Thái Cổ Thần Vương

Chương 1066: - Chiến đệ tứ Đăng Tiên bảng (2)




 

 

Thoại âm rơi xuống, chỉ thấy Huyền đế lạnh lùng nhìn về phía Tần Vấn Thiên giữa trời, tiên niệm của hắn lập tức trực tiếp tiêu tán vào hư không, phảng phất như chưa từng xuất hiện bao giờ. 

 

- Hừ. 

 

Trong hư không truyền ra một đạo lãnh âm, phong bạo khủng bố cũng theo đó mà dần tiêu tán, nhưng cảnh tượng ấy lại khiến mọi người không khỏi thầm run trong lòng, Cổ Đế chi thành quả nhiên thần bí, không được sự cho phép, nhân vật cấp Đế Vương đều không cách nào đặt chân, tự nó có quy tắc độc hữu riêng, dù là Đại Đế Tiên Vực cũng không được nhúng tay chuyện trong Cổ Đế chi thành. 

 

Huyền Tinh đứng thẳng người dậy, một kích khi trước tuy chấn thương hắn, nhưng tiên niệm phụ thân hắn xuất hiện, thay hắn ngăn trở tuyệt đại đa số lực lượng, bởi thế hắn tịnh không đại ngại, chỉ thấy lúc này hắn hai mắt ngắm nhìn vòm trời, mắt thấy hư ảnh Tần Vấn Thiên trong hư không, sát cơ vô cùng lăng lệ. 

 

- Huyền Tinh. 

 

Nơi xa có thân ảnh gào thét mà đến, chỉ thấy tốc độ Huyền Dương cực nhanh, chỉ chớp mắt đã dẫn theo người Song Kiêu minh lao tới chỗ này. 

 

- Đại ca. 

 

Huyền Tinh thấy Huyền Dương xuất hiện, chỉ vào Đại Bằng trong hư không nói: 

 

- Người này được đến tuyệt học Thần Chi Thủ của Nghệ đế, mau bắt hắn lại. 

 

- Huyền Dương đến, lần này Tần Vấn Thiên nguy rồi. 

 

Đám đông thấy Huyền Dương chạy tới, ai nấy đều ẩn ẩn lo thay Tần Vấn Thiên. 

 

Huyền Dương là nhân vật cỡ nào, là cường giả xếp hạng thứ tư trên Đăng Tiên bảng, Thiên Huyền Kính Thuật của hắn cường đại hơn xa Huyền Tinh, dù là Thần Chi Thủ đều có khả năng ngăn lại, huống hồ, Thần Chi Thủ của Tần Vấn Thiên tựa hồ đã bị tiên niệm Huyền Đế đánh nát, không biết có thể lần nữa ngưng tụ lại hay không. 

 

Có thể được xếp hạng top 10 trên Đăng Tiên bảng, không ai không phải là tuyệt đỉnh thiên kiêu siêu phàm, thực lực cường đại kinh người, trên thân đều mang theo tuyệt học. 

 


Huyền Dương, cao thủ xếp thứ tư trên Đăng Tiên bảng, sự cường đại của hắn là điều tuyệt đối khó mà tưởng tượng. 

 

- Được! 

 

Huyền Dương gật đầu, thân thể hắn chậm rãi đằng không, lộ ra uy thế ngút trời, chỉ thấy lưu ly chi quang chi quang quanh mình hắn, huyết mạch trong thể nội trán phóng, toàn thân phảng phất như hóa thành trong suốt, như là một mặt kính tượng, tùy thời đều có khả năng tan biến, Tinh Thần Thiên Tượng của hắn hiện ra, lại cũng là một mặt cổ kính, ẩn ẩn có lưu quang lưu động trên đó. 

 

- Huyền Dương đã tu luyện Thiên Huyền Kính Thuật đến trình độ kinh người, cường đại hơn xa Huyền Tinh, môn tuyệt học này cực đặc thù, Huyền Dương vận dụng nó vào trong tất cả thần thông công phạt, chiến thắng vô số nhân vật thiên kiêu, trong Cổ Đế chi thành, sự tồn tại của hắn chẳng khác gì bậc vương giả. 

 

Có người thì thào tự nhủ, nếu Tần Vấn Thiên còn có thể ngưng tụ Thần Chi Thủ, có lẽ sẽ đối kháng được với Huyền Dương. Nhưng nếu không cách nào ngưng tụ, vậy e là phải chết không nghi ngờ. 

