*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày Cố Thần tốt nghiệp, Lâm Tử Ngang chuẩn bị đủ bộ trang bị đã được tinh luyện đầy đủ cũng như hai thanh vũ khí khinh trọng kiếm phẩm chất 390 cho cậu, cho dù là trang bị hay hai thanh vũ khí đều là vật phẩm trang bị xong sẽ khóa, sau khi Cố Thần trang bị rồi, Lâm Tử Ngang dạy cậu làm sao để khảm đá cũng như thêm các loại thuộc tính.
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Tao không chuẩn bị Lang Yên cho mày đâu, để dắt mày đi đánh Chiến Bảo luôn
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Ừm =、=
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Đúng rồi Đại Hoa
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Gì?
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Làm sao để có tiền trong trò chơi? Tao thấy có thể nạp thẻ đổi thông bảo, không có đủ vàng thì làm sao…
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: =、=
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Trong trò chơi có thể dùng thẻ để mua vàng, nhưng như vậy không có lợi, thường thì tao mua trong chợ
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: =、= có link không, cho tao
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Tao đi tìm cho mày, tao là khách quen của shop đó, giá cả khá cao, tao nói giúp mày mấy câu~~
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Ừm được
Từ nhỏ đến lớn, khái niệm của Cố Thần về chuyện tiền bạc rất nhạt, số tiền ba mẹ cho cậu tiêu xài rất nhiều, lúc nhỏ không hiểu, lớn lên rồi mới biết cái ăn cái mặc của mình đều thuộc loại cao cấp, vì thế lúc học cấp hai cậu đã trở thành “kẻ giàu có” trong mắt những thiếu niên bình dân khác.
Vì quan niệm tiêu xài không hợp nhau, từ cấp hai trở đi Cố Thần gần như đều bị bạn bè xa lánh. Cho dù có người tiếp cận làm quen với cậu cũng sẽ bị người khác cho rằng người đó đang muốn hưởng lợi ích từ cậu, lâu dần, những cậu bạn vốn chơi rất thân với cậu cũng bắt đầu tạo khoảng cách.
Một phần có lẽ cũng vì tính cách chất phác thật thà của Cố Thần, không giống như Lâm Tử Ngang, quan hệ giữa cậu ta và các bạn học khác rất tốt. Cố Thần chỉ có thể chấp nhận chuyện này thôi, da mặt cậu mỏng lắm.
Đây là lần đầu tiên Cố Thần mua vàng trong shop, cậu không biết giá cả nhưng may nhờ có Lâm Tử Ngang giúp cậu định xong giá hết rồi, Cố Thần chỉ chịu trách nhiệm đưa tiền thôi. Lần đầu tiên đã bỏ ra tận 1000 tệ, thế là anh trai chủ shop vui quá sức, thổ hào đó, tôi đây yêu nhất!
Sau khi mua xong……
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Tao mua 1000
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Ừm =、=
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Giới hạn cao nhất số tiền mang theo trong trò chơi là 800k, tạm thời thì túi của mày để nhiêu đó cũng ngấp nghé rồi…
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Làm sao kiếm đá ngũ hành?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Lấy cấp thấp hợp thành cấp cao hoặc đi mua, tinh lực thì để dành tinh luyện trang bị là được~
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Ồ
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Đúng rồi đột nhiên tao nhớ ra một chuyện…
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Cái gì?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Giám bản
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Đó lại là gì nữa?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: =、= để mua bí kíp đó, hồi trước lúc mày làm nhiệm vụ phái không nhận được bí kíp hả…
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Có
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Tao lên kênh thế giới hỏi giám bản cho mày, tốt nhất là mua đủ bí kíp từ bây giờ, dư thì giữ lại, chưa biết phải giữ tới chừng nào
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Ồ =、=
Có một sư phụ “có trách nhiệm” như vậy, Cố Thần không cần phải lo lắng chuyện bí kíp và trang bị, Lâm Tử Ngang hô một hơi trên kênh thế giới, do cậu ta ra giá cao nên rất nhiều người xếp hàng nối đuôi nhau vào đội bán giám bản.
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: gà vàng nhỏ!!
Cố Thần nhìn thấy người này thì ngạc nhiên.
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Tiểu công chúa…
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: Phụt
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: Bây giờ tui không có chơi acc Tú Tú
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: =、=
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Quả Cam quen?
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: [Hạc Quy Cô Sơn] đại thần cầu ôm đùi!
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]:
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: Đại thần em là fan não tàn của anh đây
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: ……
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Ơ…
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Cậu bán giám bản phải không?
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: đại thần anh mua giám bản?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Mua cho [Diệp Túy Nguyệt]
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Chỗ cậu có bao nhiêu tôi mua hết~~
Lúc Cố Thần sắp xếp lại túi thì nhận được những dòng tin nhắn mật điên cuồng của Thiết phiến tiểu công chúa.
