Chương 666: Năm Đại Kị Sĩ Trưởng
Lúc ở Linh Đạo Thánh Đường, Doanh Thừa Phong đã tìm hiểu rất rõ ràng.
Trong Quang Minh Thánh Giáo, Kị Sĩ chính thức đều có tu vi Tử Kim Cảnh, một khi đột phá được Tử Kim Cảnh, tấn thăng Tước Vị xong sẽ liền có được danh hiệu Kỵ Sĩ Trưởng.
Mặc dù Kỵ Sĩ Trưởng này chưa chắc là Kị Sĩ của Thánh Điện, cũng chưa chắc đã nắm trong tay một lượng lớn Kị Sĩ, nhưng danh hiệu này tuyệt sẽ không sai.
Quả nhiên, sau khi nghe được câu này, khí tức tỏa ra từ người năm vị cường nhân lập tức được thu liễm lại rất nhiều.
Một người trong đó nói:
- Đã mấy năm rồi không kẻ nào quay trở lại từ Kị Sĩ Luyện Ngục, các ngươi cũng không tồi. Ấy...
Hắn đột nhiên “ồ” một tiếng kinh ngạc, chau mày tức giận nói:
- Ngươi mới chỉ là Tử Kim Cảnh, sao đã có thể ra khỏi Luyện Ngục được?
Sắc mặt bốn người còn lại cũng trở nên có chút bất thiện.
Lại một người nữa giận dữ quát:
- Quy tắc sắt đá của Luyện Ngục: Dưới Tước Vị trở xuống có thể vào nhưng không thể ra, ngươi lại dám làm trái quy tắc, nhờ người khác mang ra, thật là một sự nhục mạ đối với vinh quang vô thượng của Thánh Điện Kị Sĩ!
Hắn dường như giận dữ đến cực điểm, nói:
- Chết không đáng tiếc!
Lời còn chưa dứt, tay hắn đã giơ lên; Trên tay hào quang lấp lóe, trong khoảnh khắc đã đánh tới phía Doanh Thừa Phong.
Hắn xuất thủ cực nhanh, hơn nữa không hề có tí chút lưu tình, trong hào quang rực rỡ kia chứa đựng một năng lượng cực kì mạnh mẽ. Nếu như là một cường nhân Tử Kim Cảnh bị đánh trúng, dù không chết cũng chắc chắn sẽ bị trọng thương.
Nhưng mà đạo ánh sáng này cũng không thể đánh lên người của Doanh Thừa Phong.
Bá Vương giơ cánh tay chắc nịch lên rồi chỉ duỗi nhẹ một cái, ngay lập tức chùm sáng đang bay lượn kia liền bị giữ lại. Cánh tay hắn cơ bắp đột nhiên nổi lên cuồn cuộn rồi bóp mạnh một cái.
- Đùng
Sau một tiếng nổ nhỏ, chùm sáng này đã bị hắn dùng sức cứng rắn bóp vỡ.
Sắc mặt của năm vị Kỵ Sĩ Trưởng khẽ biến, ánh mắt nhìn hắn lập tức trở nên cảnh giác và trầm trọng.
Người bình thường sau khi tấn thăng lên Tước Vị, sẽ cần phải tu luyện một đoạn thời gian mới có thể củng cố được hoàn toàn cảnh giới của mình. Hơn nữa, người vừa tấn thăng Tước Vị mặc dù có thể dễ dàng giết chết Tử Kim Cảnh, nhưng khi đối mặt với cường nhân Tước Vị đã lâu năm, đương nhiên sẽ tỏ ra còn rất non nớt, khó có thể sánh ngang với cường nhân cùng cấp.
Mà năm người họ đều là cường nhân đóng ở truyền tống trận này.
Truyền tống trận này nối thông với Kị Sĩ Luyện Ngục, chỉ sau khi một Kị Sĩ hoặc một quái thú trong Luyện Ngục đột phá được Tử Kim Cảnh mới có thể được truyền tống tới đây.
Thánh Điện phái năm tên Kỵ Sĩ Trưởng tới đây, thực chất là để đề phòng những quái thú tấn thăng lên Tước Vị.
Hễ gặp được loại quái thú này, họ đều sẽ bắt về, sau đó chăm sóc thu phục dần dần.
Nhưng nếu là Kị Sĩ đột phá được, vậy cũng là một việc vui lớn, năm người bọn họ đến cũng là muốn làm quen.