 

Thân thể Tần Vấn Thiên trôi nổi giữa vòm trời, Thần Chi Thủ bị một kích của tiên niệm Huyền đế đánh vỡ, đúng là không cách nào lần nữa ngưng tụ lại, đấy là tuyệt học của Nghệ đế, là thần thông siêu cấp khủng bố, há là thứ có thể dễ dàng tu thành, dù chỉ là hình thái sớm nhất, hắn cũng cần phải dựa vào Luyện Thần Đồ Lục mới có thể tu thành sử dụng, sau khi bị đánh nát, không khả năng lập tức ngưng tụ lại ngay được. 

 

Tuy hắn là người duy nhất tu thành tuyệt học của Cổ Đế, nhưng vẫn có điều cực hạn, sau này cần tu luyện thêm mới có thể vận dụng thuần thục. 

 

- Huyền đế kia hẳn đã nhìn ra sự cường đại của Thần Chi Thủ, cố ý một kích đánh nát nó đi. 

 

Tần Vấn Thiên thầm nói trong lòng, Huyền đế kia không hổ là nhân vật cấp Tiên đế, tuy bị Cổ Đế chi thành hạn chế, không thể trực tiếp trọng thương hắn, nhưng vẫn biết cách làm thế nào để có lợi nhất cho con trai mình. 

 

- Huyền Dương, cường giả thứ tư trên Đăng Tiên bảng. 

 

Tần Vấn Thiên nhìn đối thủ hàng lâm đến trước người, xếp thứ tư trên Đăng Tiên bảng, đồng nghĩa với thực lực Huyền Dương thuộc hàng đỉnh cấp trong tầng thứ từ Tiên Cảnh trở xuống. 

 

- Ngươi tìm chết. 

 

Huyền Dương nhìn thân xác Đại Bằng trước mắt, Tinh Tượng trán phóng ra quang mang vô tận, chỉ thấy ngón tay hắn án hướng tiền phương, chỉ tích tắc mặt kính tượng trong suốt đản sinh ra quang trạch màu vàng, từng đạo quang mang trực tiếp đâm vào trong song đồng Tần Vấn Thiên, nương theo đó là sát phạt chi quang vô cùng tận trút tới. 

 

Mọi người chỉ thấy trong hư không xuất hiện vô số cường quang, mỗi một đạo quang mang đều như từ mặt kính chiết xạ mà ra, sắc trạch tím vàng, chói lòa đau nhói, đồng thời ẩn chứa uy lực sát phạt hủy diệt. 


 

- Ông! 

 

Thân thể Đại Bằng của Tần Vấn Thiên hóa thành một đạo lưu quang, nháy mắt liền xung thiên mà lên, nhưng lại chợt thấy từng đạo quang mang không ngừng bắn về phía hắn, mỗi một đạo quang mang đều có thể giết người, tốc độ nhanh đến đáng sợ, đủ sức rượt đuổi theo sát Tần Vấn Thiên, nếu đối mặt Huyền Dương là một vị thiên kiêu xếp ngoài Đăng Tiên bảng nào khác, sợ rằng chỉ nháy mắt đã bị tru diệt. 

 

- Mạnh thật! 

 

Đám đông bên dưới ngửa mặt nhìn đăm đăm lên vòm trời, thiên kiêu đỉnh cấp quả nhiên đáng sợ. 

 

- Ngươi chỉ biết né tránh thôi à? 

 

Huyền Dương hét lớn một tiếng, lập tức chỉ thấy lợi trảo Đại Bằng móc giết mà ra, hóa thành đại chưởng che trời, từng đạo quang mang xạ giết mà đến trực tiếp bị chôn diệt đi. 

 

- Ông. 

 

Cuồng phong bạo khởi, thân thể Tần Vấn Thiên trực tiếp xông hướng Huyền Dương, lợi trảo không ngừng oanh kích ra, va chạm với những quang mang kia, không ngừng va đập hủy diệt. 

 

- Công kích của Tần Vấn Thiên cũng mạnh đến quá phận, dù không dựa vào Thần Chi Thủ, lấy thực lực lúc này của hắn cũng đã thừa sức tiến vào top 100 trong Đăng Tiên bảng. 

