Thái Cổ Thần Vương

Chương 1157: Ta vẫn muốn có nhiều ký ức hơn.




Đây là một đoạn ký ức rất đẹp, trong ký ức Tần Vấn Thiên có thể cảm nhận thấy sự vui mừng của Tần Viễn Phong, tâm tính hắn tự do phóng khoáng cởi mở, nhìn người trước đây hắn yêu thầm và huynh đệ tốt nhất ở bên nhau, nói buông là buông.   

             Hắn bắt đầu theo đuổi tình yêu của mình, lúc trẻ mẫu thân của Tần Vấn Thiên còn đẹp hơn, phong hoa tuyệt thế, đất thiêng nảy sinh hiền tài, dường như trên người tập trung hết linh khí của trời đất, thậm chí còn có một chút yêu mị, nàng cũng có tính cách không chịu bị trói buộc, măc cho Tần Viễn Phong tùy ý theo đuổi trai tim nàng vẫn không lay động, giống như nữ thần vậy.  

             Đoạn ký ức theo đuổi nàng cũng bị gián đoạn, nhưng Tần Vấn Thiên lại cảm nhận thấy đối với đoạn ký ức này Tần Viễn Phong khắc cốt ghi tâm, ngọt ngào và tốt đẹp, nàng dường như có một thân thế không tầm thường, có vô số người theo đuổi, Tần Viễn Phong càng nỗ lực tu hành hơn, năm tháng đổi dời, hắn thường xuyên nhớ đến nàng, nhưng dường như nàng đã bị triệu hồi về gia tộc, rất ít ra ngoài, thậm chí, nàng vẫn chưa tiếp nhận sự theo đuổi của Tần Viễn Phong.  

             Từng đoạn ký ức này đều rất hỗn loạn, Tần Vấn Thiên dựa vào chính mình sắp xếp điều chỉnh lại trình tự ký ức, thời gian cũng không theo thứ tự, hắn cho rằng ký ức kế tiếp chắc đã qua nhiều năm rồi, Tần Viễn Phong chắc đã tu hành rất nhiều năm tháng, tu hành có thành tựu, tăng thêm vài phần dấu vết năm tháng, nhưng hắn vẫn giống như trước, tự do phóng khoáng, vẫn không quên được nữ thần hắn thầm yêu.  

             Ngày này, hắn một mình lang bạt vào một cấm địa, vượt qua từng đường lạch trời, vô số lần trải qua sinh tử, chỉ vì một nụ cười của hồng nhan, cuối cùng, Tần Viễn Phong cũng đã nhận được lòng cảm mến từ nữ thần, đưa nàng đi phiêu bạt tận chân trời, cùng nhau bay nhảy, hạnh phúc vô cùng.   

             Nhưng ngay lúc này, người trong tộc của Tần Viễn Phong dường như đã tìm thấy hắn, đôi bên phát sinh xung đột, bọn họ dường như không đồng ý cho hai người ở cùng nhau, Tần Viễn Phong làm sao có thể khuất phục, hắn chống lại người trong tộc, làm theo ý mình, những năm vừa qua hắn đều như vậy, hắn cô đơn từ nhỏ nên đã nuôi dưỡng thành một tính cách cố chấp, hắn vốn không nhận được sự quan tâm từ trưởng bối trong tộc, làm sao có thể khuất phục ý chí của trưởng bối, đây là tình yêu của hắn, không ai có thể ngăn cản.  

             Gia tộc của mẫu thân Tần Vấn Thiên dường như cũng phản đối chuyện này, bọn họ phái cường giả đi chặn giết, không chỉ là bọn họ, còn có rất nhiều người trước đây từng theo đuổi nữ tử cũng muốn giết hai người, từng trận đại chiến kinh thiên động địa, cục diện kiểu này đối với người bây giờ đã bước vào Tiên Đài như Tần Vấn Thiên cũng khó có thể tưởng tượng nổi, thiên địa rung chuyển, tiếng gào khóc thảm thiết, bầu trời biến sắc, Tần Vấn Thiên không biết Tần Viễn Phong tu hành bao lâu, chỉ biết đối phương rất mạnh, cường mạnh đến mức khiến hắn cảm thấy kinh hãi.   