[Phong Trục Nguyệt] nói nhỏ: Cái đuỵt thiệt sự là đại thần à
[Phong Trục Nguyệt] nói nhỏ: Gà vàng nhỏ, đại thần mua giám bản cho cậu à!!!
[Phong Trục Nguyệt] nói nhỏ: Cậu với đại thần có quan hệ gì, cầu dụ dỗ
[Phong Trục Nguyệt] nói nhỏ: Gà vàng nhỏ tui muốn làm bạn với thổ hào, mau giới thiệu cho tui
Cố Thần cảm thấy, hôm nay lúc đăng nhập trò chơi Thiết phiến tiểu công chúa đã quên uống thuốc.
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: Tôi có 2600
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Quả Cam mày coi thử thiếu cái gì, xong lần mua này chắc cũng được kha khá rồi đó
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Ừm
Sùng bái thì sùng bái nhưng vẫn phải buôn bán. Tuy ý của Thiết phiến tiểu công chúa là: đại thần em là fan não tàn của anh, anh cho bao nhiêu cũng không sao hết.
Chỉ là, thổ hào sao lại để ý chút tiền cỏn con này?
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: Gà vàng nhỏ cậu tốt nghiệp rồi, Tú Tú của tui chỉ mới cấp 81 T T
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: bạn không thăng cấp sao…
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: Không… hôm nay đồ đệ tui đi học rồi, tối chờ nó về mới tiếp tục làm cu li cho tui được
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: =、=
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: Gà vàng nhỏ tui đi bí cảnh ngày, cậu đi không, Hạc Quy đại đại anh đi không
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: … Hôm nay Đảo Đắng Lòng tôi không đi đâu
(Đảo Đắng Lòng = Đảo Lưu Ly, nguyên văn là Đảo Đau Trứng)
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: Ra rứa
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Tôi cũng không đi, tôi không có trang bị =、=
Vốn Thiết phiến tiểu công chúa còn muốn trò chuyện thêm một lát, nhưng thấy Cố Thần với Lâm Tử Ngang quen thân như vậy cũng ngại, không tiếp tục lải nhải nữa, thế là hủy quan hệ thân truyền với Cố Thần rồi đi bí cảnh ngày.
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Đại Hoa, bây giờ tao phải làm gì?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Đi làm nhiệm vụ ngày của phe kiếm uy danh tích lũy chiến giới, mua đồ càng sớm càng tốt.
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Ừm
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Ờ… Quả Cam, mày nhận hai đồ đệ thân truyền đi…
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: bản thân tao là người mới rồi mà mày còn kêu tao nhận đồ đệ?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: mày nhận đồ đệ có liên quan gì với chuyện mày là người mới
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Tao kêu mày nhận đồ đệ thân truyền vì mày cần uy danh, bây giờ mày không có gì hết, một tuần chắc chắn không đủ 55k uy danh
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Tại sao một tuần chỉ được 55k uy danh?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Quy định chết bầm của gei 3, số điểm tích lũy uy danh có giới hạn
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Đồ đệ thân truyền làm nhiệm vụ ngày có thể thêm giới hạn cho sư phụ
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Ồ
Chuyện nhận đồ đệ thân truyền thì chắc chắn rồi, nhưng vấn đề là không phải muốn nhận là có để nhận. Nhưng tuần này Cố Thần không nôn nóng, bởi vì bây giờ chiến giới của cậu là 0, còn chưa vào phe nữa mà.
Giang Sơn Tiếu là bang Hạo Khí, thành viên trong bang ngoài trung lập ra thì đều là Hạo Khí, Cố Thần theo Lâm Tử Ngang, đương nhiên sẽ không vào Ác Nhân Cốc.
Vào phe thì nhất định sẽ là Hạo Khí Minh.
Lâm Tử Ngang có thể tìm NPC rồi đi thẳng tới Hạo Khí Minh hoặc sử dụng đạo cụ để truyền tống đi, nhưng Cố Thần không đi được, nếu muốn tới Hạo Khí Minh cậu chỉ có thể qua Nam Bình Sơn rồi chuyển bản đồ.
Thần hành tới Nam Bình Sơn, Lâm Tử Ngang tự động mở dạng phe.
Trước đây Lâm Tử Ngang từng nói sẽ mua ngựa cho Cố Thần, nhưng cậu ta hô cả ngày trên kênh thế giới mà cũng chẳng ai bán nên chỉ đành mua một con Tuyệt Trần để cậu cưỡi đỡ trước. Sau khi lên ngựa Cố Thần vô cùng mong chờ mời Lâm Tử Ngang cưỡi đôi, vốn Lâm Tử Ngang đang trong trạng thái chờ lên ngựa rồi, khi trông thấy yêu cầu của Cố Thần thì lập tức cắt ngang động tác lên ngựa và nhận lời mời cưỡi đôi.
