Thái Cổ Thần Vương

Chương 1062: - Thần Chi Thủ cường đại (2)




 

Kỷ Lam Sơn giận quát một tiếng, Thiên Phù kiếm phảng phất như có thể tru diệt thiên địa từ vòm trời chém xuống, mang theo phù quang vô tận, nhưng đồng thời với đó, Thần Chi Thủ cũng oanh ra trường thương màu tím vàng, hai đạo công kích đều ẩn chứa phù quang ngút trời, trực tiếp va chạm vào nhau, vô số phù văn bắn tung tóe, hào quang đáng sợ xé rách tầng trời, Thần Chi Thủ của Tần Vấn Thiên chợt vỗ đánh mà ra, trường thương tím vàng cánh nhiên trực tiếp phá không giết ra, có hào quang phù văn đáng sợ lượn lờ trên thân trường thương, giết thẳng tới Thiên Phù Tinh Tượng của Kỷ Lam Sơn giữa trời cao. 

 

Ngàn Phù kiếm nứt gãy, đám đông quan chiến không khỏi giật mình, Tần Vấn Thiên chẳng qua chỉ là cường giả cảnh giới Thiên Tượng tầng thứ bảy, sử dụng Thần Chi Thủ lại cánh nhiên có được lực công kích đáng sợ như vậy, tuyệt học Nghệ đế rốt cuộc cường hoành đến mức nào? 

 

Ngẩng đầu lên, mọi người chỉ thấy trường thương vô cùng đáng sợ kia mang theo hào quang phù văn vô tận trực tiếp cắm vào trong Thiên Phù Tinh Tượng giữa hư không, trong tích tắc, thần chi quang hoàn đáng sợ phảng phất như trấn áp Thiên Phù Tinh Tượng ngay trên vòm trời, khiến cho Kỷ Lam Sơn rống giận một tiếng, tưởng muốn dùng lực lượng tinh tượng kích phá nó đi. 

 

Cũng vừa lúc ấy, thân xác to lớn giống như phong bằng của Tần Vấn Thiên hàng lâm, Thần Chi Thủ trực tiếp công phạt mà ra, trích tinh đại chưởng ấn xuất hiện, có được uy thế hủy thiên diệt địa, lực lượng công phạt này nhìn như tương tự Trích Tinh Chưởng mà trước kia Tần Vấn Thiên tu hành, song phảng phất như đã trải qua nhiều lần tiến hóa, đâu chỉ cường đại một bậc, lúc chưởng ấn oanh giết mà ra chừng như thật có thể hái xuống nhật nguyệt tinh thần, chôn diệt hết thảy, phù quang giống như thần linh có vẻ đủ sức trấn vụn bất cứ lực lượng nào. 

 

Trên người Kỷ Lam Sơn bạo phát ra quang hoa vô tận, hắn rống giận một tiếng, phù văn lưu động quanh thân, chỉ thấy hai tay hắn xỏ xuyên thiên địa, phảng phất như có vạn pháp cổ đỉnh xuất hiện, phá diệt hết thảy lực lượng công kích, uy năng phù văn lay động đất trời, không lực lượng nào có thể kháng cự. 

 

- Bành. 

 

Công kích lay động thiên địa chấn đãng bốn phương tám hướng, đại thủ ấn đáng sợ kia chấn nát cổ đỉnh, dư ba chưởng ấn phách xuống vẫn còn rất khủng bố, oanh ở trên người Kỷ Lam Sơn. 

 

Thân thể Kỷ Lam Sơn bạo lui, lại vẫn không tránh được công kích từ chưởng ấn, phốc một tiếng, chỉ thấy hắn thổ ra máu tươi, huyết dịch đỏ sẫm bay múa trong hư không, bị lực lượng kia đẩy ra xa, trong tích tắc đã bay về phương xa, tá rơi phần nào lực lượng hủy diệt. 

 

- Cái này... 