Nhưng dù kẻ đột phá được là Kị Sĩ hay là quái thú, sức mạnh của bọn họ đều chưa hoàn toàn ổn định, dù là một đấu một cũng không phải là đối thủ của năm vị Kỵ Sĩ Trưởng.
Nhưng người đàn ông thân hình cao lớn này dường như khác hẳn so với những cường nhân vừa tấn thăng lên Tước Vị.
Khí tức trên người hắn trầm ổn như núi, vô cùng to lớn mà lại sâu không thể dò. Chỉ duỗi tay đã dễ dàng bóp nổ được chùm sáng, càng thể hiện ra một sức mạnh không thể tưởng tượng được.
Lúc quan sát Bá Vương, trong trong lòng bọn họ không ngờ đều nổi lên một sự kính sợ; Nếu như là đơn đả độc đấu, bản thân mình chưa chắc có thể đánh thắng kẻ này.
- Ngươi là ai?
Một vị Kỵ Sĩ Trưởng trầm giọng hỏi:
- Là Kị Sĩ của Điện nào?
Bá Vương cất tiếng cười lớn, nói:
- Lão tử không phải là Kị Sĩ gì cả.
Miệng của hắn ngoác rộng ra, để lộ một hàm răng nanh sắc nhọn.
Kỵ Sĩ Trưởng giật mình, hô lên kinh ngạc:
- Quái thú, đây là quái thú Tước Vị!
Mấy tên Kỵ Sĩ Trưởng đồng thời lui lại phía sau, trên người bọn họ tỏa ra một luồng ánh sáng mãnh liệt, kiếm và lá chắn Kị Sĩ đều được dựng lên, mỗi người đều như gặp phải đại địch.
Doanh Thừa Phong lắc lắc đầu, trong lòng thầm nhủ: Mấy tên gia hỏa này cũng hơi ngạc nhiên quá nhỉ.
Bá Vương mặc dù là tinh linh thú Tước Vị, nhưng dù sao cũng mới tấn cấp, năm người này lại là cường nhân nhân loại Tước Vị đã lâu năm rồi, thế mà lại hò hét thất lễ như vậy trước mặt Bá Vương, thật khiến người ta không biết nói gì.
Hắn than nhẹ một tiếng, nói:
- Các vị Kỵ Sĩ Trưởng đại nhân, đây là... Bạn hữu vào sống ra chết của tại hạ.
Năm Kỵ Sĩ Trưởng nhìn nhau, trong mắt hiện lên một vẻ kinh ngạc. Một người nói:
- Hắn là tọa kỵ của ngươi?
Bá Vương trợn mắt, nghĩ thầm lão tử mặc dù từng chở Kim Cương Vương, nhưng sao có thể là tọa kị của tên tiểu tử này được?
Nhưng mà, trong lòng Doanh Thừa Phong khẽ động, lập tức nghĩ ngay đến một tin đồn, gật đầu lia lịa nói:
- Đúng vậy, hắn là tọa kỵ của ta.
Bá Vương lặng đi, chớp chớp mắt mấy cái. Tính khí của hắn mặc dù không tốt, nhưng thực tế thì tâm tư cực kì chu toàn. Trông thấy vẻ mặt quái dị của Doanh Thừa Phong, lại nghĩ đến lời dặn dò của Kim Cương Vương, hắn tức thì ép sự bất mãn trong lòng xuống.
Tọa kỵ thì tọa kỵ, chỉ hi vọng tên tiểu tử Doanh Thừa Phong này không được đằng chân lân đằng đầu, nếu như thật sự coi mình làm tọa kỵ, hừ hừ...
Kỵ Sĩ Trưởng nhiều tuổi nhất trong đó bước lên một bước, ánh mắt lấp lóe tinh mang, nói:
- Vận may của nhà ngươi cũng thật không tệ, nhưng hắn vừa tấn thăng lên Tước Vị, sao có thể hóa thành người được?
Doanh Thừa Phong vẻ mặt đầy kinh ngạc nói:
- Kỵ Sĩ Trưởng đại nhân, tại sao hắn không thể hóa thành người được?
Kỵ Sĩ Trưởng nhìn vẻ ngây thơ ham học hỏi trong mắt của Doanh Thừa Phong, bất đắc dĩ đáp:
- Quái thú biến hình là một chuyện cực kì khó khăn, dù là đột phá lên Tước Vị, cũng cần phải hơn trăm năm, thậm chí một khoảng thời gian thích dài hơn mới có thể làm được, hắn...
