Dịch giả: BsChien
Trong hầm trú ẩn trở nên yên ắng tĩnh mịch. Bọn quỷ lúc nãy còn xúm xít tươi cười, nhốn nháo thi nhau Gọi tên em trong đêm, sau một hồi bị chém giết rồi Tiểu Tư hút vào trong quyển nhật ký. Không gian màu đỏ máu trở nên yên tĩnh trở lại. Lúc này chỉ còn tiếng bước chân nặng nề chậm chạp vang lên từ sâu trong lối đi. Kẻ phía trong đang chậm rãi tiếp cận nơi này. Kịch kịch… Kịch kịch… Kịch kịch Tiếng chân vang lên càng ngày càng gần, tựa hồ từ sâu trong hầm trú ẩn, có một gã đàn ông đang lắc lư bước ra… Kịch kịch… Kịch kịch… Kịch kịch Dương Húc Minh quyết định không bỏ chạy nữa, sau một trận đồ sát chín con quỷ, tự tin đã trở lại với hắn. Hắn cầm thanh kiếm lăm lăm trên tay, nhìn chăm chú về hướng lối đi đen ngòm phía sâu trong hầm trú ẩn. Nhưng chợt nhớ đến lời Sinh Tử Lục, Dương Húc Minh phân vân giây lát rồi quyết định thay đổi chiến thuật… Rất nhanh, tiếng bước chân lịch kịch vang lên tại lối ra. Một gã đàn ông máu me bê bết khắp người xuất hiện. Gã đứng ngoài rìa khu vực màu đỏ, trong mắt tràn đầy tơ máu, tựa hồ đang rất kích động điên cuồng. Tay phải của gã thả xuôi bên người, đang cầm một con dao nhọn có vẻ rất sắc bén, loại dao bầu chuyên dùng trong các lò mổ. Máu tươi từng giọt từng giọt không ngừng nhỏ tong tong từ lưỡi dao xuống đất. Trên người gã đàn ông chẳng những máu me tung tóe, mà còn dính những miếng thịt nát lầy nhầy, vương vãi trên vai trên ngực. Trông gã giống hệt như một đồ tể mới đi ra từ lò sát sinh. Ánh mắt hung ác của gã nhìn quanh khu vực màu đỏ máu, nhưng nhìn quanh quất một vòng, không gian đỏ lòm hoàn toàn rỗng tuếch. Không có bóng quỷ cũng không có bóng người nào, chỉ có một vài hộp gỗ nằm chỏng chơ cùng những bao tải rách nát chất đống trong một góc. Hoàn toàn trống rỗng, không có bất cứ cái gì khác lạ. Gã đàn ông hơi sững sờ, tựa hồ bất ngờ với tình trạng trước mắt. Gã cầm con dao nhọn đang nhỏ máu, đi về phía trước hai bước. Sau đó dừng lại, trên lối đi, một quyển sổ màu hồng phấn nằm im lặng trên đất, hòa chung với ánh sáng màu máu, phản chiếu lên một vẻ vô hại yên bình. Quyển nhật ký nằm lẻ loi trên sàn đất, xung quanh không còn thứ gì, giống như ai đó vội vàng bỏ chạy nên đánh rơi ở đây. Trên trang bìa là bóng lưng của một cô gái mỹ lệ. Cô quay lưng lại, ngồi trên đồng cỏ, lẳng lặng nhìn trời chiều xa xăm. Tóc cô gái xõa xuống lưng, rất dài, mềm mại và xinh đẹp. Mái tóc đen nhánh tựa hồ bay phất phơ trong gió, quỷ dị giống như có sinh mệnh. Bên cạnh cơ thể cô gái lộ ra một cánh tay nhỏ nhắn trắng bệch. Gã đàn ông cứ thế đứng yên, cúi đầu nhìn chăm chăm vào quyển sổ trên sàn. Gương mặt gã ngốc trệ, lại có chút hoang mang, tựa hồ không hiểu tình huống gì đang xảy ra. Giằng