Thái Cổ Thần Vương

Chương 1098: Cuồng vọng.




Ma Tà đi vào bên trong động phủ, phía trước có một pho tượng đứng sừng sững, giống như Bất Diệt chi thân. Pho tượng cực lớn, trên thân hình phảng phất có một cửa động, bên trong có ánh sáng óng ánh sáng chói.  

             Sau lưng Ma Tà, không ít nhân vật thiên kiêu đua nhau đi theo, bọn họ thấy như vậy cũng đều dừng bước chân, quét mắt tới phía trước.  

             Chỉ thấy thân thể Ma Tà lập lòe, bay thẳng đến bên trong thân khu màu vàng.  

             - Đây cũng là một nhân vật Đại Đế đáng sợ, nên có thể còn có truyền thừa.  

             Mọi người lộ ra ánh mắt sắc bén, cũng đua nhau đi lên phía trước. Cốt Ma tốc độ cực nhanh, bước ra một bước muốn tranh đoạt tiên cơ ngay lập tức.  

             Nhưng chỉ thấy thần sắc của Ma Tà nhoáng lên, mắt lạnh lùng quét qua Cốt Ma ở trước người hắn. Một khí thế hạo hãn mênh mông đột nhiên phun trào ra từ trên người hắn, từ trong đồng tử của hắn cũng bắn ra tia ám kim cực kỳ đáng sợ.  

             - Quay trở về.  

             Ma Tà hừ lạnh một tiếng, giơ tay đánh ra một chưởng. Thân thể Cốt Ma bỗng nhiên chuyển qua, cả người phù cốt lóng lánh, bàn tay vỗ vỗ, cánh tay phồng to, năng lực kinh người.  

             Nhưng Ma Tà thời khắc này thật là đáng sợ. Cả người lưu chuyển ánh sáng ám kim, thủ chưởng mà hắn đánh ra tích chứa uy thế cuồn cuộn đủ khiến người phủ phục, khí cơ trong cơ thể được điều động đến mức cực hạn. Một tiếng nổ cực lớn vang lên, thân thể hai người đụng vào nhau. Chỉ trong nháy mắt, Cốt Ma kêu thảm một tiếng, dọc theo cánh tay không ngừng nổ tung. Lập tức đám người nhìn thấy thân thể Cốt Ma bị chấn bay ra ngoài, máu tươi tuôn trào.  

             - Thật mạnh.  

             - Ma Tà khí thế quá kinh người. Loại thể chất kinh người đó như tích chứa khí cơ chiến đấu cực kỳ mênh mông. Cho dù Cốt Ma thuộc mười vị trí đầu trên Đăng Tiên bảng, cũng không thể chịu nổi một kích ở trong tay hắn.  

             Mọi người chấn động nội tâm ghê gớm. Bọn họ không tự chủ được liền ngừng lại bước chân, không dám tiếp tục tranh giành trước mặt Ma Tà.  

             Mắt Ma Tà sáng lên, quét nhìn Cốt Ma, lạnh lùng nói:  

             - Không biết tự lượng sức.  

             Nói xong ánh mắt hắn lại quét qua những người khác, sau đó mới đạp bước tới, thân hình nhoáng lên, đi vào trong không gian có thân thể màu vàng, không ngừng đi vào bên trong. Những người khác đều là nhân vật thiên kiêu, thời khắc này tuy cũng hăng hái, nhưng chỉ có thể đi theo phía sau, thậm chí không dám đến gần Ma Tà.  

             Ngay cả Huyền Dương và Tiêu Lãnh Nguyệt, trong mắt của bọn họ đều có ý kiêng kỵ sâu sắc. Lúc trước Cốt Ma là một kẻ đáng sợ thuộc hàng siêu cấp, thủ đoạn cực kỳ ác độc, ác với mình, đối với người khác còn ác hơn. Bây giờ hắn lấy được truyền thừa của song đế, không ai bì nổi. Người nào có thể ngăn cản được bước tiến của hắn?  