 

Mọi người không khỏi thất thần, Tần Vấn Thiên nhờ vào chưởng ấn của thần, cánh nhiên đánh bại cường giả trên Đăng Tiên bảng, Kỷ Lam Sơn! 

 

- Thần Chi Thủ, mạnh thật. 

 

Chư nhân chung quanh đã không đơn giản là tới xem náo nhiệt nữa rồi, bọn họ thực sự bị tuyệt học Nghệ đế mà Tần Vấn Thiên trán phóng ra chấn hám. 


 

Thiên kiêu ở Cổ Đế chi thành đâu phải nhân vật tầm thường bên ngoài, Kỷ Lam Sơn này chính là cường giả trên Đăng Tiên bảng, mặc dù chỉ xếp hạng 300, nhưng vẫn không phải nói vượt cấp khiêu chiến là có thể vượt cấp khiêu chiến, thế mà Tần Vấn Thiên không chỉ vượt cảnh giới đánh bại hắn, hơn nữa còn vượt qua hai đại cảnh giới. 

 

Uy năng Thần Chi Thủ hẳn phải cường hoành đến mức nào? 

 

- Kỷ Lam Sơn, ngươi không được, ta và Diệt Thần Cung cũng không đại cừu, là người Diệt Thần Cung các ngươi bắt nạt ba sư huynh đệ ta lần đầu bước vào Cổ Đế chi thành, tưởng muốn đoạt lấy giới chỉ trữ vật nên ta mới phản kích, giờ các ngươi lại muốn khiêu hấn, Tần Vấn Thiên ta cảnh cáo các ngươi, nếu các ngươi vẫn cứ không chịu bỏ qua, ta mặt kệ các ngươi là hậu duệ Đế hay dòng dõi Vương, sẽ không chút lưu tình nữa đâu. 

 

Tần Vấn Thiên giận quát một tiếng, chứng kiến khí thế của hắn, Tiêu Lãnh Nguyệt ẩn ẩn cảm thấy Tần Vấn Thiên như biến thành người khác, từ Tần Vấn Thiên nhẫn nhịn khi trước đến tuyệt đại phong hoa bây giờ, tựa hồ đã xảy ra thuế biến, đây liệu có đúng là cùng một người? 

 

- Bắt hắn lại! 

 

Tiêu Lãnh Nguyệt mở miệng nói, tựa hồ không cần nàng nhiều lời, chư cường giả Tiêu Môn đã vây lại, dù lúc này thực lực Tần Vấn Thiên rất mạnh, bọn họ vẫn cứ muốn bắt lại. 

 

Tần Vấn Thiên, hắn nắm trong tay Thần Chi Thủ. 

 

Nhìn cường giả Tiêu Môn kề cận, Tần Vấn Thiên giận mắng một tiếng: 

 

- Trước là môn chủ Tiêu Môn thấy cường giả Diệt Thần Cung muốn đối phó ta, bức ta thoát ly Tiêu Môn, làm sao, giờ ta đã không còn là đệ tử Tiêu Môn, môn chủ ngươi lại muốn giết người đoạt bảo? 

 

- Hừ. 

 

Tiêu Lãnh Nguyệt hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý Tần Vấn Thiên. 

 

- Tiêu Lãnh Nguyệt, từ lần đầu tiên ngươi mời ta gia nhập Tiêu Môn đã phí hết tâm cơ muốn tính toán ta, đáng cười chính là, Tần Vấn Thiên ta thẳng thắn tương giao, tuy cũng có điều phòng phạm với ngươi, nhưng lời ta trước nay luôn không giả, đáng tiếc ngươi chưa từng tin tưởng. Không phải ta châm chọc ngươi, dù pháp quyết Thần Chi Thủ này có đặt ở trước mặt ngươi, ta nói cho ngươi làm sao để tu hành, ngươi cũng không tu thành được. 