Kì thực, hắn còn có một câu chưa nói hết.
Chính là quái thú vừa mới tấn thăng Tước Vị này, khí tức thật quá mạnh mẽ, có thể lấn át cả một phía bọn họ.
Đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Nếu bọn họ không phải là xuất hiện từ trong truyền tống trận này, mấy người Kỵ Sĩ Trưởng này sẽ còn nghi ngờ rằng, tên gia hỏa này có phải là một lão quái vật đã tấn thăng Tước Vị hơn trăm năm rồi hay không đây.
Doanh Thừa Phong cười ha ha, nói:
- Kỵ Sĩ Trưởng đại nhân, có lẽ vì tọa kỵ của tại hạ có chút đặc biệt rồi.
Bá Vương đương nhiên không phải là cường nhân Tước Vị bình thường, hắn và Kim Cương Vương sớm đã đạt đến đỉnh phong của Tử Kim Cảnh. Nếu như không phải vì hạn chế pháp tắc đặc biệt trong Động Thiên Phúc Địa, hai người hắn có lẽ đã tấn thăng thành công từ mấy trăm năm trước rồi.
Chỉ có điều, trong mấy trăm năm này họ mặc dù không thể đột phá, nhưng sức mạnh của bản thân lại vẫn không ngừng được nâng cao một cách chậm rãi.
Nền tảng vững chắc như vậy, không phải một Tử Kim Cảnh bình thường có thể so sánh được. Cho nên, một khi gặp được kỳ ngộ đột phá thành công, Bá Vương liền lập tức có thể hóa thành người, hơn nữa có được sức mạnh khủng bố không hề thua kém cường nhân Tước Vị lâu năm.
Nghe xong lời này, năm tên Kỵ Sĩ Trưởng đều nhìn lẫn nhau. Trong mắt bọn họ không ngờ lại có vẻ hâm mộ và đố kỵ sâu sắc.
Tiểu tử này là kẻ nào mà vận may tốt đến như vậy. Chính mình còn chưa đột phá, nhưng tọa kỵ đã đột phá rồi, hơn nữa thực lực của tọa kỵ này lại mạnh như vậy. Người như thế này, tiền đồ không có giới hạn!
Trên mặt rốt cục cũng lộ ra một nụ cười, Kỵ Sĩ Trưởng cầm đầu nói:
- Tọa kỵ cùng Kị Sĩ tiến vào Kị Sĩ Luyện Ngục đã ít, mà hơn nữa lại có thể đột phá trước cả bản thân Kị Sĩ lại càng là hiếm có. Ha ha, trường hợp của ngươi thuộc vào hàng đặc biệt đấy, lão phu thay mặt cho Thánh Điện thứ ngươi vô tội.
Doanh Thừa Phong dở khóc dở cười nói:
- Đa tạ Kỵ Sĩ Trưởng đại nhân. Có điều...
Kỵ Sĩ Trưởng phẩy tay, ngắt lời hắn, nói:
- Ngươi không cần tạ ơn ta. Chỉ là sau này ngươi dự định thế nào? Tiếp tục tiến nhập Luyện Ngục tu luyện hay là tạm dừng một thời gian?
Trong lòng Doanh Thừa Phong thầm mắng, tên gia hỏa này cũng thật quá tự cho mình là đúng rồi.
Tuy thế, vẻ mặt của hắn lại cực kỳ cung kính, nói:
- Kỵ Sĩ Trưởng đại nhân, tại hạ vốn không phải là tự nguyện tiến vào Luyện Ngục Kị Sĩ!
- Cái gì?
Sắc mặt của năm vị Kỵ Sĩ Trưởng đồng thời biến đổi. Ánh mắt của họ không ai bảo ai đều lóe lên một tia sáng, mà tia sáng này đều rơi lên người Doanh Thừa Phong.
Chính tại thời điểm này, trong lòng Doanh Thừa Phong đột nhiên sinh ra một loại cảm giác bị người khác nhìn thấu tâm can.
Cảm giác lúc này giống như lúc ở trong Luyện Ngục, bị Kị Sĩ sử dụng bí pháp quan sát bản thân, nhưng lại có thêm phần triệt để và sắc bén.