             Ma Tà đi vào không gian bên trong thân thể màu vàng. Bên trong vùng không gian này tràn ngập tia sáng diệu thiên, bốn phía chung quanh đều là phù văn cường đại lóng lánh. Dường như mỗi một chỗ phù văn đều ẩn chứa uy năng vô thượng. Những phù văn như đan xen thành từng thân thể khác nhau, phảng phất là trạng thái của một Võ Mệnh tu sĩ ở những thời kỳ khác nhau.  

             Ánh mắt Ma Tà chỉ nhìn lướt qua, không xem xét cẩn thận, tiếp tục đi sâu vào. Lúc đi tới cuối hắn trông thấy một dòng chữ, dòng chữ viết:  

             "Chú Bất Diệt chi thể, có thể đúc Thánh Tiên đài."  

             - Thánh Tiên đài.  

             Trong mắt Ma Tà bùng lên ra một ánh sáng loá mắt. Thánh Tiên đài. Không ngờ thực sự có người tạo thành dạng Tiên Đài vô thượng này.  

             Chẳng lẽ Cổ chi đại đế lưu lại truyền thừa chỉ vì tạo con đường đúc thành Thánh Tiên đài?  

             Trong mắt Ma Tà lóe lên một nụ cười. Truyền thừa này có lẽ mạnh hơn so với hắn tưởng tượng.  

             Ngẩng đầu, Ma Tà nhìn mảnh không gian chung quanh, con ngươi màu vàng sậm lộ ra ánh sáng bức người.  

             Lúc này ở bên ngoài, mọi người Tần Vấn Thiên lại không vào được.  

             Chỉ thấy Tần Vấn Thiên ngồi xuống, khí tức trên người nội liễm, lộ vẻ an tĩnh đến cực kỳ. Bên ngoài thân thể của hắn có ánh sáng tinh khiết nhàn nhạt màu trắng lưu động, nội thị vào bên trong thân thể, có thể thấy rõ ràng thân thể Tần Vấn Thiên đang không ngừng phát sinh một số biến hóa. Mỗi một nơi trong thân thể hắn đều có văn lộ đặc thù, dần dần hóa thành một chỉnh thể, mơ hồ có một chút khí tức không tầm thường lan tràn ra từ trong thân thể của hắn.  

             Chẳng qua hiện nay ngoại trừ vài người bên cạnh Tần Vấn Thiên ra, đã không còn ai quan tâm nữa. Những người khác đều đã tiến lên, muốn nhìn cơ duyên phía trước, duy chỉ có nhóm người Thanh Nhi ở lại mà thôi.  

             Thanh Nhi trước sau như một thủ hộ bên cạnh Tần Vấn Thiên. Nhóm Quân Mộng Trần cũng có mặt. Lúc này biến hóa trên người Quân Mộng Trần đã hoàn thành, hắn cảm thấy rất vui sướng, phát hiện Tần Vấn Thiên cũng giống như vậy, trong mắt của hắn lại có vẻ hưng phấn, dường như không bởi vì Chú thể thất bại mà cảm thấy buồn bực.  

             Bởi vì hắn biết thân thể mình phát sinh một số biến hóa cực kỳ tốt. Còn Tần Vấn Thiên cũng giống như hắn, đang phát sinh loại biến hóa này.  

             Chú thể không nhất định cần phải tạo thành loại thân thể truyền thừa, cũng có khả năng tự thân chứa thân thể kinh người, tỉnh lại, đúc thành thể chất mà chỉ bản thân của mình mới có.  

             Tác dụng mà thân khu màu vàng ấy mang đến, ngoại trừ Chú thể ra còn là một sự dẫn đường.  

             - Nam Hoàng, hay là ngươi đi trước đi. Chúng ta ở chỗ này canh chừng là được.  

             Quân Mộng Trần nói với Nam Hoàng Vân Hi nói.  

             Nam Hoàng Vân Hi nhìn Quân Mộng Trần, lãnh đạm lên tiếng:  

             - Huynh cho rằng Ma Tà sẽ cho phép ta tranh đoạt truyền thừa của hắn sao?  