 

Tần Vấn Thiên sảng giọng nói, tựa hồ không chỉ nói cho Tiêu Lãnh Nguyệt nghe, mà cũng là nói cho tất cả mọi người nghe: 

 

- Tuyệt học Nghệ đế thất truyền thiên cổ, các ngươi chỉ thấy nó cường đại, không biết nó tu hành khó khăn, nếu thật sự dễ dàng lĩnh ngộ tu thành như thế, thì làm sao có thể xưng là kinh thế tuyệt học, rất nhiều người trong chư vị đều là con cháu đế vương, tuyệt học của nhân vật Tiên đế khó tu hành cỡ nào, các ngươi sao còn không biết? Tu hành Thần Chi Thủ khó hay không, chính các ngươi nghĩ thử xem. 

 

- Nói lớn không ngượng, ý ngươi là thiên phú của người trong Cổ Đế chi thành không cách nào siêu việt ngươi? 

 

Ngay lúc mọi người đang tự hỏi lời Tần Vấn Thiên vừa nói, nơi xa một đạo thanh âm cuồn cuộn ập tới, hách nhiên chính là Song Kiêu minh Huyền Tinh. 

 

- Chí ít thì vẫn mạnh hơn Huyền Tinh ngươi nhiều, chúng ta đồng thời sa vào cung điện dưới đất, ngươi chờ chết ở kia, nghĩ cách muốn đối phó ta, ta lại tập trung cảm ngộ bí ảo Thần Văn, cuối cùng phá giải bí ảo dẫn mọi người thoát ra, Huyền Tinh ngươi không thừa nhận, nhưng đấy là thực tế. 

 

Tần Vấn Thiên lành lạnh nói: 

 

- Muốn tu hành Thần Chi Thủ, đầu tiên cần có tạo nghệ Thần Văn cực cao, nếu ngay cả Huyền Tinh đều không bằng, căn bản đừng nên xa vọng, lúc ở cung điện dưới đất, đối mặt với bí ảo của Thần Chi Thủ, Huyền Tinh căn bản chẳng lĩnh ngộ được một tia một hào. 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

   

Kỷ Lam Sơn giận quát một tiếng, Thiên Phù kiếm phảng phất như có thể tru diệt thiên địa từ vòm trời chém xuống, mang theo phù quang vô tận, nhưng đồng thời với đó, Thần Chi Thủ cũng oanh ra trường thương màu tím vàng, hai đạo công kích đều ẩn chứa phù quang ngút trời, trực tiếp va chạm vào nhau, vô số phù văn bắn tung tóe, hào quang đáng sợ xé rách tầng trời, Thần Chi Thủ của Tần Vấn Thiên chợt vỗ đánh mà ra, trường thương tím vàng cánh nhiên trực tiếp phá không giết ra, có hào quang phù văn đáng sợ lượn lờ trên thân trường thương, giết thẳng tới Thiên Phù Tinh Tượng của Kỷ Lam Sơn giữa trời cao. 

 

Ngàn Phù kiếm nứt gãy, đám đông quan chiến không khỏi giật mình, Tần Vấn Thiên chẳng qua chỉ là cường giả cảnh giới Thiên Tượng tầng thứ bảy, sử dụng Thần Chi Thủ lại cánh nhiên có được lực công kích đáng sợ như vậy, tuyệt học Nghệ đế rốt cuộc cường hoành đến mức nào? 

 

Ngẩng đầu lên, mọi người chỉ thấy trường thương vô cùng đáng sợ kia mang theo hào quang phù văn vô tận trực tiếp cắm vào trong Thiên Phù Tinh Tượng giữa hư không, trong tích tắc, thần chi quang hoàn đáng sợ phảng phất như trấn áp Thiên Phù Tinh Tượng ngay trên vòm trời, khiến cho Kỷ Lam Sơn rống giận một tiếng, tưởng muốn dùng lực lượng tinh tượng kích phá nó đi. 

