngang trời, bay nhanh về phía phương xa.