19
Về đến nhà, tôi lấy trong tủ lạnh ra một chai Coca. Nhìn trong phòng khách cái gì cũng vừa mắt
Nằm trên ghế sofa, tôi bắt đầu cẩn thận đánh giá những bức ảnh chụp tại buổi concert.
Khi nhìn thấy ảnh của Jassp, hầu hết bộ lọc thần tượng đã biến mất. Người trong ảnh chỉ là Tiểu Cố.
Nhưng khi nhìn thấy bức ảnh này, tâm trạng của tôi lại càng hỗn loạn hơn.
Tôi đã vô tình chuyển sang trang trò chuyện với Tiểu Cố.
Trở thành bạn game của anh ấy đã một năm ba mươi lăm ngày rồi.
Chúng tôi trò chuyện hàng ngày, từ chuyện quốc gia đến chuyện trưa nay ăn gì. Từ thận tr ọng lúc mới quen, đến khi đã thân thiết đến mức tôi có thể nói gì cũng được.
Trò chuyện với anh đã trở thành thói quen trong cuộc sống, đơn giản như việc ăn uống.
Tôi âm thầm tìm lại lịch sử trò chuyện trước đây của chúng tôi và bắt đầu đọc hết trang này đến trang khác.
[ Không ngờ rằng Tê Giác U Sầu cũng độc thân, thật trùng hợp, tớ cũng vậy.]
[Bầu trời bên ngoài nhiều sao lắm á, không tin thì cậu ra ngoài xem thử đi.]
[Sao cậu không chửi lại người vừa chửi cậu trong game? Sao mà nhát quá vậy, nhưng mà tớ đã chửi lại giúp cậu rồi.]
[Chào buổi tối, tớ muốn nói chuyện với cậu, muốn chơi game với cậu.]
Trước đây, tôi đã nói ghét anh ấy vô số lần trên WeChat.
Nhưng anh ấy đều không cho nó là thật.
20
Vài ngày sau, tìm kiếm nóng trên weibo tiếp tục bùng nổ, các mục mới được thêm vào.
và Tê Giác U Sầu#
Theo sau đó là vài hotsearch bạo nhỏ.
Cố Dạng trả lời công khai người khác trên weibo.
Bình luận được cư dân mạng yêu thích nhất:
[Tại sao cô ấy feed mạng như vậy mà anh vẫn chơi với cô ấy vậy?]
Cố Dạng đáp:
[Bởi vì tôi thích chơi game với cô ấy.]
Cư dân mạng lại hỏi:
[Tại sao anh lại thích chơi game với cô ấy?]
Cố Dạng đáp:
[Bởi vì tôi thích cô ấy.]
Toàn mạng bùng nổ.
21.
Ngay lúc tôi đang ngơ ngác cầm điện thoại di động, Tiểu Cố đã gửi cho tôi một tin nhắn:
[Em đã xem weibo chưa? Anh trả lời thẳng các câu hỏi của bọn họ rồi, nếu không họ sẽ tạt nước bẩn lên người em.]
[Anh không thích thế.]
Những ngón tay gõ phím của tôi bị đông cứng giữa không trung, cơ thể tôi hơi run lên.
Sau một phút, tôi trả lời:
[Anh không sợ bị mọi người bàn tán à? Anh là người của công chúng đấy.]
Tiểu Cố trả lời trong vài giây:
[Sợ cái gì? Trước đây chỉ là thầm mến, bây giờ anh công khai thôi mà.]
Những lời tôi thường nói với anh ấy bỗng trở nên không thể diễn tả được vào lúc này. Sau khi Cố Dạng nói ra những lời đó, dư luận trên weibo lại xoay chuyển.
Mọi người bắt đầu ship CP.
[Được rồi được rồi, tôi đồng ý mối hôn sự này!]
[Đám cưới được tổ chức ở đâu, tôi đi quà cưới 800.]
[Hóa ra anh ấy thích Tê Giác U Sầu nên đó là lý do tại sao anh ấy chơi game với cô ấy lâu như vậy.]
[Hai người còn là couple trong game nữa đúng không? Cứu tuiiii! Hai người đừng có đáng yêu thế chứ!]
Vậy là——
Tiểu Cố vẫn luôn thích tôi.
22.
Vui vẻ chưa qua một buổi tối, Cố Dạng bị người ta moi ra một số chuyện.