             Quân Mộng Trần sững sờ, gật đầu nói:  

             - Với tính tình bá đạo của tên kia, đích xác sẽ không đồng ý cho phép bất cứ kẻ nào đoạt truyền thừa của hắn.  

             Nam Hoàng Vân Hi tuy rằng lợi hại, nhưng so với Ma Tà vẫn còn kém chút ít.  

             - Hơn nữa chúng ta là đồng minh, đều là người của Tần môn.  

             Nam Hoàng Vân Hi lạnh nhạt nói, không nhìn Quân Mộng Trần nữa. Quân Mộng Trần nghe vậy nhìn nàng, lập tức nhoẻn miệng cười:  

             - Không sai. Chúng ta đều là người của Tần môn, chờ sau khi sư huynh chấm dứt tu hành, chúng ta phải đi tranh giành với tên Ma Tà kia. Đáng hận Tần sư huynh cảnh giới còn kém chút ít, nếu như bước vào cảnh giới Thiên Tượng tầng chín sẽ không thua Ma Tà.  

             Nam Hoàng Vân Hi không nói gì thêm. Chuyện chân chính đã xảy ra ai mà không biết, nhưng hôm nay quả thật Ma Tà rất đáng sợ. Thực lực của hắn không chỉ tinh tiến một bậc, mà cường đại hơn quá nhiều so với trước kia rồi.  

             Hoa Thái Hư nhìn Tần Vấn Thiên. Người này quá bình tĩnh đi, bình tĩnh hoàn toàn khác biệt cùng những người khác khi gặp kỳ ngộ. Nhưng người như Tần Vấn Thiên ngược lại khiến cho Hoa Thái Hư cảm thấy sâu không lường được. Chuyến đi lần này thật ra Hoa Thái Hư hắn thu hoạch không nhiều lắm. Dù sao hắn cũng không quá để ý tới chuyện này. Chút cơ duyên chú định không phải là của hắn, muốn tranh cũng phí công. Khi nào tới cơ duyên của hắn, nhất định hắn sẽ đoạt vào tay.  

             Đến lúc cuối cùng hào quang lưu động trên người Tần Vấn Thiên, khí tức cả người hắn hoàn toàn bình tĩnh, dường như chưa từng xảy ra chuyện gì. Chỉ thấy hắn mở mắt nhìn mọi người, trông thấy Thanh Nhi đứng bên cạnh mình yên lặng thủ hộ, vị trí của những đồng bạn đang đứng cũng đều là bảo vệ cho hắn. Điều này khiến trong lòng hắn cực kỳ ấm áp, trong mắt tràn đầy nụ cười hạnh phúc.  

             - Chúng ta đi thôi.  

             Tần Vấn Thiên mở miệng nói. Mọi người nhìn nụ cười trong mắt Tần Vấn Thiên, đều an định trong lòng. Nụ cười của hắn luôn mang đến cảm giác an bình.  

             Trong đôi mắt sâu sắc của Hoa Thái Hư lóe lên một chút hào quang khác thường. Tần Vấn Thiên người này bất kể đi tới phương nào, đều có thể hội tụ bạn bè lấy hắn làm trung tâm. Điều này không biết phát sinh tự khi nào, cực kỳ tự nhiên, dường như đây là sức cuốn hút bẩm sinh của hắn. Nhưng xưa nay hắn không có một chút vênh váo hung hăng nào. Trên người Tần Vấn Thiên có một tính chất đặc biệt, ở bên cạnh hắn sẽ rất an toàn, bất kể đã trải qua sóng gió gì, đều có thể hóa giải.  

             Chỗ vi diệu này những người khác không phát hiện được, nhưng Hoa Thái Hư lại tinh tế cảm nhận được. Ngay cả Nam Hoàng Vân Hi hạng ba trên Đăng Tiên bảng, cao ngạo lãnh đạm, chỉ sợ nàng cũng không biết trên người mình có sự biến hóa mà nàng bất tri bất giác không cảm nhận được. Chỉ có điều, trong lúc vô tình, nàng đã trở thành nhân vật làm chủ tâm cốt cho người khác.  

