Tạo Thần

Chương 221: Lựa Chọn






Không khí trong đại sảnh một lần nơi rơi vào trầm trọng, đặc biệt là đối với nhóm Chú Tạo Sư, sau khi khắc đồ án linh văn lên đồ vật mà mình hài lòng, thì thời khắc cuối cùng cũng tới.

Dưới chỉ thị của Vũ lão, mọi người lần nữa tiến lên đi tới trước mười cái giá, bắt đầu chọn lựa Phong Linh Thạch và Dược Lô thích hợp với mình.

Doanh Thừa Phong tự nhiên cũng không ngoại lệ, hắn tiến lên đảo mắt qua một vòng, lực lượng tinh thần một lần nữa phóng thích ra rất nhanh đảo qua giá đựng Phong Linh Thạch.

Khóe mắt hắn hơi nhảy lên, hắn rõ ràng cảm ứng được Phong Linh Thạch ở trong này vô cùng đầy đủ, loại thuộc tính nào cũng có.

Đừng nói là chỉ: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ ngũ hành thuộc tính bình thường, ngay cả Lôi hệ Phong Linh Thạch phù hợp với Lâm Phong cũng có được mấy viên.

Chẳng qua, Lôi hệ Phong Linh Thạch được xưng là loại linh thạch không ổn định nhất, nếu như khống chế nó không tốt, thậm chí còn có khả năng dẫn tới hiện tượng nổ tung. Cho nên, ngay cả Doanh Thừa Phong cũng không dám dễ dàng đụng tới vật này.

Ở trong kế hoạch của hắn, chờ tới khi tu vi chân khí của mình tiến lên cảnh giới võ sư mới có thể chậm rãi tiến hành phân tích, phục chế lại những loại thuộc tính nguy hiểm.

Trí Linh có được năng lực tuy rằng cường đại, nhưng cơ bản thì khả năng khống chế so với những người được trời phú vẫn kém hơn một chút. Là một kẻ đã từng tử vong một lần, Doanh Thừa Phong không muốn tự mình cảm giác lại quá trình này một lần nữa, trước khi có đủ thực lực bảo vệ mình, hắn cũng tuyệt đối không trêu chọc cỗ lực lượng nguy hiểm này.

Đi tới trước giá đặt Phong Linh Thạch, Doanh Thừa Phong trầm ngâm một chút, từ trong đó chọn ra ba khỏa Phong Linh Thạch, hơn nữa còn từ trên ba kệ khác nhau lấy đi.

Hiện giờ hai người Doanh Thừa Phong và Lâm Phong là tiêu điểm trong đại sảnh, nhất cử nhất động của bọn họ đều bị người ta nhìn chằm chằm. Tuy rằng không có người nào dám không kiêng nể nhìn, nhưng ánh mắt vụng trộm liếc qua thì lại nhiều vô kể.

Cho nên khi nhìn thấy Doanh Thừa Phong từ trên ba giá đồ lấy ra ba viên Phong Linh Thạch có thuộc tính khác nhau, vẻ mặt mọi người nhất thời trở nên cổ quái.

Sư cấp linh khí chính là linh binh cường đại.

So với sĩ cấp linh khí mà nói, loại linh khí này ngoại trừ khả năng công kích và phòng ngự ra thì còn có thể thêm rất nhiều loại thuộc tính khác vào.

Chẳng qua, nói chung sư cấp linh khí cũng chỉ là nhiều thêm một loại thuộc tính mà thôi.

Cho nên, bao gồm cả Lâm Phong ở bên trong, những người này lựa chọn Phong Linh Thạch đều chỉ lựa chọn hai loại. Một loại hoặc là Công Kích Chi Thạch, hoặc là Phòng Ngự Chi Thạch, còn một loại khác là Phong Linh Thạch thuộc tính.

Về phần ba loại Phong Linh Thạch bất đồng sao? Trong lúc bất chi bất giác, ánh mắt mọi người mang theo vẻ kinh ngạc và ngưng trọng, trong lòng bọn họ đều xuất hiện một nghi vấn, chẳng lẽ tiểu tử này muốn rèn sư cấp linh khí nhiều thuộc tính sao?