Tâm niệm vừa chuyển, Doanh Thừa Phong đột ngột chèn ép tinh thần lực và chân khí của mình xuống, không có một chút phản kháng và ngăn trở nào.
Bá Vương tức giận hừ một tiếng, nhưng nhìn thấy vẻ mặt trấn định của Doanh Thừa Phong nên vẫn còn nhẫn nhịn chưa hề động thủ.
Đương nhiên, đây cũng là duyên cớ vì sao trước mặt hắn có tới năm vị cường nhân Tước Vị. Nếu như chỉ vỏn vẹn một người, không chừng hắn sớm đã gào thét mà xông lên rồi.
Sau một lát, năm vị Kỵ Sĩ Trưởng thu hồi lại ánh nhìn, trong mắt họ đều hiện lên vẻ kinh sợ.
- Kẻ này vừa mới đột phá Tử Kim Cảnh, còn xa mới đạt đến mức đỉnh phong, hắn làm thế nào đạt được tư cách tiến nhập Luyện Ngục?
- Hắn rất trẻ, lứa tuổi này không nên tiến nhập Luyện Ngục.
- Hừ, là tên khốn nào phê chuẩn? Đúng là đáng chết.
- Ha ha, các ngươi chưa nghe hay sao, hắn vừa nãy nói là không phải do tự nguyện mà. Lão phu lại muốn xem xem, rốt cục là người nào to gan đến vậy, dám ép buộc hậu bối như này tiến vào Luyện Ngục.
Sau khi sử dụng bí pháp xong, năm người họ lập tức nhận ra được rất nhiều thứ. Tuổi của Doanh Thừa Phong và tiến độ về tu vi đều không thể giấu được bọn họ, cho nên năm người họ mới thể hiện ra lòng căm phẫn sục sôi vì “chính nghĩa” như vậy.
Kị Sĩ Luyện Ngục mặc dù là một con đường để Kị Sĩ đột phá được Tử Kim Cảnh, tấn thăng Tước Vị,
Nhưng tất cả Kị Sĩ sau khi đạt đến đỉnh phong của Tử Kim Cảnh đều có cơ hội và tư cách quan sát không gian huyễn hóa. Những Kị Sĩ thiên tư ưu việt, có tài năng phi phàm đều đã sớm đột phá được Tước Vị rồi.
Còn tuyệt đại đa số Kị Sĩ bình thường sau khi tấn thăng Tử Kim Cảnh, cũng tức đã đạt tới đỉnh cao trong đời người của họ, thường thì đều sẽ mất đi hi vọng tiếp tục tấn thăng.
Chỉ có những Kị Sĩ thiên phú phi thường, một lòng cầu tiến mới không ngại hiểm nguy tiến vào Luyện Ngục để tìm một cơ hội trong khoảng không mù mờ tăm tối kia.
Nhưng, những Kị Sĩ có thể lọt vào mắt xanh Quang Minh thần và thành công tấn thăng lại cực kì hiếm thấy.
Năm vị Kỵ Sĩ Trưởng túc trực ở đây đã lâu, những cường nhân đột phá thành công mà họ gặp được cơ bản đều là quái thú Tước Vị.
Mà Doanh Thừa Phong, một thanh niên rõ ràng còn chưa đầy 30 tuổi, lại đã là cường nhân Tử Kim Cảnh. Dù cho là trong Quang Minh Thần Điện cũng là một vị tuyệt thế thiên tài hiếm có khó tìm.
Dám đem thiên tài như vậy bỏ vào Kị Sĩ Luyện Ngục, lại còn trong tình huống hắn không hề muốn như vậy, kẻ có trách nhiệm trong việc này chẳng lẽ não bị bại liệt rồi, hay là chán sống quá đây?
Kỵ Sĩ Trưởng đứng đầu kia phẫn nộ nói:
- Là ai đem ngươi vào Luyện Ngục?
Doanh Thừa Phong mở rộng hai tay, nói:
- Không biết...
- Cái gì?
Kỵ Sĩ Trưởng kia càng thêm tức giận, hỏi:
- Ngươi tên là gì?
- Tại hạ là Doanh Thừa Phong.
- Doanh Thừa Phong chứ gì, ngươi là thuộc... Ấy... Ngươi là Doanh Thừa Phong?
Sắc mặt năm vị Kỵ Sĩ Trưởng đồng thời biến đổi, ánh mắt họ lập tức cũng trở nên khác trước.