Một trong những bài đăng trước đó trên weibo đã bị cư dân mạng tinh mắt phát hiện.
[Tôi nghĩ tôi đã có crush rồi.]
Thời gian là ba tháng trước khi tôi biết anh ấy.
Lúc đó tôi và anh chưa gặp nhau, cũng chưa chơi game cùng nhau.
Nghĩ đến đây, lòng tôi như chợt thắt lại.
Tình cảm của một người có thể thay đổi nhanh đến vậy sao?
Cái weibo này chứng minh rằng anh ấy đã có người mình thích trước khi chúng tôi gặp nhau.
Tâm trạng của tôi bỗng trở nên chán nản vô cùng.
Khi tôi đang nằm trên bàn đếm cừu, tôi lại bắt đầu tự trách mình.
Lúc đó Cố Dạng không có quan hệ gì với tôi, tôi không nên can thiệp vào quá khứ của anh ấy.
Cũng không nên………để ý.
Suy nghĩ một chút, Tiểu Cố lại gửi thêm một tin nhắn:
[Tê giác nhỏ, nay on game sớm nhé.]
[Không chơi.]
[?]
Sau đó tôi gọi vào số điện thoại của Tang Du rồi than phiền với cô ấy.
Tôi đã hỏi câu hỏi mà tôi mắc trong lòng:
"Nếu tình cảm của một người có thể thay đổi nhanh chóng, điều đó có nghĩa là người đó cũng sẽ thay lòng đổi dạ rất nhanh đúng không?"
Tang Du im lặng vài giây rồi nói:
“Là bài viết trên weibo tung tin à? Đó chỉ là một đoạn nhịp điệu thôi mà.”
"Nếu có khúc mắc thì cậu phải gặp người đó hỏi ngay. Trong tình cảm, cậu nhất định phải biết mở lời chứ đừng giữ im lặng như thế, cậu hiểu không?"
“Phần lớn những tiểu thuyết có kết buồn là vì nam nữ chính không chịu mở lời với nhau đó.”
“Đoán tới đoán lui, cậu không thấy mệt à?”
"May mà cậu hỏi tớ, chứ cậu ôm tương tư một mình chắc sinh bệnh mà chết quá."
“Nếu cậu ngại hỏi thì tớ sẽ dò hỏi giúp cậu.”
23.
Cúp điện thoại, Tang Du dò hỏi giúp tôi.
Tôi nằm trên giường trằn trọc không muốn làm gì cả.
Một lúc sau, điện thoại vang lên âm báo tin nhắn.
Là Tiểu Cố gửi đến cả đống tin nhắn.
[Hóa ra là em đang vướng mắc chuyện này, sao em không hỏi thẳng anh?]
[Nếu không phải Tang Du nói với anh, anh cũng không biết đến bài viết trên weibo đã bị gỡ xuống kia.]
[Người được nhắc đến trên weibo đó chính là em đây.]
[Anh biết em trước khi em biết anh cơ.]
[Ngay cả việc chúng ta gặp nhau cũng là anh đã lên kế hoạch từ rất lâu đó.]
[Chỉ có em là đồ ngốc nên mới không nhận ra rằng anh luôn thích em.]
[Trong ba tháng đó, anh đã học cách chơi trò chơi này.]
[Ai mà biết được anh có thể chơi tốt hơn em đâu.]
[Chỉ cần chơi game, anh có cảm giác như mình luôn ở bên em.]
Lúc này, tâm trạng chán nản đã tiêu tán, trên mặt tôi lại chậm rãi xuất hiện nụ cười. Tôi đã trả lời:
[Anh mới ngốc ấy.]
Mắt tôi vô thức nhìn ra ngoài cửa sổ, trăng đêm nay thật to và sáng.
Ánh trăng lạnh lẽo bao trùm cả con phố.
Mới gặp nhau chưa bao lâu mà em lại muốn gặp anh nữa rồi?
Ngay khi nhạc chuông tin nhắn của Tiểu Cố vang lên, tôi lập tức mở màn hình điện thoại lên để đọc.
Anh ấy nói:
[Anh muốn gặp em.]
[Nếu em đồng ý thì chúng ta gặp nhau ở quán cà phê Orange Cat vào lúc chín giờ nhé.]
[Dù em có đến hay không thì anh vẫn sẽ ở đây đợi em.]