- Phong huynh! Ngươi xem, Doanh Thừa Phong không ngờ lại lựa chọn ba khối Phong Linh Thạch. - Ở trên tầng cao nhất, khóe mắt Đặng lão thoáng co rúm lại, nhẹ giọng nói:

- Xem khu vực Phong Linh Thạch thì hẳn là: Một viên Công Kích Chi Thạch, một viên Thủy hệ Phong Linh Thạch, và một viên Băng hệ Phong Linh Thạch. Ha ha... Chẳng lẽ hắn muốn chế tạo sư cấp linh khí nhiều thuộc tính?

Phong Huống thoáng nhíu mày lại, miệng chỉ hừ lạnh không chịu yếu thế, nhưng trong lòng lại âm thầm kêu khổ không ngừng.

Lão cùng với Doanh Thừa Phong quan hệ rất lâu, biết được tiểu tử này ngoài mềm trong cứng, không nguyện ý chịu thua.

Lúc này hắn rõ ràng là muốn chống lại Lâm Phong, hơn nữa còn muốn vượt qua đối phương, cho nên mới lựa chọn chế tạo sư cấp linh khí nhiều thuộc tính.

Chỉ có điều, sư cấp linh khí nhiều thuộc tính thì quá trình quán linh sẽ gặp khó khăn, phức tạp hơn xa bình thường mấy lần.

Doanh Thừa Phong ở trong tông môn chưa từng thử nghiệm chế tạo thứ này, hiện giờ không trâu bắt chó đi cày như vậy thì tỷ lệ thành công thật sự không quá cao a.

Không nhắc tới trong lòng Phong Huống không cảm thấy yên tĩnh, Doanh Thừa Phong cầm ba viên Phong Linh Thạch cũng không có lập tức động thủ, mà đi tới một chỗ ít người trong đại sảnh, xếp bằng ngồi xuống.

Hắn đem tinh thần lực phóng thích ra ngoài, thẩm thấu vào trong Phong Linh Thạch.

Ở trong Tinh Thần Lực của hắn ẩn chứa sát khí cường đại, hung lệ, cỗ sát khí này cũng không phải do trời sinh ra, mà do hắn nhờ cơ duyên mà ngưng tụ được. Nhưng uy năng của cỗ lực lượng này không hề thua kém so với Phong Huống được trời ban cho ngay từ khi sinh ra.

Muốn đem loại sát khí này dung nhập vào trong binh khí phải có bí quyết đặc thù, đó là phải đem sát khí và lực lượng trong Phong Linh Thạch dung hòa lại với nhau, sau đó mới có thể chậm rãi phong ấn vào trong linh binh.

Nếu muốn trực tiếp dung nhập sát khí vào trong linh binh, như vậy mười phần thì cả mười đều là uổng phí công phu mà thôi.

Mọi người ở nơi này tuy rằng không còn ai có trời sinh sát khí ẩn chứa trong tinh thần lực lượng, nhưng bọn họ đều thuộc về những thế lực lớn, đối với quá trình này không hề cảm thấy xa lạ. Cho nên khi nhìn thấy hành động của Doanh Thừa Phong cũng không có cảm thấy nhiều điều kỳ quái, chỉ có chút bội phục can đảm và lòng tin của hắn.

Đem sát khí dung nhập vào trong Phong Linh Thạch cũng không phải là một chuyện đơn giản, xác xuất thành công cũng không quá cao.

Tuy rằng nếu thất bại thì cũng không bị nổ tung giống Lôi hệ thuộc tính, nhưng một khi xuất hiện biến cố thì viên Phong Linh Thạch đó chẳng khác nào đã bị hủy.

Nhưng cho dù là như thế, Doanh Thừa Phong lúc lựa chọn Phong Linh Thạch vẫn lựa chọn tới ba viên.