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]:
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]:
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Quả Cam mày đã biết thương tao rồi, tao hạnh phắc quá
Cố Thần không gõ chữ nữa, cậu cần phải chú ý nhìn bản đồ để đi đường. Nơi thần hành tới cách chỗ chuyển bản đồ của Hạo Khí Minh rất gần, nhưng cưỡi ngựa đôi không thể trèo đèo vượt núi, chỉ có thể đi đường chính.
Trước mắt thì Cố Thần chưa vào phe nên thuộc diện an toàn. Nhưng cậu an toàn không có nghĩa là Lâm Tử Ngang cũng an toàn.
Đi hoài đi mãi, Cố Thần bỗng phát hiện Lâm Tử Ngang xuống ngựa, cậu chưa kịp phản ứng hỏi chuyện gì thì thanh máu của Lâm Tử Ngang chỉ còn một nửa, tiếp đó có một người xuất hiện trong tầm nhìn của cậu, phản ứng của Lâm Tử Ngang cũng rất nhanh, chỉ là một lát sau người vừa xuất hiện lúc nãy lại đột nhiên biến mất, sau đó nữa… tên của Lâm Tử Ngang thành màu xám.
[Đồng minh] [Hạc Quy Cô Sơn]: Ta đã bị Đao Hỏng giết hại một cách tàn nhẫn tại Nam Bình Sơn
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]:
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Cái đệt, thằng Ác Nhân Minh Giáo (╯‵□′)╯︵┻━┻
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Xoa đầu
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]:
Lâm Tử Ngang sống lại tại chỗ rồi tiếp tục lên ngựa, lần này đổi lại, cậu ta đèo Cố Thần tới Hạo Khí Minh.
Nhưng, đoạn đường này vẫn không hề được thuận lợi.
Chưa đi được mấy bước, Lâm Tử Ngang lại lần nữa bị ép vào chiến đấu. Dù sao chăng nữa Lâm Tử Ngang cũng được xem là một cao thủ, dù chưa có thần binh 90 nhưng cậu ta có thần binh 80, mà chuyện Minh Giáo khắc Tàng Kiếm cũng là thật, thôi thì giết được lần nào thì hay lần nấy vậy.
Cố Thần đứng đó nhìn Minh Giáo tên Đao Hỏng đánh nhau mãi với Lâm Tử Ngang, Đao Hỏng có tàng hình xuất quỷ nhập thần, hơn nữa người ta rõ ràng cũng không phải đồ gà mờ gì, thế nên số lần Lâm Tử Ngang bị giết vẫn nhiều hơn số lần Đao Hỏng chết.
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Đại Hoa, tao phải làm sao để cứu mày!!!
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: (╯‵□′)╯︵┻━┻
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Đồ Minh Giáo phiền phức!!!
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Mày đâu phải buff, cứu tao cái lông
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: cho nên điều tao cần làm là nhìn mày tiếp tục chết à?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: …………
Thật ra Lâm Tử Ngang cũng đau đớn lắm chứ, chuyện phiền phức nhất khi ra ngoài là gặp Minh Giáo. Bản cập nhật này Minh Giáo bị hạn chế khá nhiều, lực sát thương cũng không cao như lúc trước nữa, thế nhưng chỉ mỗi cái tàng hình thôi đã đủ chiếm ưu thế rồi, chưa nói tới chuyện Minh Giáo còn có thêm các loại kỹ năng khống chế, phiền phức cực.
Cố Thần vừa nhìn vừa suy tính, nếu cậu vào phe rồi thì có thể cùng Lâm Tử Ngang đánh tên Minh Giáo này, nhưng vấn đề là bây giờ khoảng cách từ cậu đến Hạo Khí Minh còn một đoạn nữa.
Lúc này Cố Thần vẫn chưa biết thứ gọi là cừu sát, nếu cậu biết thì có lẽ đã bật cừu sát với Đao Hỏng rồi.
Khoảng 15 phút qua đi, Lâm Tử Ngang bị làm phiền đến nỗi không còn hơi sức đâu mà tức giận nữa, ngay khi Cố Thần càng nhìn càng sôi máu thì chợt một bóng hồng từ trên trời giáng xuống, một cặp chân dài thiệt dài… —— hãy tha thứ cho Cố Thần vì cậu chỉ thấy cặp chân dài của đại nữ Tú Tú kia, tên Minh Giáo đánh nhau với Lâm Tử Ngang chỉ còn một lớp da máu mỏng tức thì cạp đất.