co như thế hồi lâu, cuối cùng gã đàn ông cử động. Gã đi về phía trước hai bước. Tiến đến bên cạnh quyển sổ, cúi người nhìn chằm chằm xuống. Đột nhiên, gã giơ con dao nhọn trên tay lên cao, hung lệ cuồng bạo đâm xuống quyển sổ đang nằm yên trên sàn. Cùng lúc đó, một đôi tay trắng bệch từ trong quyển sổ cũng lao vút ra. Nhanh như chớp, đôi tay trắng bệch chụp được hai chân của gã đàn ông rồi giật mạnh. Bị bất ngờ, tên ác quỷ toàn thân máu me bị giật té ngã ngửa ra đất, động tác đâm xuống của gã vì thế cũng bị hụt, lưỡi dao chọc vào không khí. Tên quỷ căn bản không có ngờ được tình huống sẽ biến chuyển thành như thế này, gã điên cuồng giãy dụa, cố gắng ngồi bật dậy. Gã chống cả hai tay xuống sàn, nâng người lên, trở thành tư thế ngồi xổm, định bụng sẽ giãy thoát khỏi kìm kẹp của đôi tay kia. Vừa ngồi xổm vừa dùng sức hai tay hai chân, gã đàn ông to khỏe vung vật toàn thân y hệt một con bò rừng phát điên, đoán chừng ngay cả xích sắt cũng không thể vây khốn nó. Nhưng mà bất luận gã giãy dụa như thế nào, từ đầu đến cuối đều không cách nào thoát khỏi đôi tay tưởng chừng mong manh nhỏ bé kia. Đôi tay trắng bệch gắt gao tóm chặt hai chân của tên quỷ, khiến gã không thể nhấc chân ra được. Trong miệng tên ác quỷ phát ra tiếng gầm rú phẫn nộ. Gã điên cuồng giơ cao con dao nhọn, định chém mạnh xuống đôi tay đang kìm giữ hai chân gã. Nhưng ngay một khắc gã giơ con dao lên, từ đằng sau đống bao tải gần đó, một thân ảnh cao lớn xuất hiện. Hắn không một dấu hiệu lao vọt tới vung kiếm lên. Thời điểm tấn công vô cùng hợp lý, hầu như phối hợp hoàn mỹ cùng đôi tay trên sàn. Thanh kiếm to bản nhìn rất dữ tợn chém mạnh xéo từ trên cao xuống, lưỡi thép lóe lên một đường cong màu bạc tuyệt mỹ, lao thẳng vào lưng tên ác quỷ đang ngồi xổm trên sàn. Keng! Tiếng kim loại va chạm vang lên chói tai. Tên ác quỷ bị kìm giữ ngồi xổm trên sàn, không cách nào động đậy phản kháng, vậy mà bỗng nhiên trên lưng mọc ra một cánh tay phụ nữ. Cánh tay kia cầm con dao bầu dính máu, đỡ lấy nhát chém của Sát phụ kiếm. Dương Húc Minh sững sờ một giây. Móa! Còn có động tác kiểu này nữa hả? Ngay sau đó, trên lưng tên quỷ trồi ra một nửa cơ thể phụ nữ! Một người đàn bà với gương mặt nhăn nhúm thống khổ, trực tiếp mọc ra từ lưng gã quỷ kia. Cơ thể cô ta chỉ có từ phần eo trở lên, toàn thân trắng bệch, cả người lẫn tay chân là những vết rạn nứt. Tựa hồ đã bị chặt thành từng khúc nhỏ rồi sau đó cưỡng ép ghép lại. Dương Húc Minh rút thanh Sát phụ kiếm lại. Cùng lúc đó, người phụ nữ liền thét lên chói tai, một tay cầm dao nhọn chém về phía Dương Húc Minh. Còn tên quỷ đang ngồi xổm trên sàn thì điên cuồng vùng vẫy muốn thoát khỏi giam giữ. Tên ác quỷ này đã chặt nhỏ vợ gã