Hắn đây là tự mình đưa mình vào tuyệt lộ, ngay cả một đường lui cũng không chừa lại.

Lâm Phong thoáng nhíu mày lại, ánh mắt của hắn thoáng đảo qua Lôi hệ thuộc tính Phong Linh Thạch, sau đó cầm một viên xoay người rời đi.

Dựa theo suy nghĩ của hắn, hắn sẽ cầm lấy hai viên Lôi hệ Phong Linh Thạch trở lên, nhưng khi thấy biểu hiện của Doanh Thừa Phong thì lập tức thay đổi chủ ý.

Nếu Doanh Thừa Phong đã có can đảm như thế, hắn tự nhiên không chịu yếu kém.

Nếu để cho Doanh Thừa Phong biết suy nghĩ trong lòng Lâm phong, sợ rằng sẽ phải ôm bụng cười ba ngày ba đêm mất.

Hắn sở dĩ chỉ chọn ba viên Phong Linh Thạch có thuộc tính khác nhau chỉ là dùng để che dấu ánh mắt của mọi người mà thôi. Bởi vì hắn quyết định lúc bắt đầu quán linh sẽ sử dụng năng lực chuyển hóa đặc thù của Trí Linh đem chân khí phân hình thành những lực lượng bên trong Phong Linh Thạch này.

Lực lượng của Trí Linh mới chân chính làm cho hắn có lòng tin để giành được thắng lợi cuối cùng.

Cho nên, ba viên Phong Linh Thạch ở trong tay hắn có cũng được, mà không có cũng chẳng sao.
Chỉ có điều, hắn không muốn hành động của mình bị mọi người hiểu lầm, lại càng không nghĩ tới hành động của hắn lại làm ảnh hưởng tới quyết định của Lâm Phong.

Hoặc là thành công, hoặc là thất bại.

Nhóm Chú Tạo Sư còn lại đưa mắt nhìn nhau, một người thấp giọng thì thầm một tiếng, nói:

- Ta cũng không biến thái như bọn họ, làm sao phải học bọn họ? - Dứt lời hắn ở trước ánh mắt của mọi người lấy ra sáu viên Phong Linh Thạch.

Sáu viên Phong Linh Thạch theo tứ tự là: Ba viên Phòng ngự chi thạch, ba viên Thổ hệ Phong Linh Thạch.

Có hắn đi đầu, những người còn lại cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, bọn họ đều ra tay, có người cầm gấp ba, thậm chí gấp bốn lần Phong Linh Thạch.

Tuy nói bọn họ lựa chọn linh khí để chế tạo chính là loại thường ngày mình hay tiếp xúc nhất, theo lý mà nói thì chỉ cần hai viên Phong Linh Thạch là có thể thành công chế tạo sư cấp linh khí.

Nhưng bọn họ lại không ai muốn đùa với lửa, chuẩn bị thêm mấy phần Phong Linh Thạch có lẽ ở vào thời khắc quan trọng còn có thể phát huy tác dụng cũng chưa biết chừng.

Vũ lão nhìn cảnh này không khỏi khẽ lắc đầu, trong lòng âm thầm có chút thất vọng.

Ở trong những người này, mặc dù cũng có người xuất thân từ Linh Đạo thế gia, có được thiên phú và sự dạy dỗ vô cùng tốt.

Nhưng ở trên người bọn họ lại khuyết thiếu một loại khí chất đặc thù.

Lòng tin vào bản thân của bọn họ còn xa mới đạt được như Doanh Thừa Phong và Lâm Phong.

Hai người kia đều tự đưa mình vào tuyệt lộ, muốn từ trong chỗ chết tìm đường sống.

Ở trong cuộc sống gặp qua cảnh này tuyệt đối không nhiều lắm, thậm chí có người cả đời không có khả năng đụng phải chuyện này.

Nhưng chính cái này đã quyết định phương thức tu luyện của bọn họ.

