Dịch & Biên:†Ares†
Từ khi ra thuê nhà ở ngoài thế này, Đại Nhiệt từng vô số lần ảo tưởng sẽ có một cô gái ôn nhu đáng yêu, xinh đẹp động lòng người tới ở sát vách phòng mình, hai người cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại gặp, đầu mày cuối mắt mãi rồi hóa thành "gian tình"! Sau đó Vương tiểu thư đến, tuy rằng không phải dạng người dịu dàng nữ tính như mộng của hắn, nhưng vẫn xem như một cô nàng xinh đẹp, vẫn khiến Đại Nhiệt nhiều lần phải tim đập mạnh, huyết áp tăng. Mà hiện tại, Yêu Yêu đến — đúng chuẩn một cô gái hòa nhã xinh đẹp, hoạt bát mà dịu dàng.
Nói nhỏ một bí một: trước kia Đại Nhiệt cũng cùng nổi lên vài ý niệm với Yêu Yêu, cụ thể là khi nào thì chính hắn cũng đã quên rồi. Kỳ thực điều này rất bình thường, nhưng hôm nay khi thấy Yêu Yêu vẫn một mực tin tưởng, như em gái với anh trai mà khoác lấy tay mình thì Đại Nhiệt đã cảm thấy rất là hổ thẹn, cho rằng mình thật đê tiện — dù là hiện tại đê tiện đang rất thịnh hành!
Trong quá trình giúp Yêu Yêu dọn phòng, tại thời điểm thanh lý "di vật" của Vương tiểu thư, Đại Nhiệt lại bới được ra một tá "Ba con sói" được đóng gói kỹ càng chưa sử dụng!
Tiên sư đôi cẩu nam nữ, thật là lãng phí! Hắn vốn định lập tức thu vào trong túi, nhưng hiện tại không chỉ có một người, để chứng tỏ tấm lòng mình trong trắng như lòng heo, hắn chỉ đành nhịn đau định ném chúng nó vào thùng rác. Yêu Yêu đứng cạnh đúng lúc tinh mắt nhìn thấy, kêu lên:
- Tiểu ca, đừng ném, đó là hàng Durex đấy, rất nổi tiếng!
Đại Nhiệt rất tò mò hỏi:
- Sao em biết?
Yêu Yêu cười khanh khách nói:
- Biết có gì kỳ lạ, em đã sớm trưởng thành rồi!
Câu cửa miệng của nàng chính là "em là người trưởng thành"! Thời điểm nàng kéo dài giọng điệu như để chứng minh ý này, bộ ngực cũng phình lớn lên một chút, như muốn làm minh chứng cho mặt ngoài.
Nàng đích xác là một người trưởng thành rồi, bất kể thân thể hay tâm trí đều đã là thành thục chờ người hái. Nhưng Đại Nhiệt trong lúc nhất thời còn chưa quen được cô bé khờ dại hoạt bát có hai cái bím tóc đuôi sam ngày nào đã chuyển biến thành bộ dạng hiện tại.
Yêu Yêu thấy ánh mắt của hắn có chút nghiền ngẫm, vội nói:
- Tiểu ca, anh đừng có hiểu sai! Em chưa bao giờ sử dụng mấy thứ này, nhưng không ăn qua thịt heo cũng thấy heo chạy chứ!
Đại Nhiệt cười nói:
- Đương nhiên là anh không nghĩ thế rồi! Em là thiên chi kiều nữ, nam nhân để em xem trọng có lẽ còn chưa có sinh ra đâu.
Yêu Yêu cười hì hì nói:
- Vậy sao? Nhưng em lại rất xem trọng anh đấy!
Đại Nhiệt lập tức làm bộ cảm kích muốn rơi nước mắt:
- Cuối cùng cũng có người xem trọng anh…
- Tiểu ca, anh không đúng rồi, khiêm tốn là tốt, nhưng quá khiêm tốn sẽ thành giả dối, anh cũng không phải loại người dối trá cơ mà.
- Đương nhiên không phải loại người đấy rồi.
Đại Nhiệt ho khan mấy cái, đổi đề tài:
- Ba mẹ anh độ này có được khỏe không?
Yêu Yêu nói:
- Chú mỗi ngày đều tập Thái Cực, tay chân linh hoạt lắm, dì thì lại học được mạt chược Đài Loan, mỗi ngày đều mở bàn chơi cùng đám cô Trương, rất là vui vẻ.
- Vậy là tốt rồi!