             Bọn họ không ngừng chạy thoát thân, không ngừng có người trong gia tộc đuổi tới chém giết, trong quá trình chạy thoát thân Tần Viễn Phong dường như đang gây dựng thế lực của chính mình, còn có một số người hầu trong phủ khi hắn còn là vua thiếu niên đi theo hắn, cùng hắn sát cánh chiến đấu, bọn họ chạy trốn đến một nơi không ai biết, nhưng lại lần lượt bị tìm thấy và đuổi giết, dường như đây là số mệnh của bọn họ, nhưng trong quá trình này, tình cảm của hai người ngày càng sâu đậm, cùng sinh cùng tử.   

             Lúc này, tất cả ký ức đã bị Tần Vấn Thiên tiếp thu hoàn toàn, hắn dùng rất nhiều thời gian để tiếp thu những ký ức này, ký ức có chút gián đoạn, nhưng dường như là quá trình trưởng thành, cùng với chuyện tình ái của Tần Viễn Phong.  

             Tần Vấn Thiên mở hai mắt, cảm xúc dâng trào, trong mắt hắn lóe lên một vẻ sắc bén, trong lòng có khát vọng vô cùng mãnh liệt.  

             Sau đó xảy ra chuyện gì, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?  

             Tuy rằng hắn không có được một ký ức đầy đủ, chỉ là gián đoạn, nhưng cho dù là vậy, hắn có thể dựa vào bản thân, dựa vào tuổi tác và những việc Tần Viễn Phong đã trải qua trong ký ức suy đoán ra trình tự, trả lại trạng thái ban đầu cho quá trình mơ hồ đó, những việc hắn suy đoán ra chắc không hề sai, đây chính là ký ức trưởng thành của phụ thân hắn.   

             - Ta vẫn muốn có nhiều ký ức hơn.  

             Tần Vấn Thiên nhắm mắt lại tiếp tục tu hành, trên bầu trời tinh quang rơi xuống, chảy vào trong thân thể hắn, ánh sáng Tiên Đài của hắn trở nên sáng hơn, càng lúc càng rực rỡ, cho đến khi tràn ngập Tiên Đài, lại một lần nữa Tần Vấn Thiên dùng tiên niệm tiến vào ngôi sao tiểu nhân, cùng lúc lấy tiên lực vô cùng to lớn đánh vào mảnh vụn ngôi sao ở trong những nơi sâu thẳm, hắn cần nhiều ký ức hơn để có câu trả lời.  

             Tiên niệm của Tần Vấn Thiên càng ngày càng khó đi vào, nhưng hắn dùng hết khả năng của mình, khiến tiên niệm đạt đến cực hạn, khiến ký ức không ngừng tràn vào trong đầu hắn, khi Tiên Đài đã tiêu hao không còn gì, Tần Vấn Thiên rút khỏi một lần nữa, hắn bắt đầu sắp xếp những ký ức này.  

             - Đây là công pháp, tạm thời vô dụng.  

             Tần Vấn Thiên để những ký ức liên quan đến công pháp sang một bên, đây đều là công pháp trong ký ức của phụ thân hắn, vô cùng lợi hại, nhưng lúc này Tần Vấn Thiên căn bản không có tâm chí để quan tâm đến những thứ đó, hắn chỉ muốn biết tất cả những sự việc đã xảy ra với phụ mẫu của hắn.   

             Qua một hồi lâu, cuối cùng hắn đã sắp xếp xong những ký ức này, bắt đầu tiếp thu dần dần.   

             Vẫn là những ký ức bị gián đoạn không hoàn chỉnh, phụ mẫu của hắn dường như chạy trốn rất nhiều năm, Tần Viễn Phong càng ngày càng lộ ra vẻ chín chắn, lại càng có sức hấp dẫn của nam nhân, mọi cử động đều lộ ra khí chất không thể nói rõ ràng được, hắn biết, đây nhất định lại là rất nhiều năm về sau.   