 

Rất nhiều người thầm nhủ trong lòng. 

 

 

 

 

 

 

 

   

 

Thoại âm rơi xuống, chỉ thấy Huyền đế lạnh lùng nhìn về phía Tần Vấn Thiên giữa trời, tiên niệm của hắn lập tức trực tiếp tiêu tán vào hư không, phảng phất như chưa từng xuất hiện bao giờ. 

 

- Hừ. 

 

Trong hư không truyền ra một đạo lãnh âm, phong bạo khủng bố cũng theo đó mà dần tiêu tán, nhưng cảnh tượng ấy lại khiến mọi người không khỏi thầm run trong lòng, Cổ Đế chi thành quả nhiên thần bí, không được sự cho phép, nhân vật cấp Đế Vương đều không cách nào đặt chân, tự nó có quy tắc độc hữu riêng, dù là Đại Đế Tiên Vực cũng không được nhúng tay chuyện trong Cổ Đế chi thành. 

 

Huyền Tinh đứng thẳng người dậy, một kích khi trước tuy chấn thương hắn, nhưng tiên niệm phụ thân hắn xuất hiện, thay hắn ngăn trở tuyệt đại đa số lực lượng, bởi thế hắn tịnh không đại ngại, chỉ thấy lúc này hắn hai mắt ngắm nhìn vòm trời, mắt thấy hư ảnh Tần Vấn Thiên trong hư không, sát cơ vô cùng lăng lệ. 

 

- Huyền Tinh. 

 

Nơi xa có thân ảnh gào thét mà đến, chỉ thấy tốc độ Huyền Dương cực nhanh, chỉ chớp mắt đã dẫn theo người Song Kiêu minh lao tới chỗ này. 

 

- Đại ca. 

 

Huyền Tinh thấy Huyền Dương xuất hiện, chỉ vào Đại Bằng trong hư không nói: 

 

- Người này được đến tuyệt học Thần Chi Thủ của Nghệ đế, mau bắt hắn lại. 

 

- Huyền Dương đến, lần này Tần Vấn Thiên nguy rồi. 

 

Đám đông thấy Huyền Dương chạy tới, ai nấy đều ẩn ẩn lo thay Tần Vấn Thiên. 

 

Huyền Dương là nhân vật cỡ nào, là cường giả xếp hạng thứ tư trên Đăng Tiên bảng, Thiên Huyền Kính Thuật của hắn cường đại hơn xa Huyền Tinh, dù là Thần Chi Thủ đều có khả năng ngăn lại, huống hồ, Thần Chi Thủ của Tần Vấn Thiên tựa hồ đã bị tiên niệm Huyền Đế đánh nát, không biết có thể lần nữa ngưng tụ lại hay không. 

 

Có thể được xếp hạng top 10 trên Đăng Tiên bảng, không ai không phải là tuyệt đỉnh thiên kiêu siêu phàm, thực lực cường đại kinh người, trên thân đều mang theo tuyệt học. 

 

Huyền Dương, cao thủ xếp thứ tư trên Đăng Tiên bảng, sự cường đại của hắn là điều tuyệt đối khó mà tưởng tượng. 

 

- Được! 

 

Huyền Dương gật đầu, thân thể hắn chậm rãi đằng không, lộ ra uy thế ngút trời, chỉ thấy lưu ly chi quang chi quang quanh mình hắn, huyết mạch trong thể nội trán phóng, toàn thân phảng phất như hóa thành trong suốt, như là một mặt kính tượng, tùy thời đều có khả năng tan biến, Tinh Thần Thiên Tượng của hắn hiện ra, lại cũng là một mặt cổ kính, ẩn ẩn có lưu quang lưu động trên đó. 

 

- Huyền Dương đã tu luyện Thiên Huyền Kính Thuật đến trình độ kinh người, cường đại hơn xa Huyền Tinh, môn tuyệt học này cực đặc thù, Huyền Dương vận dụng nó vào trong tất cả thần thông công phạt, chiến thắng vô số nhân vật thiên kiêu, trong Cổ Đế chi thành, sự tồn tại của hắn chẳng khác gì bậc vương giả. 

 

Có người thì thào tự nhủ, nếu Tần Vấn Thiên còn có thể ngưng tụ Thần Chi Thủ, có lẽ sẽ đối kháng được với Huyền Dương. Nhưng nếu không cách nào ngưng tụ, vậy e là phải chết không nghi ngờ. 