Yêu Yêu nhìn hắn, nói:
- Chỉ có tiểu Trần tiên sinh là có chút cổ quái thôi, vốn tốt nghiệp xong có thể trở về nhà rồi vào làm trong cục nhân sự, đọc báo cả ngày, việc nhẹ lương cao, vị trí làm cho bao nhiêu người hâm mộ, thế mà anh lại tình nguyện ở lại trường thi Cao học.
Đại Nhiệt cười nói:
- Đối với anh, công việc kia cũng chỉ là thường thường thôi, có làm hay không cũng không sao. Lưu lại trường có nhiều tự do, mà danh nhân cũng nói rồi đấy thôi: học, học nữa, học mãi.
- Ha ha, anh tưởng em không biết anh ghét việc đấu đá trong quan trường nên cố ý lấy cớ không làm sao? Nhưng dù trì hoãn tới đâu, cuối cùng sẽ có ngày anh phải bước vào xã hội thực tại xám xịt kia thôi.
Đại Nhiệt thở dài:
- Làm sư ngày nào, gõ mõ ngày ấy đi.
Hai người dọn dẹp hơn một giờ cuối cùng cũng xong việc. Yêu Yêu đặt thiết bị online Tây Du Nhất Mộng của mình cẩn thận lên bàn, sau đó nói:
- Tiểu ca, buổi tối chúng ta cùng vào trò chơi nhé, em sẽ tới Trường An tìm anh.
Đại Nhiệt đem tình huống hiện tại ở Địa Ngục của mình nói ra.
Yêu Yêu ấm ức nói:
- Vậy anh làm nhanh đi, xong rồi gặp vậy.
Một thân toàn mồ hôi mồ kê, Đại Nhiệt vội cáo từ về phòng thay đồ tắm rửa. Xong xuôi bước ra, hắn lại phát hiện Yêu Yêu đã ngồi trên giường của mình mà xem tivi.
Mái tóc đen chạm vai, chiếc áo ngủ kiểu hoa voan hồng nhạt ẩn hiện làn da trắng hồng, hoàn toàn là một bộ dạng mỹ nhân mới lớn, tuyệt đối có đủ tiền vốn khiến nam nhân nảy ra suy nghĩ không lành mạnh. Càng hấp dẫn chính là mấy chiếc “ba con sói” nhãn hiệu nổi tiếng thế giới kia lại bị nàng mang đến bỏ ở trên giường.
Đại Nhiệt không dám nhìn nhiều, có chút hối hận việc hai người quyết định trao đổi chìa khóa phòng, bởi vì cứ đà này kéo dài, một nam một nữ rất dễ phát sinh tình cảm. Hắn hít một hơi để tỉnh táo lại, vội nói đánh tiếng:
- Em tắm nhanh thế a!
- Em tắm gội lúc nào cũng nhanh mà.
Đại Nhiệt khẽ ‘ừ’ một tiếng, chỉ vào mấy chiếc Durex trên giường hỏi:
- Vậy em lấy mấy cái này…
- À, thứ này đàn ông mới dùng được, đương nhiên là em mang cho anh rồi!
Yêu Yêu tươi cười thực thuần khiết, có vẻ như đang đàm luận một vấn đề gì đó quá đỗi bình thường.
Có điều Đại Nhiệt cảm thấy không thoải mái, thậm chí có chút ngại ngùng, vội lấy cớ tiễn khách:
- Sáng mai chắc em có tiết chứ, sớm về phòng nghỉ ngơi đi.
Yêu Yêu trợn mắt lên:
- Tóc em còn chưa có khô… He he, tiểu ca, có phải là anh sợ bạn gái hiểu lầm nên mới muốn đuổi em về không hả?
- Làm gì có!
‘Người nào đó’ rất nghiêm túc nói:
- Anh chỉ sợ em chậm trễ chuyện bài vở thôi.
- Hừ! Sợ bạn gái thì cứ nói đi, có phải chuyện gì xấu mặt đâu cơ chứ.
Yêu Yêu không dễ bị gạt như vậy.
Đại Nhiệt thở dài:
- Bạn gái của anh ấy à, khoan dung rộng lượng, ôn nhu như nước, thiện lương mộc mạc, hoạt bát đáng yêu, đánh không đánh trả, mắng không cãi lời…
Hắn nói một hơi hơn mười tính từ tốt đẹp:
- Em nói cô gái như vậy sao anh có thể sợ chứ?
Yêu Yêu mở to hai mắt, hỏi:
- Trên thế giới có cô gái như vậy sao?
- Không có!
Đại Nhiệt trả lời rất kiên quyết.
- Vậy sao anh nói?
Yêu Yêu nghi hoặc khó hiểu.