 

Cũng vừa lúc ấy, thân xác to lớn giống như phong bằng của Tần Vấn Thiên hàng lâm, Thần Chi Thủ trực tiếp công phạt mà ra, trích tinh đại chưởng ấn xuất hiện, có được uy thế hủy thiên diệt địa, lực lượng công phạt này nhìn như tương tự Trích Tinh Chưởng mà trước kia Tần Vấn Thiên tu hành, song phảng phất như đã trải qua nhiều lần tiến hóa, đâu chỉ cường đại một bậc, lúc chưởng ấn oanh giết mà ra chừng như thật có thể hái xuống nhật nguyệt tinh thần, chôn diệt hết thảy, phù quang giống như thần linh có vẻ đủ sức trấn vụn bất cứ lực lượng nào. 

 

Trên người Kỷ Lam Sơn bạo phát ra quang hoa vô tận, hắn rống giận một tiếng, phù văn lưu động quanh thân, chỉ thấy hai tay hắn xỏ xuyên thiên địa, phảng phất như có vạn pháp cổ đỉnh xuất hiện, phá diệt hết thảy lực lượng công kích, uy năng phù văn lay động đất trời, không lực lượng nào có thể kháng cự. 

 

- Bành. 

 

Công kích lay động thiên địa chấn đãng bốn phương tám hướng, đại thủ ấn đáng sợ kia chấn nát cổ đỉnh, dư ba chưởng ấn phách xuống vẫn còn rất khủng bố, oanh ở trên người Kỷ Lam Sơn. 

 

Thân thể Kỷ Lam Sơn bạo lui, lại vẫn không tránh được công kích từ chưởng ấn, phốc một tiếng, chỉ thấy hắn thổ ra máu tươi, huyết dịch đỏ sẫm bay múa trong hư không, bị lực lượng kia đẩy ra xa, trong tích tắc đã bay về phương xa, tá rơi phần nào lực lượng hủy diệt. 

 

- Cái này... 

 

Mọi người không khỏi thất thần, Tần Vấn Thiên nhờ vào chưởng ấn của thần, cánh nhiên đánh bại cường giả trên Đăng Tiên bảng, Kỷ Lam Sơn! 

 

- Thần Chi Thủ, mạnh thật. 

 

Chư nhân chung quanh đã không đơn giản là tới xem náo nhiệt nữa rồi, bọn họ thực sự bị tuyệt học Nghệ đế mà Tần Vấn Thiên trán phóng ra chấn hám. 

 

Thiên kiêu ở Cổ Đế chi thành đâu phải nhân vật tầm thường bên ngoài, Kỷ Lam Sơn này chính là cường giả trên Đăng Tiên bảng, mặc dù chỉ xếp hạng 300, nhưng vẫn không phải nói vượt cấp khiêu chiến là có thể vượt cấp khiêu chiến, thế mà Tần Vấn Thiên không chỉ vượt cảnh giới đánh bại hắn, hơn nữa còn vượt qua hai đại cảnh giới. 

 

Uy năng Thần Chi Thủ hẳn phải cường hoành đến mức nào? 

 

- Kỷ Lam Sơn, ngươi không được, ta và Diệt Thần Cung cũng không đại cừu, là người Diệt Thần Cung các ngươi bắt nạt ba sư huynh đệ ta lần đầu bước vào Cổ Đế chi thành, tưởng muốn đoạt lấy giới chỉ trữ vật nên ta mới phản kích, giờ các ngươi lại muốn khiêu hấn, Tần Vấn Thiên ta cảnh cáo các ngươi, nếu các ngươi vẫn cứ không chịu bỏ qua, ta mặt kệ các ngươi là hậu duệ Đế hay dòng dõi Vương, sẽ không chút lưu tình nữa đâu. 

 

Tần Vấn Thiên giận quát một tiếng, chứng kiến khí thế của hắn, Tiêu Lãnh Nguyệt ẩn ẩn cảm thấy Tần Vấn Thiên như biến thành người khác, từ Tần Vấn Thiên nhẫn nhịn khi trước đến tuyệt đại phong hoa bây giờ, tựa hồ đã xảy ra thuế biến, đây liệu có đúng là cùng một người? 