Bất kể bọn họ đem tinh lực vùi đầu vào Đan Đạo hay Chú Tạo Chi Đạo, khi tấn thăng tới cảnh giới nhất định sẽ gặp một loại tình huống.

Khi đó, tâm lý và phẩm chất ý chí của một người không nghi ngờ gì chính là thứ quyết định tất cả.

Chỉ có loại người giống như Doanh Thừa Phong và Lâm Phong, có thể quyết đoán lựa chọn mới có thể hy vọng đột phá chướng ngại, bước vào cảnh giới cao nhất mà thôi.

Tuy rằng con đường này rất khó khăn, nhưng không trải qua mưa gió, bão táp thì ngày sau trong những người này nếu có người đạt thành tựu cao vô cùng cũng chỉ có hai tiểu tử này mà thôi.

Ở tầng cao nhất, tám vị Ngân cấp Linh Sư không ngừng thổn thức.

Đàm Tinh nhẹ giọng nói:

- Chỉ dùng một bộ Phong Linh Thạch mà dám động thủ? Ha ha... Đã bao nhiêu lâu rồi ta chưa từng nhìn thấy chuyện này... - Hắn dừng lại một chút, dường như đang suy nghĩ phải hình dung như thế nào, sau một lát chỉ đành cười khổ nói:


- Loại người có hành động như thế này chỉ có thể là những quái vật mà thôi.

Đặng lão hừ nhẹ một tiếng, nói:

- Chỉ là hai tiểu tử lỗ mãng mà thôi, có gì đáng kinh ngạc chứ?

Trên mặt mọi người thoáng hiện ra một nụ cười, trong ngôn ngữ của Đặng lão ẩn chứa hương vị ghen ghét mà ai cũng có thể nghe ra được.

Vũ lão lẳng lặng chờ đợi, sau khi những người trong đại sảnh lựa chọn Phong Linh Thạch và Dược Lô hoàn toàn thích hợp, lão khoát tay một cái, lại có người vào đem những cái giá này ra ngoài.

- Hiện tại, bắt đầu đi.

Theo mệnh lệnh của lão, vô số Linh Sư đồng thời bắt đầu ra tay quán linh.

Ở trong những người này cũng chỉ có Doanh Thừa Phong là người ra tay trước tiên, chẳng qua tất cả mọi người không cảm thấy ngạc nhiên gì. Bởi vì sát khí là một loại thuộc tính đặc biệt, cho nên lúc quán linh cần thời gian gấp đôi Linh Sư bình thường, trước tiên phải ra tay chuẩn bị là điều đương nhiên.

Sau một lát, toàn bộ đại sảnh bị một tầng ánh sáng nhàn nhạt bao phủ, mà ở trong đó còn tràn ngập mùi hương kỳ dị nữa.

Nhóm Đan Sư và Chú Tạo Sư toàn lực ứng phó, đem những biểu hiện tốt nhất của mình thi triển ra ngoài.

Một lúc lâu sau, một vị Linh Sư cuối cùng cũng thở phào một hơi, hắn nhìn bộ giáp da trên tay mà không che dấu được sự vui mừng của mình.

Theo đó, người thứ hai, thứ ba dần hoàn thành quá trình quán linh của mình.

Một đám lớn linh khí nhanh chóng xuất hiện trước mắt mọi người.

Hơn nửa canh giờ trôi qua, ngay cả nhóm Đan Sư cũng dần kết thúc công việc của mình.

Bởi vì bọn họ chế tạo và luyện chế đều là những sư cấp linh khí và đan dược cơ sở, cho nên tốc độ không hề chậm.

Cuối cùng, trong toàn bộ đại sảnh chỉ còn lại hai người vẫn trầm mê ở trong thế giới của mình.

Doanh Thừa Phong và Lâm phong.

Mọi người ở xa xa đứng nhìn, từ trên người hai kẻ này không ngừng có khí tức mạnh mẽ tỏa ra, một bên tràn ngập sát khí, một bên lại không ngừng có lôi điện lóe lên làm cho không ai dám tiến lại gần.