Đại Nhiệt cười to nói:
- Đó là hình tượng bạn gái trong mộng của anh, cũng là anh tưởng tượng ra.
- Ngất, nói cả nửa ngày, tóm lại anh không có bạn gái hả! Thật thất bại!
Thất lễ thất lễ, anh chính là đồ đệ của một vị trong Tiếu Ngạo Giang Hồ, sư phụ anh hiệu Đông Phương Bất Bại, còn anh chính là Tây Phương Thất Bại!
Yêu Yêu cười gập cả người, lại cấu hắn một cái:
- Chỉ biết ba hoa!
Tiếp đó nàng nghĩ nghĩ rồi nghiêng đầu hỏi:
- Thật ra anh cũng không tệ mà! Mặc dù có chút tiểu bạch kiểm, nhưng thắng được ở tính cách tốt! Tại sao lại không ai thích anh nhỉ?
- Đúng rồi! Tại sao lại thế nhỉ?
Đại Nhiệt nhún vai, làm bộ một đứa trẻ vô tội:
- Anh cũng muốn biết vì sao người khác từ 16 tuổi đã có đôi có cặp, còn anh 16 tuổi chỉ có đôi dép với cặp đeo; người khác có người yêu chiều, mỗi ngày tán tỉnh, anh thì chỉ có đất cát quý thương, mỗi ngày đều nhờ gió thổi đến bám chặt lên người!
Yêu Yêu hừ một tiếng:
- Hứ! Anh cứ tiếp tục giả bộ đi! Em nghĩ mãi không rõ, tại sao anh lại thích nói kiểu châm chọc vậy chứ, đến cả bản thân mình cũng chẳng tha, cứ như vậy sẽ rất dễ khiến phụ nữ tức giận đấy.
Đại Nhiệt sợ nhất cùng người khác thảo luận vấn đề “thâm sâu” này, lập tức lảng:
- Yêu Yêu, em chọn chuyên ngành gì?
- Còn có thể là cái gì, quản lý công thương thôi ạ! Kỳ thật em muốn học ngôn ngữ Hán giống anh, nhưng mà ba không cho!
Yêu Yêu cảm thấy rất ấm ức:
- Tiểu ca, lúc trước anh chọn Trung văn thì đấu tranh với 'giai cấp tư sản' kiểu gì vậy? Dùng biện pháp gì để thành công?
Giai cấp tư sản là ẩn dụ mà bọn họ dùng cho nhóm cha chú từ nhỏ, có ý tứ trêu chọc rất hàm xúc.
Đại Nhiệt cười hắc hắc nói:
- Cho nên nói tư tưởng cách mạng của em còn chưa đủ nhiệt rồi! Ngay cả chiến thuật vĩ đại ‘đánh du kích từ từ’ mà em cũng không biết dùng. Em phải nghiên cứu tâm lý của 'giai cấp tư sản', mỗi ngày nói một chút để cho họ thấy tư tưởng của mình đã có người hiểu và kế tục, sau đó sẽ đáp ứng. Mà một khi tới trường rồi thì đó sẽ là thiên hạ của 'giai cấp vô sản' chúng ta, chẳng phải muốn chuyên ngành nào thì cứ học chuyên ngành ấy sao. Núi cao hoàng đế ở xa, bọn họ có muốn quản cũng không kịp.
Yêu Yêu tròn mắt:
- Nếu ba em mà biết em bằng mặt không bằng lòng, nói dối lừa ông thì ông sẽ cắt toàn bộ tiền tiêu vặt của em, tới lúc đó làm sao mà mua kem ăn được.
- Vậy mới nói ý chí cách mạng của em không đủ kiên quyết! Em phải ý thức được đây là một trận đánh lâu dài, phải làm tốt chuẩn bị để chống mọi khó khăn gian khổ, nhất định phải kiên trì thì mới không ngã xuống.
Đại Nhiệt thuyết giáo, bộ dạng rất có khí thế.
- Bỏ đi, em cũng thích công thương, cũng chẳng phải cái gì không tốt.
Cô bé phòng bên thực không có "khí khái" lựa chọn thỏa hiệp, làm cho vị "tiền bối cách mạng" đang làm công tác tư tưởng cảm thấy uể oải.
Trời đã chuyển về đêm, mắt Yêu Yêu cũng nặng đến muốn díu lại, liền đứng dậy cáo từ trở về phòng ngủ.
Tiếp đó, Đại Nhiệt cũng chẳng còn tâm trạng chơi game, ăn no tắm mát xong, giờ tới ngủ kỹ mới là chính đạo.