 

- Bắt hắn lại! 

 

Tiêu Lãnh Nguyệt mở miệng nói, tựa hồ không cần nàng nhiều lời, chư cường giả Tiêu Môn đã vây lại, dù lúc này thực lực Tần Vấn Thiên rất mạnh, bọn họ vẫn cứ muốn bắt lại. 

 

Tần Vấn Thiên, hắn nắm trong tay Thần Chi Thủ. 

 

Nhìn cường giả Tiêu Môn kề cận, Tần Vấn Thiên giận mắng một tiếng: 

 

- Trước là môn chủ Tiêu Môn thấy cường giả Diệt Thần Cung muốn đối phó ta, bức ta thoát ly Tiêu Môn, làm sao, giờ ta đã không còn là đệ tử Tiêu Môn, môn chủ ngươi lại muốn giết người đoạt bảo? 

 

- Hừ. 

 

Tiêu Lãnh Nguyệt hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý Tần Vấn Thiên. 

 

- Tiêu Lãnh Nguyệt, từ lần đầu tiên ngươi mời ta gia nhập Tiêu Môn đã phí hết tâm cơ muốn tính toán ta, đáng cười chính là, Tần Vấn Thiên ta thẳng thắn tương giao, tuy cũng có điều phòng phạm với ngươi, nhưng lời ta trước nay luôn không giả, đáng tiếc ngươi chưa từng tin tưởng. Không phải ta châm chọc ngươi, dù pháp quyết Thần Chi Thủ này có đặt ở trước mặt ngươi, ta nói cho ngươi làm sao để tu hành, ngươi cũng không tu thành được. 

 

Tần Vấn Thiên sảng giọng nói, tựa hồ không chỉ nói cho Tiêu Lãnh Nguyệt nghe, mà cũng là nói cho tất cả mọi người nghe: 

 

- Tuyệt học Nghệ đế thất truyền thiên cổ, các ngươi chỉ thấy nó cường đại, không biết nó tu hành khó khăn, nếu thật sự dễ dàng lĩnh ngộ tu thành như thế, thì làm sao có thể xưng là kinh thế tuyệt học, rất nhiều người trong chư vị đều là con cháu đế vương, tuyệt học của nhân vật Tiên đế khó tu hành cỡ nào, các ngươi sao còn không biết? Tu hành Thần Chi Thủ khó hay không, chính các ngươi nghĩ thử xem. 

 

- Nói lớn không ngượng, ý ngươi là thiên phú của người trong Cổ Đế chi thành không cách nào siêu việt ngươi? 

 

Ngay lúc mọi người đang tự hỏi lời Tần Vấn Thiên vừa nói, nơi xa một đạo thanh âm cuồn cuộn ập tới, hách nhiên chính là Song Kiêu minh Huyền Tinh. 

 

- Chí ít thì vẫn mạnh hơn Huyền Tinh ngươi nhiều, chúng ta đồng thời sa vào cung điện dưới đất, ngươi chờ chết ở kia, nghĩ cách muốn đối phó ta, ta lại tập trung cảm ngộ bí ảo Thần Văn, cuối cùng phá giải bí ảo dẫn mọi người thoát ra, Huyền Tinh ngươi không thừa nhận, nhưng đấy là thực tế. 

 

Tần Vấn Thiên lành lạnh nói: 

 

- Muốn tu hành Thần Chi Thủ, đầu tiên cần có tạo nghệ Thần Văn cực cao, nếu ngay cả Huyền Tinh đều không bằng, căn bản đừng nên xa vọng, lúc ở cung điện dưới đất, đối mặt với bí ảo của Thần Chi Thủ, Huyền Tinh căn bản chẳng lĩnh ngộ được một tia một hào.