             Mọi người đi vào bên trong động phủ, rất nhanh bọn họ gặp chư vị thiên kiêu đang nhìn pho tượng cùng với không gian bên trong thân khu. Thấy đoàn người này đi tới, không ít thiên kiêu đua nhau lộ ra sắc thái kỳ dị.  

             Trước khi Ma Tà xuất hiện, có thể nói là Tần Vấn Thiên biểu hiện cực kỳ xuất chúng. Đáng tiếc Ma Tà ở đây, hắn cũng không làm nên chuyện gì. Dù sao trận chiến ấy tuy rằng ngắn ngủi, nhưng cũng làm cho người kinh hãi. Ba người liên thủ không ngờ đã đả thương Ma Tà.  

             Hiện tại đoàn người này vẫn duy trì tình trạng đồng minh. Bọn họ đại khái là một lực lượng duy nhất có thể tranh phong cùng Ma Tà. Những nhóm đồng minh khác sớm đã tan rã.  

             Nhóm người Tần Vấn Thiên rất nhanh cũng đi vào không gian trong pho tượng, nhìn vô số thân thể do phù văn chú tạo thành, phảng phất có hàm nghĩa kỳ lạ. Ma Tà đứng ở phía trước, như đang suy tư điều gì. Truyền thừa, cuối cùng ở phương nào?  

             Lúc này Ma Tà cũng nhìn thấy nhóm Tần Vấn Thiên, con mắt màu vàng óng ngấm ngầm lóe lên một tia sắc bén đáng sợ. Nhưng hắn đã thấy Tần Vấn Thiên cũng dùng ánh mắt nhìn chăm chú hắn, đi về phía trước từng bước một, đứng bên cạnh hắn, nhìn chữ viết đằng trước.  

             - Ngươi không có một chút kính sợ nào đối với ta ư?  

             Ma Tà nhìn Tần Vấn Thiên bên cạnh mình, lạnh lùng lên tiếng.  

             - Ngươi có tư cách gì để cho ta kính sợ?  

             Tần Vấn Thiên đáp lại, chú Bất Diệt chi thể xong là có thể đúc được Thánh Tiên đài, trong mắt của hắn lóe lên một chút hào quang kỳ lạ. Chú thể, chỉ là lót đường cho Tiên Đài tốt hơn sao?  

             - Thánh Tiên đài trong truyền thuyết cũng tồn tại sao?  

             Trong mắt Nam Hoàng Vân Hi lóe lên hào quang khác thường.  

             Chẳng lẽ Phạm Thiên đại đế đã từng vô địch thiên hạ ở Tiên vực, đối thủ của hắn từng là kẻ tạo thành Thánh Tiên đài vô thượng?  

             Người như vậy quả thật là đáng sợ, khó trách có thể tranh phong cùng Phạm Thiên đại đế.  

             - Thực lực ngươi không được tốt lắm, tính tình lại rất lớn lối.  

             Khóe miệng Ma Tà lóe lên ý khinh miệt, con mắt màu vàng óng nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm, có lực xuyên thấu đáng sợ.  

             Tần Vấn Thiên không dùng thủ đoạn khác, cứ đứng ở đó như vậy, mặc dù không tạo thành thân thể truyền thừa Cổ chi đại đế, nhưng tâm hắn vẫn chấn động. Hắn nghĩ, nếu những bóng dáng điêu khắc tồn tại ở đây, thì tất phải có ảo diệu, cần dùng tâm để cảm thụ.  

             "Tần Vấn Thiên có lẽ chưa buông bỏ, muốn tranh đoạt truyền thừa sau cùng với Ma Tà. Tuy nhiên có Ma Tà ở đây, hắn tranh đoạt được sao?"  

             Các thiên kiêu thấy một màn như vậy thầm nghĩ trong lòng. Rất nhiều người cũng cho rằng truyền thừa này tất nhiên là của Ma Tà. Cho dù những người khác cướp được, Ma Tà cũng không bỏ qua!  

             Người nào có thể cướp đi truyền thừa mà Ma Tà đã đặt trong tầm mắt của hắn chứ?