             Ngày này, bằng hữu cũ của Tần Viễn Phong, hai người trong tộc khi còn thiếu niên tìm thấy hắn, bây giờ bọn họ đã kết làm phu thê, Tần Viễn Phong đối đãi như bằng hữu. Lúc này, nam tử kia đề xuất so tài, Tần Viễn Phong vốn không đồng ý, nhưng đối phương khăng khăng muốn so tài, Tần Viễn Phong đành đáp ứng, đánh với đối phương một trận, nhưng lại không dốc hết toàn lực, cũng không nghĩ tới đối phương từng bước ép sát, vô cùng nghiêm túc chiến đấu với hắn, hơn nữa càng đánh càng mạnh, thậm chí có vài lần công kích đã ra tay độc ác, cùng lúc đó, nữ tử hắn thầm yêu thời niên thiếu lại ra tay với thê tử của Tần Viễn Phong.  

             Lúc này, cuối cùng Tần Viễn Phong đã chiến đấu ra chân hỏa, bắt đầu toàn lực đại chiến, trong phút chốc long trời nở đất, một phương trời này dường như không có cách nào chịu đựng nổi sự chiến đấu điên cuồng của bọn họ, từng chùm ánh sáng hủy diệt tử trên trời rơi xuống, chia cắt đại địa sơn hà, tất cả đều hóa thành cát bụi, hai người càng đánh càng mạnh, vị bằng hữu huynh đệ thời niên thiếu của Tần Viễn Phong trước đây chính là vua thiếu niên trong tộc, thực lực cường đại đến mức nào. Hắn giống như một vị thiên thần, khi hắn dốc hết toàn lực chiến đấu lại càng đắm chìm trong thần quang, người tranh phong hiếm gặp trong thiên hạ, cường đại đến mức khiến Tần Vấn Thiên kinh hãi run sợ.   

             Tần Viến Phong cũng bạo phát ra lực lượng chiến đấu khó có thể tưởng tượng nổi, giống như một vị chiến thần tuyệt thế, sự cường đại của hắn khiến cho hai bằng hữu thời niên thiếu phải kinh ngạc giật mình, không ngờ không có cách nào đánh bại được Tần Viễn Phong.  

             Phải biết rằng, bọn họ chính là vua một mạch trong tộc, thậm chí trong tương lai có thể là nhân vật đứng đầu, chiến lực vượt xa những người cùng thế hệ trong tộc, sau này nhất định muốn trở thành cường giả thông thiên triệt địa, nắm giữ càn khôn, không ngờ trong trận chiến này, bọn họ không đánh bại được Tần Viễn Phong.   

             Bọn họ hiểu rõ, Tần Viễn Phong hắn có chút kỳ ngộ, hơn nữa rất có thể là kỳ ngộ trong truyền thuyết kia.  

             Cuối cùng, hai người đã rút lui và rời khỏi đó, Tần Viễn Phong cũng không cảm thấy vui mừng, trái lại tâm tình hắn suy sụp, chỉ có điều đoạn ký ức này đến đây là kết thúc, lập tức nhảy vào một ký ức khác.   

             Bọn họ chuyển đi rất nhiều nơi, nhưng cuối cùng vẫn không thể thoát khỏi. Trận chiến này nhất định sẽ dâng lên phong ba không nhỏ trong gia tộc của Tần Viễn Phong, gia tộc Tần Viễn Phong đã thật sự hành động, cường giả trong gia tộc Tần Viễn Phong và cả thê tử của hắn cùng lúc tìm thấy bọn họ, cường giả thế hệ trước ra tay lại là một trận đại chiến kinh trời, thê tử của Tần Viễn Phong đã bị bắt đi, Tần Viễn Phong vẫn không khuất phục, các trưởng bối mời hắn trở về gia tộc, bị hắn kiên quyết từ chối, một mình rời đi, tuyên bố rời khỏi gia tộc, dường như sự việc càng ngày càng nghiêm trọng, không thể cứu vãn.   