ra, rồi hai người ghép thành một thể rồi? Kỹ thuật ghép cơ thể đỉnh cao này thì đến bác sĩ giỏi nhất của Bạch Ngọc Giới cũng phải khóc ròng mà chịu thua cuộc. Thậm chí con dao hung khí giết người kia cũng có thể tùy ý chuyển giao giữa hai vợ chồng này, điều này đã hoàn toàn ra khỏi phạm trù khoa học rồi! Dương Húc Minh tỉnh táo nghiêng thanh kiếm, đỡ một dao của người đàn bà. Hắn lui lại nửa bước. Rất hiển nhiên, đối với tình trạng hợp thể cùng gã chồng như thế này, cô vợ cũng không có chút nào vui vẻ hạnh phúc. Khuôn mặt cô ta vặn vẹo, tràn đầy tuyệt vọng và thống khổ, là nỗi đau của kẻ dù đã chết cũng vĩnh viễn không được an bình. Dương Húc Minh lần nữa lui lại hai bước, rời xa đôi vợ chồng quỷ dị này. Gã đàn ông ác quỷ máu me khắp người lúc này đã bị mất thăng bằng té ngã dưới đất, ngực gã đè lên đúng quyển nhật ký trên sàn, bị đôi tay trắng bệch gắt gao túm lấy. Đôi tay không ngừng lôi kéo gã, hút vào bên trong quyển nhật ký. Mà trên lưng của tên quỷ, vợ gã vẫn vung con dao bầu dính máu đỏ lòm, miệng gào thét lên những tiếng chói tai, muốn xông ra tấn công Dương Húc Minh. Một màn này, quả thực tràn ngập phong cách kinh dị. Đặc biệt là biểu lộ thống khổ vặn vẹo trên mặt cô vợ. Dù là một họa sĩ siêu phàm cũng không cách nào miêu tả được vẻ mặt kinh khủng quái đản như vậy. Loại đau khổ tuyệt vọng này là đã chịu sự tra tấn kinh hoàng trước khi chết, hoàn toàn không phải người sống có thể biểu lộ ra được. Lúc này, tên ác quỷ đã sắp bị kéo vào bên trong quyển nhật ký. Nửa lồng ngực của gã đã chìm vào bên trong, miệng gã phát ra tiếng gầm rú phẫn nộ, hai tay chống xuống đất cố giữ lại cơ thể không bị hút vào quyển sổ. Một giây sau, cô vợ giơ dao chém xuống. Trực tiếp chặt rơi đầu gã đàn ông chồng cô ta. Sau đó là một trận điên cuồng chặt chém, cắt rời phần lưng và lồng ngực. Tiểu Tư hai tay cứ như vậy nắm nguyên phần ngực rút vào trong quyển nhật ký. Tên ác quỷ toàn thân đẫm máu nhảy dựng lên, tránh xa khỏi quyển nhật ký màu hồng nhạt trên sàn. Đầu của nó bị cô vợ cầm trên một tay, cặp mắt vằn máu hằn học nhìn Dương Húc Minh phía trước, phát ra tiếng gầm đầy phẫn nộ. Rất hiển nhiên, tên ác quỷ rốt cục đã bị chọc giận. Dương Húc Minh đứng nhìn một cảnh tượng mà hắn chưa từng được xem trong bất kỳ bộ phim kinh dị nào. Một gã đàn ông nửa thân dưới thô kệch, cơ thể chỉ còn đến phần bụng, ngực đã bị chặt rụng mất, phía sau lưng mọc ra nửa thân người phụ nữ. Cô ta với phần cơ thể chắp vá, một tay cầm con dao nhỏ máu tong tỏng, một tay xách cái đầu của gã đàn ông. Một màn kinh dị này quả thực vô cùng đặc sắc hiếm thấy. Dương Húc Minh sắc mặt xám như tro tàn. Cặp vợ chồng này ghép đôi hình như hơi không giống như trong truyện ngôn tình…