 

Thân thể Tần Vấn Thiên trôi nổi giữa vòm trời, Thần Chi Thủ bị một kích của tiên niệm Huyền đế đánh vỡ, đúng là không cách nào lần nữa ngưng tụ lại, đấy là tuyệt học của Nghệ đế, là thần thông siêu cấp khủng bố, há là thứ có thể dễ dàng tu thành, dù chỉ là hình thái sớm nhất, hắn cũng cần phải dựa vào Luyện Thần Đồ Lục mới có thể tu thành sử dụng, sau khi bị đánh nát, không khả năng lập tức ngưng tụ lại ngay được. 

 

Tuy hắn là người duy nhất tu thành tuyệt học của Cổ Đế, nhưng vẫn có điều cực hạn, sau này cần tu luyện thêm mới có thể vận dụng thuần thục. 

 

- Huyền đế kia hẳn đã nhìn ra sự cường đại của Thần Chi Thủ, cố ý một kích đánh nát nó đi. 

 

Tần Vấn Thiên thầm nói trong lòng, Huyền đế kia không hổ là nhân vật cấp Tiên đế, tuy bị Cổ Đế chi thành hạn chế, không thể trực tiếp trọng thương hắn, nhưng vẫn biết cách làm thế nào để có lợi nhất cho con trai mình. 

 

- Huyền Dương, cường giả thứ tư trên Đăng Tiên bảng. 

 

Tần Vấn Thiên nhìn đối thủ hàng lâm đến trước người, xếp thứ tư trên Đăng Tiên bảng, đồng nghĩa với thực lực Huyền Dương thuộc hàng đỉnh cấp trong tầng thứ từ Tiên Cảnh trở xuống. 

 

- Ngươi tìm chết. 

 

Huyền Dương nhìn thân xác Đại Bằng trước mắt, Tinh Tượng trán phóng ra quang mang vô tận, chỉ thấy ngón tay hắn án hướng tiền phương, chỉ tích tắc mặt kính tượng trong suốt đản sinh ra quang trạch màu vàng, từng đạo quang mang trực tiếp đâm vào trong song đồng Tần Vấn Thiên, nương theo đó là sát phạt chi quang vô cùng tận trút tới. 

 

Mọi người chỉ thấy trong hư không xuất hiện vô số cường quang, mỗi một đạo quang mang đều như từ mặt kính chiết xạ mà ra, sắc trạch tím vàng, chói lòa đau nhói, đồng thời ẩn chứa uy lực sát phạt hủy diệt. 

 

- Ông! 

 

Thân thể Đại Bằng của Tần Vấn Thiên hóa thành một đạo lưu quang, nháy mắt liền xung thiên mà lên, nhưng lại chợt thấy từng đạo quang mang không ngừng bắn về phía hắn, mỗi một đạo quang mang đều có thể giết người, tốc độ nhanh đến đáng sợ, đủ sức rượt đuổi theo sát Tần Vấn Thiên, nếu đối mặt Huyền Dương là một vị thiên kiêu xếp ngoài Đăng Tiên bảng nào khác, sợ rằng chỉ nháy mắt đã bị tru diệt. 

 

- Mạnh thật! 

 

Đám đông bên dưới ngửa mặt nhìn đăm đăm lên vòm trời, thiên kiêu đỉnh cấp quả nhiên đáng sợ. 

 

- Ngươi chỉ biết né tránh thôi à? 

 

Huyền Dương hét lớn một tiếng, lập tức chỉ thấy lợi trảo Đại Bằng móc giết mà ra, hóa thành đại chưởng che trời, từng đạo quang mang xạ giết mà đến trực tiếp bị chôn diệt đi. 

 

- Ông. 

 

Cuồng phong bạo khởi, thân thể Tần Vấn Thiên trực tiếp xông hướng Huyền Dương, lợi trảo không ngừng oanh kích ra, va chạm với những quang mang kia, không ngừng va đập hủy diệt. 

 

- Công kích của Tần Vấn Thiên cũng mạnh đến quá phận, dù không dựa vào Thần Chi Thủ, lấy thực lực lúc này của hắn cũng đã thừa sức tiến vào top 100 trong Đăng Tiên bảng. 

 

Rất nhiều người thầm nhủ trong lòng.