             Mãi cho đến một ngày, khi Tần Viễn Phong đã trải qua rất nhiều thăng trầm trong cuộc sống, hắn trở về gia tộc, nhưng không phải vì khuất phục, hắn muốn đại chiến một trận với vị bằng hữu thời niên thiếu trước đây, hiện tại người này đã là người có địa vị huy hoàng trong tộc, uy thế còn đáng sợ hơn so với trận chiến trước đây khiến quỷ thần đều kinh hãi, hắn dùng năng lực không thể tưởng tượng nổi đánh bại đối phương, rất nhiều người trong gia tộc tình nguyện đi theo hắn.  

             Lựa chọn, dường như để lại cho gia tộc cổ xưa.  

             Từng vị cường giả xuất hiện, rất nhiều người đều là cường giả siêu cấp của thế hệ trước, bọn họ đều đã ra tay, nhưng Tần Vấn Thiên điên cuồng chống lại với những lão nhân kia, điên cuồng chiến đấu cùng bọn họ, trận chiến này khiến kiến trúc gia tộc Tần Viễn Phong xây dựng bị san thành bình địa, hóa thành cát bụi lịch sử, trận chiến này khiến vô số người cảm thấy kinh hãi, những nhân vật đời trước kia đều không có cách nào đánh bại Tần Viễn Phong.   

             Mãi đến khi, nhân vật chính của gia tộc cổ xưa, người có quyền lực đi ra từ trong kiến trúc giống như thần điện đến đây, bọn họ ra tay với Tần Viễn Phong, tiến hành khống chế, bao vây Tần Viễn Phong đang bị trọng thương.   

             Người trong gia tộc liều mạng chống lại với Tần Viễn Phong, mãi cho đến khi đối phương lấy ra một món pháp bảo nghịch thiên cải mệnh, vô số lực lượng thiên phạt hạ xuống trên người Tần Viễn Phong, tách rời từng luồng lực lượng vô thượng trên thân thể hắn, nhân vật tuyệt thế bị Tần Viễn Phong đánh bại rơi vào một đoạn khác trong pháp bảo nghịch thiên cải mệnh, nhận lấy lực lượng của Tần Viễn Phong.  

             Người một mạch với Tần Vấn Thiên nhìn thấy cảnh tượng này đã điên lên, bọn họ không tiếc gì cả, đánh một trận đại chiến liều chết, nhưng không làm nên chuyện gì, bọn họ cũng phải chịu sự khống chế của pháp bảo này, tách rời lực lượng của bọn họ, phán quyết số phận.  

             Thân thể Tần Vấn Thiên đã không thể tự chủ được bắt đầu run rẩy, rất nhiều những ký ức này đều không có âm thanh, chỉ có một phần nhỏ ký ức có thể nghe thấy âm thanh, hắn không cách nào biết được cụ thể mọi việc phát sinh, nhưng khi hắn nhìn thấy huyết mạch của Tần Viễn Phong hóa thành thiên hà chảy ra, bị tách rời, nhìn thấy Phù Cốt có khắc lực lượng tối cao vô cùng cường đại của Tần Viễn Phong bị lấy đi, nhìn thấy thân thể của Tần Viễn Phong bị xé rách, thậm chí khi những ký ức trong đầu hắn đều hóa thành ánh sánh tách rời ra, trên người Tần Vấn Thiên phóng ra sát khí đáng sợ.   


             Tất cả những điều này thực sự đã kết thúc rồi sao?  

             - Vẫn còn ký ức, phụ thân hắn không chết, nhất định không chết.  

             Hai nắm tay Tần Vấn Thiên xiết chặt, hắn có chấp niệm mãnh liệt, hắn vẫn chưa ra đời, hắn biết sự bùng nổ đó chỉ vì muốn hủy diệt tất cả, thậm chí có thể hủy diệt tu vi của phụ thân, nhưng nhất định vẫn chưa chết.   

             Đoạn ký ức lần trước vẫn rõ mồn một trước mắt, phụ thân và mẫu thân của hắn đã về với nhau, ôm chặt hắn, cho hắn tất cả, đó nhất định là câu chuyện đằng sau sự việc này, bắt đầu lại một cuộc đời!